Chương 1255: Những Bóng Ma Nhảy Múa
Với một nụ cười nhàn nhạt trên môi, Nephis gật đầu và nâng kiếm lên, chỉ nó về phía cậu trong một lời mời. Sunny triệu hồi Tội Lỗi An Ủi và đứng đối diện cô. Từ Vùng Đất Lãng Quên đến tầng hầm của căn nhà trong một quận khu vườn yên bình, họ đã rèn luyện với nhau vô số lần. Chuỗi động tác cơ bản này là tự nhiên như hô hấp đối với họ vậy.
Nhưng mà, ngày hôm nay, có một sự khựng lại ngượng ngùng.
Sunny gãi gãi đầu và liếc nhìn thanh kiếm ngọc của mình.
“Đây...sẽ không được, đúng không?”
Nephis nhìn cậu và có vẻ cũng đến cùng kết luận, nhìn cậu với vẻ hơi xấu hổ.
‘Không, cái quái gì...từ lúc nào mà cô ta biết làm ra cảm xúc như vậy? Đó là quá dễ thương...’
Cậu ho khan.
Vấn đề mà họ gặp phải là cả hai đã trở nên quá mạnh mẽ – và kết quả là, vũ khí họ dùng cũng là quá mạnh mẽ. Tlan là một Ký Ức Vượt Giới Hạn Đẳng Cấp Năm, và còn là một thứ khá kinh khủng trong cấp bậc đó nữa. Sunny không hoàn toàn chắc chắn về cấp bậc của thanh trường kiếm của Neph, nhưng mà nó cũng phải là một vũ khí ghê gớm, khi nghĩ đến nó đến từ kho linh hồn của một vị Thánh.
Sẽ là đủ tệ nếu Tội Lỗi An Ủi tổn thương hay hủy diệt nó. Những lỡ Sunny không đủ cẩn thận và khiến Nephis bị trầy xước? Lời nguyền điên khùng mà thanh kiếm ngọc mang đến hoặc là sẽ nghiền nát phòng ngự tinh thần của cô, hoặc ít nhất là khiến cô chịu áp lực tê dại trong một thời gian.
Đứng cách đó một đoàn, hồn của thanh kiếm mỉm cười.
“Không, không. Đừng lo...tao sẽ nhẹ nhàng.”
Nhưng mà, nụ cười đó của nó là rất nham hiểm.
Sunny cau mày rồi hủy đi thanh kiếm ngọc và suy tư vài giây. Sau một lúc, một nụ cười vui vẻ hiện lên môi cậu.
“Làm như này đi.”
Những cái bóng quanh họ đột nhiên di chuyển và bay về phía cậu, rồi chậm rãi hình thành hai thanh kiếm đen như mực. Một là một thanh odachi đáng gờm, một là thanh trường kiếm (longsword) duyên dáng.
Thanh odachi là dễ tạo ra – dù sao thì đó là một trong những hình dạng mà Sunny đã có nhiều tập luyện với nhất. Thanh trường kiếm thì hơi khó hơn, vì cậu chưa từng tạo ra nó. Nhưng dù vậy, cậu cũng quen thuộc với nó, nên đã có thể tạo ra một cái có thể dùng với chút nỗ lực.
Người ta sẽ cho rằng hóa hình những cái bóng thành vũ khí sẽ dễ hơn khiến chúng trở thành những bàn tay linh hoạt, vì vũ khí là có bản chất bất động. Nhưng mà, thực tế thì hóa chúng thành kiếm cũng là một công việc phức tạp không kém gì.
Một thanh kiếm tốt phải sở hữu những đặc tính nhất định để cảm giác tốt trong tay – trọng lượng, cân bằng, độ dẻo, độ cứng, tâm chấn động mà Neph vừa mới nhắc đến, và vân vân. Đó là một việc đặc biệt khó khăn đối với thứ như là odachi, thứ mà sở hữu lưỡi kiếm dẻo dai và sóng kiếm cứng cáp.
Để tiến bộ trong mặt đó, Sunny thậm chí đã học một chút về rèn đúc từ trên mạng. Lúc đó, Gia Tộc Valor đã ngăn cậu không thể đến thế giới Mộng Ảo, nên cậu có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Có nhiều trình độ đối với Hiện Thân Bóng Tối, và định hình chỉ là căn bản nhất trong số đó. Sunny cũng có thể ảnh hưởng đến cấu trúc của vật liệu của những cái bóng được hiện hữu, mặc dù điều đó yêu cầu hao tổn tinh túy hơn. Ví dụ như cậu có thể thao túng độ dày của bóng. Cậu có thể khiến chúng cảm giác như thép hay là như đá vôi xốp.
Với chút cố gắng, cậu thậm chí có thể khiến chúng trơn trợt hay dinh dính. Trong quá khứ, toàn bộ những biến hóa bên trong đã là rất khó đạt được, nhưng sau khi sáng tạo ra Hóa Thân Bóng Tối, Sunny đã sự đột phá đối với Hiện Thân Bóng Tối. Bây giờ, nó đã dễ hơn rất nhiều.
Toàn bộ là để nói...
Khi Nephis hủy đi thanh trường kiếm của mình và tò mò nhận lấy vũ khí bóng tối từ tay cậu, cậu bí mật nín thở. Cô cân đo thanh trường kiếm đen, rồi vung nó vài lần để thử cảm giác. Rồi, cô thỏa mãn gật đầu.
“Được.”
Sunny đè nén một nụ cười tự hào và nâng lên thanh odachi của mình.
