Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1342: Áo Choàng Mơ Hồ



Chương 1342: Áo Choàng Mơ Hồ

Không mất nhiều công sức để thêm vào những hình ảnh cơ bản của một Ký Ức vào dệt của áo choàng đen. Đó là việc cậu đã làm đi làm lại để cung cấp hàng cho Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc kia mà. Đến hiện tại, dệt ra chúng đối với cậu gần như là tay tự làm đầu không cần suy nghĩ.

Chúng cũng không gây quá nhiều áp lực cho dệt đó. Ngay cả những Ký Ức Ngủ Say Đẳng Cấp Một đều có thể chịu đựng sức nặng đó...điểm nối của áo choàng là được làm từ một mảnh hồn Vượt Giới Hạn, nên Sunny thậm chí không cần thêm vào đỉnh thứ hai.

Hơi khó khăn để khiến hai trường phát dệt khác nhau hòa trộn, nhưng mà vì biện pháp của Sunny là tinh xảo hơn chứ không phải ngược lại, giải quyết vấn đề đó đã cho thấy là không quá phiền phức.

Cứ như vậy, cậu có thêm một Ký Ức mới chỉ với cái giá là vài sợi chỉ bóng tối.

Tận hưởng cảnh tượng Dòng Sông Vĩ Đại lấp lánh, Sunny mệt mỏi mỉm cười. Học tập chăm chỉ là một quá trình kiệt sức, nhưng mà cậu chào đón sự mệt mỏi đó. Đó là dấu hiệu cho thấy cậu có tiến bộ. Cậu cũng không tiếc nuối về việc biến áo choàng thành một Ký Ức – kể cả nếu như nó không hữu dụng, thì cậu cũng không muốn để nó lại.

Mọi thứ mà không được chứa bên trong linh hồn cậu sẽ bị mất khi Ác Mộng kết thúc. Nếu cậu biết trước điểm này, thì cậu đã có một thứ lưu niệm tốt hơn từ Noctis là một cái ghế sang trọng.

...Mặc dù cậu không thật sự có gì để phàn nàn, khi nghĩ đến Ghế Bóng Tối thật ra là một trong những Ký Ức quý giá nhất của cậu. Sunny triệu hồi kí tự. Áo Choàng Ananke ở cuối danh sách Ký Ức.

Mặc dù cậu cơ bản là đã biết những kí tự sẽ nói gì, cậu vẫn đọc chúng.

Ký Ức: Áo Choàng Ananke.

Cấp Bậc Ký Ức: Vượt Giới Hạn.

Đỉnh Cấp Ký Ức: I.

Loại Ký Ức: Quần áo.

Sunny hơi mỉm cười. Quần áo là loại Ký Ức hiếm có, vì những thứ tốt hơn là được Ma Pháp phân loại thành giáp. Những thứ mà không vào được loại đó thường là kém hữu dụng, nhưng mà lợi ích của chúng là có thể mặc cùng với một Ký Ức dạng giáp. Như là Cánh Hắc Ám, thứ mà cậu đã dùng kể từ lúc ở Vùng Đất Lãng Quên.

Cậu tiếp tục đọc, cảm giác một cơn đau ngắt vào tim mình:

Mô tả Ký Ức: [Áo choàng này đã từng thuộc về Ananke của Dệt, Nữ Tư Tế của Ma Pháp Ác Mộng. Cô đã gặp những Đứa Con của Weaver trong cơn ác mộng và dẫn họ đi trên dòng chảy hiểm trở của thời gian. Sự thông thái của cô là tỏa sáng, và sự tử tế của cô là một phước lành. Mong cô an nghỉ.]

Ma Pháp đã không viết mô tả đó. Chính Sunny đã viết nó. Cậu đã cố nghĩ ra những lời để nói, nhưng mà chúng đều nghe có vẻ rỗng tuếch. Đến cuối cùng, cậu đã đơn giản viết ra vài dòng chữ ngượng nghịu, không biết phải làm gì khác.

Không hài lòng, Sunny nhìn đi khỏi mô tả.

‘Dù sao thì cũng đâu có ai khác nhìn thấy mô tả này. Chỉ có Nephis và mình.’

Sau một lúc, cậu nhăn nhó và tập trung vào những pháp thuật. Kí tự là:

Pháp Thuật Ký Ức: [Chịu Đựng], [Che Giấu], [Vô Vị].

[Chịu Đựng] khiến áo choàng bền bỉ, chống lại những yếu tố, và có khả năng tự chữa trị. [Che Giấu] che đi sự hiện diện của người mặc – loại hiện diện huyền bí mà những người Thức Tỉnh hùng mạnh sở hữu.

Nhưng [Vô Vị] thì...là một pháp thuật khá là kì lạ, nếu có thể gọi nó là vậy. Từ những gì Sunny có thể nhìn thấy, thì nó không làm gì cả. Nó chỉ có đó, chứa đựng không có gì khác ngoài cái tên và mô tả của nó.

Mô tả đó là:

[Vô Vị] Mô tả Pháp Thuật: “Tại sao phải là màu đen chứ?”

