Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1344: Trên Đường



Chương 1344: Trên Đường

Dệt của Ký Ức Mảnh là có một sự khác biệt tinh tế khi so sánh với những cái thông thường. Dù sao thì chúng sở hữu những đặc tính độc đáo, như là khả năng tồn tại sau khi chủ nhân chết đi, hay là mục đích ẩn giấu là hình thành những Chìa Khóa Lời Thề sau khi bảy món được tập trung lại một nơi.

May mắn là, Sunny đã sở hữu hai Ký Ức Mảnh – Mảnh Vỡ Đêm Khuya và Ánh Trăng – nên cậu đã biết cách tìm đến và tách ra những phần đó của ảnh dệt, làm vậy sẽ khiến công việc giải mã phần còn lại dễ dàng hơn.

...Theo lý thuyết.

Thực tiễn thì, dệt ma pháp của Ký Ức Mảnh thậm chí còn rườm rà hơn khả những Ký Ức bình thường. Sunny đã có thể có được một trình độ hiểu biết nhất định đối với Mảnh Vỡ Đêm Khuya – đủ để áp dụng một phần của pháp thuật của nó vào Món Quà Công Thành Chiến – nhưng mà Mảnh Vỡ Ánh Trăng thì vẫn nằm ngoài tầm với của cậu.

Đúng là đáng tiếc, bởi vì thanh stiletto ma quái đó sở hữu một trong những pháp thuật hữu dụng nhất mà Sunny từng thấy – nó có thể xuất hiện ngay lập tức mà không cần lãng phí thời gian hiện ra từ những tia sáng tinh túy. Nếu như Sunny có thể nắm giữ pháp thuật đó, toàn bộ Ký Ức mà cậu tạo ra sẽ có được một ưu thế chí mạng.

Ký Ức càng mạnh mẽ, thì nó càng mất lâu để hiện ra. Vậy nên, theo những người Thức Tỉnh vươn lên đến Cấp Bậc cao hơn, họ cũng cần phải càng thêm chiến lược về lúc nào cần triệu hồi Ký Ức của mình.

Cân nhắc đến việc cậu vẫn không thể nắm bắt dệt của Mảnh Vỡ Ánh Trăng đến tận ngày nay, Mảnh Vỡ Bình Minh cũng rất có thể khó khăn không kém gì.

‘Ừ...’

Đó...sẽ không dễ.

‘Nhưng mình có thể làm được.’

Cậu chắc chắn vậy. Tái tạo lại cả dệt đó là khó quá bỏ qua, nhưng mà chỉnh sửa nó...có sự hiểu biết mà cậu vừa có được và sẽ có thêm từ Áo Choàng Ananke, cậu cảm thấy tự tin về cơ hội của mình.

Chỉ là việc đó sẽ mất rất nhiều công sức, và rất nhiều thời gian.

‘Làm sao mình có thể cấy vào một điểm nối mới mà không khiến cả dệt sụp đỏ? Làm sao mình có thể đảm bảo rằng tinh túy siêu việt thật sự sẽ tạo ra kết quả siêu việt? Làm sao mình có thể ngăn những phần kém bền bỉ hơn của dệt bị xé rách bởi gánh nặng tăng lên đó?’

Toàn bộ những câu hỏi này đều yêu cầu câu trả lời...có nhiều vấn đề hơn nữa cũng cần phải được giải quyết. Sunny chưa từng cố làm việc gì đầy tham vọng như là biến một Ký Ức Vượt Bậc mạnh mẽ thành một Ký Ức Đỉnh Cấp mạnh mẽ khủng khiếp hơn nữa.

Một thứ là chắc chắn – nó sẽ yêu cầu một trình đồ khéo léo và chuẩn xác phi nhân loại. Nó cũng sẽ yêu cầu thêm rất nhiều sợi chỉ tinh túy.

Và đương nhiên là thật nhiều sự tài tình.

Công việc đó là khiến người ta dễ nản lòng, nhưng mà Sunny không nhụt chí. Thay vì đó, cậu gần như cảm thấy...háo hức.

Ít nhất thì nó hơn xa việc may vá những cánh buồm hay là rảnh rỗi trong buồn rầu, ủ rũ.

