Chương 1316: Giới Hạn Của Sức Mạnh
Tiểu Yêu...hay bây giờ Sunny nên gọi nó là Quỷ nhỉ?...đã không có thêm kĩ năng mới. Thật sự thì cũng hợp lý, vì Rùa Đen chỉ là một Quái Vật – và cái Bóng tham ăn kia thậm chí còn không cắn nuốt thịt của nó, mà chỉ là bộ giáp của nó
Dù vậy, con quỷ nhỏ gầy gò đã trở thành một quỷ bự đáng sợ. Nó sẽ tăng sức chiến đấu của Sunny lên đáng kể, một phần không ít là nhờ vào việc cậu đã cẩn thận chọn chế độ ăn cho nó. Sunny đã từ bỏ việc cho Quỷ Háu Ăn ăn rất nhiều thứ quý giá để sự phát triển của nó không bị rối loạn.
Những thuộc tính chính của Tiểu Yêu phải được thiết lập đầu tiên – thép và bóng tối. Ngọn lửa mà nó hấp thụ từ cơ thể khổng lồ của Hoàng Tử Mặt Trời là một tác dụng phụ không tồi, tăng lên sức tấn công của con ác quỷ thép...nhưng mà thứ Sunny đã thật sự muốn là khiến cho cái Bóng trẻ nhất này của mình trở nên khó hủy diệt nhất có thể
Thánh sở hữu phòng ngự phi thường, và chỉ càng được khiến cho tuyệt vời hơn nữa nhờ vào khả năng chiến đấu điêu luyện của cô. Nhưng mà Tiểu Yêu thì khác – nếu không được dẫn dắt cẩn thận, nó có thể đã trở thành dễ bị thương tổn. Khi nghĩ đến những loại tình huống mà Sunny thường thấy bản thân rơi vào, thì sự yếu ớt đó chắc chắn sẽ khiến cậu mất đi cái Bóng đầu tiên sớm hơn là muộn.
Khả năng sống sót là vua. Cậu đã tiếc nuối tự mình chứng minh điều đó hết lần này đến lần khác, bám víu vào mạng sống trong nhiều dịp.
Đó là tại sao Sunny đã ấn tượng với độ khó giết của con Ăn Xác ban đầu. Cậu đã tự mình trải nghiệm độ cứng cáp của bộ giáp xương của con quỳ thù hằn kia, và đã muốn khiến Tiểu Yêu trở nên ít nhất là ngang ngửa cỡ đó. Nếu như cái Bóng háu ăn có thể đạt đến trình độ phòng ngự của Thánh, thì đó sẽ càng tốt hơn nữa.
Trong mặt đó...Sunny có vẻ đã vượt quá chỉ tiêu ban đầu của mình. Rất nhiều.
[Cơ Thể Thép Hoàn Thiện] của Tiểu Yêu không chỉ bền bỉ ngang ngửa cơ thể duyên dáng của Thánh, mà còn hơn xa. Bộ vỏ kim loại đó là bền bỉ hơn bộ giáp giống đá của cô, và quan trọng hơn nhiều, độ bền bỉ đó bao gồm toàn bộ cơ thể con quỷ háu ăn đó, chứ không phải chỉ trên bề mặt.
Mặc dù Thánh khó bị thương, cô thật ra khá dễ thương tổn một khi bộ giáp và làn da bền bỉ bị vượt qua. Những thứ bên trong của cơ thể đá kì diệu của cô được bảo vệ kĩ càng, nhưng mà lại dễ thương tổn. Bụi rubi tràn ra từ những vết thương như máu là bằng chứng cho điểm đó.
Còn Quỷ Háu Ăn thì đã được tôi luyện, cả trong lẫn ngoài. Không có điểm yếu nào mà kẻ địch có thể lợi dụng – ít nhất là những kẻ địch dùng tấn công vật lý.
Có nghĩa là trong lúc Tiểu Yêu có thể tung ra những đòn đánh đáng gờm, sức mạnh thật sự của nó nằm ở việc gần như miễn dịch tổn thương vật chất. Nó có thể trở thành cái khiên của Tổ Đội Bóng Tối.
‘...Hoặc một bao cát.’
Sunny gãi sau đầu và nhìn về phía Tiểu Yêu đang đứng, ẩn giấu đằng sau bức tường, với biểu hiện tội lỗi. Tên tội nghiệp kia vẫn chưa nhận ra tương lai nó ẩn chứa gì, đúng không hả?
‘Xin lỗi, anh bạn...’
Cậu lắc đầu và giữ im lặng một lúc, suy nghĩ.
Bây giờ có hai Ác Quỷ Vượt Giới Hạn hoàn toàn trưởng thành trong tay cậu. Bản thân Sunny đã trở nên mạnh mẽ khó tin nhờ vào Khiêu Vũ Bóng, ít nhất là đối với một người Vượt Bậc. Nếu như được cường hóa bởi Nephis, thì năng lực của cậu có lẽ có thể so sánh với vài vị Thánh – đủ để cho cậu một cơ hội, nếu không gì khác.
Nếu Sunny được hỗ trợ bởi những cái Bóng của mình, thì đa số Thánh có lẽ là người chịu nguy hiểm, chứ không phải cậu. Và đó là không có Rắn Linh Hồn, kẻ mà nên đã trở thành cái Bóng mạnh nhất rồi.