‘Hờ...’

Khá là khó hiểu. Những người mặc bộ áo choàng này sẽ không hể đọc được miêu tả trừ khi bản thân họ cũng là những pháp sư, và đa số những tư tế của Ma Pháp Ác Mộng là không phải. Nên, người chế tạo bí ẩn của thứ quần áo ma thuật này có vẻ như là đã để lại một lời nhắn kì lạ không cho cụ thể một ai cả.

Sunny lắc đầu.

‘Người đó chắc là hơi bị điên...còn có, nói gì vậy chứ? Thứ gì trong màu đen đều trông đẹp hơn cả!’

Dù sao thì mỗi kí tự trong mô tả đều bắt buộc phải lãng phí tinh túy để tạo ra. Và dệt ra chúng là cần công sức và thời gian. Nên, chỉ có người điên mới đi dệt ra những kí tự không cần thiết như vậy...

Sunny ho khan, nhớ lại những thứ bản thân mình đã làm. Lúc ở Trung Nam Cực, cậu đã từng gửi một tin nhắn cho Nephis thông qua một Ký Ức gọi là “Tôi Bị Kẹt Trong Một Đường Hầm Đầy Hắc Ám Đích Thực. Làm Thế Quái Nào Thoát Ra? Hỏi Cassie”.

Liệu có nguyên nhân gì để thêm vào “thế quái nào” vào câu hỏi đó? Không có.

Nhưng mà thêm nó vào có cảm thấy tốt hơn? Khẳng định.

Xấu hổ cúi xuống, cậu mặc vào bộ áo choàng đen ưa nhìn và đứng dậy. Để lại Ghế Bóng Tối bên cạnh con thuyền nhỏ, Sunny xoa mặt và đi tìm Nephis.

Cậu đã có được rất nhiều hiểu biết từ việc học tập dệt để lại pháp sư không rõ kia. Cảm giác như là hiểu biết về pháp thuật của cậu đang trên ngưỡng cửa tiến lên một bước tiến về mặt chất trong những ngày đến...đương nhiên là cậu sẽ phải làm nhiều hơn nữa, cũng như tiêu hóa toàn bộ những kiến thức mới của mình.

Nhưng mà, Sunny đã có vài ý tưởng về cách nên tiếp tục.

Ngay bây giờ, cậu thiếu mảnh hồn để làm gì đáng kể. Có vài cái mà Ananke đã dùng trong lúc câu cá, để dụ Sinh Vật Ác Mộng, nhưng mà chúng có Cấp Bậc tương đối thấp cậu muốn dùng chúng để tạo ra những Ký Ức cho Ác Mộng ăn.

Nói vậy...

Cậu vẫn còn mảnh hồn Đỉnh Cấp mà họ đã thu được từ Rùa Đen. Có nghĩa là cậu có khả năng tạo ra một Ký Ức Đỉnh Cấp.

Đương nhiên không phải đơn giản như vậy. Chỉnh sửa quy mô của pháp thuật là không đơn giản như chỉ là thay thế điểm nối của dệt. Đa số là hoàn toàn không thể lên xuống, và thứ mà có thể là yêu cầu bản thân dệt phải bị chỉnh sửa và cải thiện rộng khắp.

Dù sao thì, những sợi chỉ làm từ hồn tinh Thức Tỉnh sẽ không thể chịu đựng dòng chảy năng lượng Vượt Giới Hạn. Bản thân những hình ảnh dệt cũng cần được điều chỉnh, để ứng với gánh nặng tăng thêm. Chưa kể đến việc những pháp thuật thường là có bản chất giới hạn...thêm vào tinh túy mạnh mẽ hơn đơn giản là lãng phí.

Đó thật sự là rắc rối.

Tuy nhiên...

Khi Sunny hỏi bản thân cách tăng cường sức mạnh cho những thành viên của tổ đội và khiến họ đủ khả năng đương đầu những nguy hiểm của Mộ Ariel tốt hơn, cậu không nhịn được mà suy nghĩ trở lại lúc ở Vùng Đất Lãng Quên, khi mà họ cũng đã bị buộc phải chiến đấu với những sinh vật cao hơn bản thân họ một hay thậm chí hai Cấp Bậc.

Làm sao họ đã có thể sống sót lò nung đó?

Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng mà một trong những nguyên nhân đáng kể nhất...thì là một Ký Ức duy nhất.

Một Ký Ức mà có thể tăng cường toàn bộ những Ký Ức khác, và là thứ mà đã là mục tiêu chủ yếu của hành trình chết chóc vượt qua Mê Cung Đỏ, đến vùng bên ngoài Dãy Núi Rỗng.

Mảnh Vỡ Bình Minh.

Vậy thì...nếu Sunny không thể tạo ra một Ký Ức Đỉnh Cấp, mà lại nâng Mảnh Vỡ Bình Minh đến Cấp Bậc Đỉnh Cấp?

Chẳng phải đó sẽ là cách hiệu quả nhất để khiến toàn bộ tổ đội trở nên mạnh hơn?