Dễ chịu tựa lưng vào bề mặt cong của đuôi thuyền cao, cậu di chuyển mái chèo một chút và nhìn vào dệt ma pháp lung linh kia.

Đến khi bảy mặt trời mọc lên từ nước, Sunny cảm giác đầu cậu như muốn nổ tung vậy. Nhưng mà, cậu cũng cảm thấy hài lòng với tiến triển của mình.

Đứng trong vòng tròn kí tự ở đuôi thuyền, Sunny nắm Mảnh Vỡ Bình Minh trong một tay. Tay còn lại đặt nghỉ ngơi trên mái chèo.

...Bốn tay còn lại của cậu đang khiêu vũ trong không khí và dệt những sợi chỉ từ tinh túy bóng tối. Đương nhiên những cánh tay đó là do bóng tối hiện ra.

Sunny từ lâu đã quen với việc dùng thêm một đôi tay bóng tối – nó không quá khó đối với cậu, khi cân nhắc đến những kinh nghiệm của cậu trong Ác Mộng Thứ Hai. Phần khó khăn nhất thật ra là học cách hóa ra những cánh tay đủ tinh tế từ bóng tối, nhưng mà việc đó thì cậu cũng đã nắm giữ khi ở Nam Cực.

Nhưng mà khi học tập dệt của Vương Miện Bình Minh, thì cậu hiểu ra rằng sự khéo léo mà cậu sẽ cần để chỉnh sửa nó không phải thứ mà nhân loại có thể đạt đến. Hai cánh tay và mười ngón tay đơn giản là không đủ...và bốn tay và hai mươi ngón cũng không, ít nhất là không thể ở trình độ kĩ năng hiện tại của cậu.

Nên, nhớ đến giấc mơ trở thành Weaver, Sunny cố gắng hiện ra không phải hai, mà là thêm sáu cánh tay. Tuy nhiên điều khiển tỉ mỉ tám tay cùng lúc hóa ra là quá mức đối với tâm trí cậu. Thậm chí với sự giúp đỡ của Vải Liệm Hoàng Hôn, cậu vẫn không thể lo liệu nhiều như vậy.

Kéo dây thừng để điều khiển cánh buồm hay xé xác Sinh Vật Ác Mộng là những hành độ thô thiển mà không yêu cầu quá nhiều sự khéo léo. Nhưng còn dệt thì lại yêu cầu chuẩn xác tuyệt đối. Sai lệch một sợi chỉ từng li cũng có nghĩa là khác biệt giữa thành công và thất bại.

Đến cuối cùng, Sunny đã hủy đi hai cánh tay bóng tối và phải hài lòng với chỉ sáu tay.

‘Ai lại đi quanh với chỉ sáu cánh tay chứ? Đó đơn giản là không phù hợp mà...thật sự xấu hổ!’

Vào lúc đó, Nephis xuất hiện từ bên dưới con thuyền, buồn ngủ xoa mặt. Cô liếc nhìn Sunny và gật đầu...rồi đứng hình và nhìn cậu lần nữa.

Sau một lúc, cô hơi lắc đầu, thở dài, và tiếp tục đi kiểm tra con thuyền và rèn luyện kiếm thuật.

Một thời gian sau đó, mùi thức ăn ngon lành chạm đến mũi Sunny.

Cậu mỉm cười.

‘Thời gian ăn sáng rồi ha.’

Ra lệnh cho Thánh thay thế cậu ở mái chèo, Sunny hủy đi Mảnh Vỡ Bình Minh và đi tìm Nephis.

Họ ăn trong bóng râm của cây tôn nghiêm, tận hưởng ánh mặt trời ấm áp và cơn gió sảng khoái. Sau một lúc, cô hỏi:

“Cậu không định nghỉ ngơi sao?”

Sunny tựa ra sau, thỏa mãn, rồi lắc đầu.

“Chưa. Tôi có thể không ngủ thêm vài ngày nữa...có nhiều thứ tôi cần đạt được trước khi chúng ta đến được Thất Sủng.”