...Nhưng dù vậy, sức mạnh đó là không đủ. Sau khi trải nghiệm những khó khăn ghê gớm ở phía trên Dòng Sông Vĩ Đại, và biết được bản thân sẽ phải đi xa về phía xuôi dòng, vào quá khứ xa xôi, Sunny biết ngay cả trình độ sức mạnh nực cười hiện tại của bản thân là không đủ để giết những đối thủ mà cậu phải đối mặt.
Vấn đề là...
‘Mình gần như đã ở giới hạn của bản thân.’
Có ít thứ mà cậu có khả năng đạt được trong thời gian ngắn để tăng sức mạnh của mình lên nữa. Thứ duy nhất khả thi là giúp Ác Mộng tiến hóa thành Khủng Bố Vượt Bậc và mở khóa Kĩ Năng [Nguyền Rủa Mộng Ảo] của nó. Đó sẽ xảy ra tương đối sớm, nhưng mà sau đó, Sunny sẽ đến ngõ cụt.
Với rất nhiều nỗ lực, cậu có lẽ có thể trở thành một Khủng Bố. Nhưng mà ngay cả đó cũng không đáng kể để thay đổi xác suất về phía mình. Nhiều Ký Ức hơn, và thậm chí là những cái quyền lực, cũng sẽ không đủ.
Sunny đã phát triển rất nhiều – có lẽ là hơn bất cứ Bậc Thầy nào trong lịch sử – nhưng mà giờ, đầu cậu đang đè vào một nóc nhà không thể phá hủy. Cách duy nhất để nhảy đến độ cao mới là phá vỡ nóc nhà đó và trở thành một vị Thánh.
Thứ mà chỉ có thể xảy ra sau Ác Mộng, có nghĩa là quá trễ. Đương nhiên, cậu gần đây mới biết được từ Ananke là người ta có thể Vượt Giới Hạn mà không cần sự trợ giúp từ Ma Pháp – con đường đó mở ra với cậu, nhưng tiếc là, Sunny không có thừa một trăm năm để chậm rãi học cách làm vậy.
Vậy thì, còn lại gì?
Cậu cau mày.
‘Thật ra thì...mình đang suy nghĩ sai về việc này.’
Sunny đã cô độc trong phần lớn cuộc đời mình, và ngay cả sau khi biết cách dựa vào người khác và tin tưởng bạn mình, cậu vẫn đặt rất nhiều ý nghĩa vào sức mạnh cá nhân. Đó không hẳn là không thông minh...nhưng mà cùng lúc, cũng là một giới hạn nhân tạo.
Mặc dù cậu đã không sống qua Ác Mộng Thứ Hai của Neph, bài học mà cô đã học cũng ăn khớp với những kinh nghiệm của bản thân cậu. Sức mạnh cá nhân là quan trọng, nhưng mà nó không thể so sánh với sức mạnh thật sự.
Lấy Nam Cực làm ví dụ...Sunny đã đạt được nhiều thành tích phi thường ở đó, nhưng mà cậu đã không làm vậy một mình. Sơ tán hàng trăm triệu người dân thường là chỉ có thể xảy ra nhờ chính phủ đã huy động một lượng tài nguyên bao la để cử Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên và Thứ Hai đến Góc Nam.
Không có những người Bất Thường, không có những người lính thường và hàng ngàn người Thức Tỉnh mà đã chiến đấu và bỏ mạng để cứu người ở Nam Cực, Sunny đã không thể đạt được gì cả.
Sức mạnh cá nhân của cậu không là gì khi so sánh với quyết tâm đoàn kết của tất cả những người can đảm đó.
...Ở trong Ác Mộng Thứ Ba này cũng vậy.
Sunny phải hủy diệt một kẻ địch ghê gớm – lực lượng Ô Uế ở trong thành phố hắc hóa Bờ Vực và Sáu Tai Ương cai trị nó. Lãnh Chúa Sợ Hãi, Tra Tấn, Tàn Sát Bất Tử, Kẻ Cướp Hồn, Quái Thú Cắn Nuốt...và Hoàng Tử Điên Rồ.
Nên tại sao cậu lại chỉ suy nghĩ về sức mạnh cá nhân mình? Chẳng phải sức mạnh của đồng minh cũng là sức mạnh của cậu?
Nephis, Cassie, Effie, Kai, Jet và thậm chí Mordret. Họ đều là một phần sức mạnh của cậu không khác gì Thánh, Tiểu Yêu, và Ác Mộng.
Vì Sunny đã đến nóc của thứ mà bản thân cậu có thể đạt được trong vị trí một Bậc Thầy, chẳng phải là sẽ khôn ngoan hơn nếu đặt những nỗ lực vào việc tăng cường đồng minh của mình?
‘Đây là phương án.’
Phủ trong bóng tối, Sunny chậm rãi gật đầu.
Đây là con đường mà cậu phải đi nếu muốn sống sót Ác Mộng này. Sau khi đến Thất Sủng, cậu và Nephis phải tìm những người còn lại trong tổ đội. Và một khi họ tìm thấy nhau, Sunny phải đảm bảo những người bạn của mình – và cả Mordret – trở nên mạnh nhất có thể.
Cậu phải biến họ trở thành một lực lượng có khả năng đánh bại Sáu Tai Ương.
Vì họ, và vì bản thân.
Sunny thở dài và nhắm mắt trong một giây. Tương lai...đúng là ghê gớm đến khiến người ta nản lòng.
Nhưng mà nó có bao giờ không phải vậy đâu chứ?