“Vậy thì bắt đầu thôi.”
A, cảm giác đó...cậu đã nhớ nó. Tội Lỗi An Ủi là một tuyệt tác trong dạng jian, nhưng mà tim Sunny vẫn thiên về những thanh kiếm như này. Có lẽ đó là vì nó là thứ mà cậu đã học kiếm thuật với, dùng Mảnh Vỡ Đêm Khuya trên Vùng Đất Lãng Quên. Chưa kể đến những thời gian vui vẻ mà cậu đã có khi là Tạp Chủng trong Mộng Cảnh...
Hơi nâng lên thanh odachi, sunn đẩy bản thân về trước và tấn công.
Hai người họ ngay lập tức cuốn vào một điệu múa thép ca hát. Hình dạng họ biến thành bóng mà, và không lâu sau đó, không có gì ngoài hình dạng bóng tối và ánh sáng là còn có thể nhìn ra được, di chuyển trên rêu xanh trong lúc dệt ra vào và vòng quanh lẫn nhau. Như thể có hai bóng ma đang khiêu vũ bên dưới ánh sáng rực rỡ của những mặt trời.
‘Cô ấy thật sự đã tiến bộ...’
Kiếm thuật của Neph cảm giác...khác. Nó đã luôn khó nói rõ nhờ vào khả năng điều khiển cả chiến trường lẫn kẻ địch ghê rợn của cô, nhưng mà giờ, thậm chí có nhiều hơn nữa chất lượng kì lạ trong kĩ năng duyên dáng của cô.
Những bước chân là vẫn vậy. Nhịp điệu là vẫn vậy. Những động tác tấn công và phòng ngự cũng vậy.
Tuy nhiên, những yếu tố quen thuộc đó bằng cách nào đó lại khác hẳn đi, và nguy hiểm hơn thật nhiều. Những bước chân nhẹ nhàng của cô không bao giờ thất bại trong việc mang cô đến vị trí tốt nhất tấn công. Mỗi đòn tấn công mang theo lực lượng khủng khiếp đến mức có vẻ quá cực đoan ngay cả đối với một Khủng Bố Vượt Bậc. Phòng ngự của cô gần như không thể xuyên thủng, thay đổi giữa cứng cáp không thể di chuyển đến mềm mại mời gọi, thứ mà khiến lực lượng của những đòn tấn công của Sunny tiêu tan và khiến cậu có cảm giác như thể đang bị chìm trong đầm lầy.
Không...cậu đang chìm trong thanh kiếm trôi chảy của cô.
‘Làm sao khác nhiều đến vậy?’
Cũng không phải Sunny không hiểu được những nguyên tắc mà Neph đã nói. Mối quan hệ giưa khối lượng, gia tốc, và lực...cậu cũng hiểu rất rõ nó.
Dù sao thì, Sunny từ lâu đã thêm khả năng tùy ý điều chỉnh cân nặng của mình vào kĩ năng chiến đấu, đến mức mà nó đã trở thành bản năng. Bằng cách thao túng cơ thể, hay từng bộ phận của nó, nặng nhẹ cỡ nào từng lúc, cậu có thể tăng cường lực đánh, giữ thăng bằng, và thậm chí thực hiện những động tác tưởng chừng bất khả thi bằng cách di chuyển trọng tâm của mình.
Đến hiện tại, nó đã như là bản năng.
Cậu cũng biết rất nhiều về cấu tạo của cơ thể người, vừa từ rèn luyện của bản thân sau khi Vượt Bậc, sự thành thạo đối với Khiêu Vũ Bóng, và học cách tạo ra những bàn tay bóng tối.
Mọi thứ mà Nephis nhắc đến, Sunny cũng đã học tập. Nhưng mà, trong lúc họ chiến đấu, cậu hiểu được sự khác biệt giữa họ.
Đó là sự khác biệt giữa kiến thức bản năng, trực giác và một sự hiểu biệt toàn diện, có hệ thống.
Vậy nên, mặc dù Sunny có thể nhìn nhận tinh túy của thứ Nephis đang làm thông qua Khiêu Vũ Bóng, cậu không thể lặp lại nó với cùng độ hiểu biết.
Đó là khác với lúc chiến đấu với Morgan. Morgan là cực kì điêu luyện, nhưng mà thử thách chính trong lúc chiến đấu với cô ta là năng lực ghê gớm từ cơ thể ma thuật và sát ý sắc bén.
Nephis không dùng cường hóa gì, và ý chí của cô là rộng lớn và bình tĩnh như đại dương.
Bên dưới sự bình tĩnh không thể đẩy ngã đó ẩn chứa một sự phẫn nộ rực cháy của một ngọn lửa gầm rú.
Đó là kĩ thuật thuần khiết, hiểu biết thuần khiết, thành thạo thuần khiết.
Đam mê thuần khiết.
Sunny cau mày, cảm thấy bản thân cũng đang bắt đầu đổ mồ hôi.
Nephis là mạnh, nhưng mà cậu cũng vậy. Trong số những kiếm sĩ của nhân loại, cậu có lẽ là một trong những kẻ mạnh mẽ nhất.
Tâm trí cậu rõ rằng, kĩ năng khó nắm bắt của cậu là quỷ quyệt và nguy hiểm. Cậu không còn là người trước kia. Nam Cực đã tôi luyện cậu thành một kẻ ổn định, mạnh mẽ, và chết chóc hơn rất nhiều.
Trận chiến của họ...thật là phấn khích.