Câu phải tiếp tục học tập Áo Choàng Ananke, chỉnh sửa dệt ma pháp của Mảnh Vỡ Bình Minh, tạo ra những Ký Ức cho Ác Mộng ăn...và nhiều hơn nữa.

Cô hơi cau mày.

“Tâm trí mệt mỏi sẽ khiến cậu chậm lại. Đầu óc cậu cũng cần thời gian để nghỉ ngơi.”

Cậu mỉm cười.

“Tôi biết. Tôi có Vải Liệm Hoàng Hôn Thất Sủng, nhớ chứ? Của Dusk mà chúng ta đang trên đường đến thăm đó. Nó giúp tôi khôi phục từ sự kiệt sức, cả thể chất lẫn tinh thần, nhanh hơn. Tôi sẽ ổn.”

Thời gian không chờ ai cả, và những kẻ xấu xa thì không được nghỉ ngơi. Sunny không đánh giá quá cao bản thân, cậu chỉ là biết chính xác bản thân có thể chịu đựng bao nhiêu.

Nephis chần chừ vài giây, rồi gật đầu.

“Được rồi. Tùy cậu thôi.”

Cậu đột nhiên nhớ đến gì đó.

“A! Sau khi tôi xong với Mảnh Vỡ Bình Minh, tôi muốn cô dạy tôi cách dùng Pháp Thuật Tên. Tôi trước đó đã không muốn tách ra sự tập trung của mình...nhưng giờ thì tôi cảm thấy nó có thể giúp tôi phát triển kĩ năng của mình nhanh hơn. Có lẽ vậy. Được chứ?”

Cô gật đầu lần nữa.

Sau khi ăn xong bữa sáng, họ dùng những dụng cụ tìm đường cổ đại kia để đảm bảo con thuyền đang vẫn trên đúng đường. Rồi, Nephis lại bước vào vị trí của mình trong vòng tròn kí tự, còn Sunny thì ngồi trên sàn cách đó vài mét và tiếp tục quan sát Vương Miện Bình Minh.

Vài ngày trôi qua như vậy. Hai người họ dùng phần lớn thời gian ở bên nhau, và phần còn lại ở riêng. Họ tiếp tục rèn luyện kiếm thuật, và Thánh cũng tham gia giúp đỡ. Boong thuyền thường xuyên đầy âm thanh thép va chạm.

Nhưng mà khi hai người họ không đấu tập... Sunny có một công việc khác giao cho hiệp sĩ duyên dáng.

Giờ khi Quỷ đã thành một con Ác Quỷ đàng hoàng, đến lúc nó cũng phải học cách chiến đấu.

Vũ khí đáng gờm nhất của cái Bóng thép là móng vuốt và răng, nên Sunny đã nói Thánh dạy hắn cách chiến đấu bằng tay không. Vì cô là bậc thầy trong mọi loại chiến đấu, đó không hề khiến cô khó khăn chút nào.

...Nghe thấy Quỷ ngã sầm vào sàn gỗ hết lần này đến lần khác, Sunny mỉm cười từ khóe miệng và tiếp tục dệt. Những kí ức về lúc rèn luyện đau đớn của bản thân với Thánh, lúc còn ở trong Thành Phố Hắc Ám, khiến cậu cảm thấy hơi đồng tình con quỷ to xác bằng thép kia.

Đương nhiên, tên khốn may mắn kia có Thuộc Tính [Tuyệt Vời], thứ cho phép nó học những thứ mới ở tốc độ đáng kinh ngạc. Sunny thật ra hơi tò mò muốn xem thử ai trong số họ sẽ có thể hấp thụ những bài học của Thánh nhanh hơn.

Mặc dù phải công nhận, Sunny đã học cách chiến đấu từ cô trong lúc săn lừng những sinh vật chết chóc trong Thành Phố Hắc Ám để sống sót. So sánh đó với Quỷ, kẻ mà được chăm sóc toàn bộ bởi một chủ nhân tử tế, hào phóng và nhân từ.

Ai lại không học nhanh khi có một người tài trợ như vậy?

Mọi thứ yên bình trong vài ngày đầu tiên này.

Rồi, họ gặp phải đợt tấn công đầu tiên.