Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1347: Kiểm Tra Kĩ Năng



Chương 1347: Kiểm Tra Kĩ Năng

Ảnh dệt mê hoặc của ma pháp đang kéo dài ở bóng tối trước mặt cậu. Vô số sợi chỉ ánh sáng hư ảo hòa quyện thành một hình ảnh xinh đẹp, nhưng mà có vẻ hỗn loạn, ở trung tâm là một đỉnh nối rực rỡ.

Đã từng có lúc mà những hình ảnh này là hoàn toàn bí ẩn đối với Sunny. Nhưng mặc dù chúng vẫn bí ẩn và khó hiểu, cậu bây giờ đã có thể nhận ra cấu trúc tinh tế bên dưới hình ảnh choáng ngợp, chóng mặt đó.

Cậu cũng có thể cảm nhận được mục đích của những yếu tố của dệt rõ ràng hơn nhiều.

Dệt ma pháp của Mảnh Vỡ Bình Minh không phải thứ phức tạp nhất cậu từng thấy...nhưng mà nó phức tạp hơn đa số. Thậm chí sau khi đã biệt lập ra những pháp thuật căn bản mà mọi Ký Ức đều có và những đặc tính đặc biệt mà những Ký Ức Mảnh chia sẻ, phần rộng lớn còn lại của những sợi chỉ hư ảo vẫn là một mê cung khiến người ta nản lòng.

May mắn là, mục tiêu của cậu không phải là tạo lại dệt kia từ con số không. Cậu cũng không có ý định chỉnh đổi công năng của nó...chỉ là dung lượng và độ bền của nó mà thôi.

Cũng như cấy vào một đỉnh mới, mạnh mẽ hơn nhiều cái đang tồn tại.

Thở dài, Sunny triệu hồi Hòm Hám Của và lấy ra một viên pha lê lớn, lấp lánh từ bên trong nó. Khi đặt cùng nhau, vòng kim loại tươi sáng và mảnh hồn Đỉnh Cấp mà cậu đã thu hoạch từ trông ruột con Rùa Đen trông hơi buồn cười – mảnh hồn kia là to hơn gấp nhiều lần Vương Miện Bình Minh, vậy mà nó lại sẽ vào bên trong đó.

Nhưng mà đó không phải là trở ngại. Dệt dù sao cũng không tồn tại theo cách vật lý. Như là những linh hồn, chúng ở một chiều tồn tại khác hoàn toàn.

Sunny kéo sợi chỉ bóng tối vô hình. Cùng lúc, một cây kim mà tỏa ra ánh sáng hoàng kim nhàn nhạt hiện ra trong một tay của cậu.

Cậu hít sâu.

‘Ổn định...’

Quá trình này phải ổn định. Nhưng mà nó không thể chậm – Sunny sẽ phải tháo ra đỉnh nối nguyên bản trước khi cấy vào cái mới. Khoảnh khắc nó được mang ra, dệt sẽ bắt đầu tan vỡ. Nên, cậu phải cột trở lại thật nhiều những sợi chỉ quan trọng nhất nhanh nhất có thể, rồi mang những sợi còn lại trở lại nhanh hơn nữa.

Cậu đã dùng vài năm học pháp thuật và hai tuần liên tục chuẩn bị cho khoảnh khắc này...nhưng mà kết quả sẽ được quyết định trong chưa đến mười phút. Nếu Sunny thành công, tổ đội sẽ có được một dụng cụ mạnh mẽ mà sẽ giúp họ sống sót Ác Mộng. Nếu cậu thất bại...

Mảnh Vỡ Bình Minh sẽ bị phá hủy, và cậu sẽ phải giải thích bản thân với một Ngôi Sao Thay Đổi cực kì giận dữ.

‘Cô ta có lẽ sẽ không giết mình...đúng không nhỉ? Nhưng mà để phòng ngừa, tốt hơn là đừng thất bại.’

“Đương nhiên là thất bại. Mày có khi nào mà không thất bại đâu chứ?”

Tội Lỗi An Ủi đang quan sát quá trình với biểu hiện ghét bỏ. Sunny đang tập trung vào công việc nên cậu đã hạ cảnh giác...kết quả là, nhận xét cay độc kia lần này là hơi đau.

Ừ thì, nếu nói thật, thì chúng lúc nào cũng hơi đau. Nhưng mà lần này cậu cảm giác cơn giận dữ đắng chát phồng lên trong ngực mình.

‘Bình tĩnh!’

Ném một ánh mắt hắc ám về phía cái bóng ma đang cười đểu, Sunny quấn cả năm cái bóng quanh bản thân và triệu hồi Vương Miện Chạng Vạng.

...Trong lúc tia sáng mặt trời đầu tiên hiện ra từ đường chân trời, cậu hít một hơi sâu, và đâm một tay bóng tối của mình vào ảnh dệt hư ảo của dệt ma pháp. Những ngón tay móng vuốt của cậu quấn quanh đỉnh nối rực rỡ...và rồi bóp nát nó, hủy diệt neo của vô số sợi chỉ.

‘Mình tự hỏi làm sao mà có bất cứ ai có thể là một người dệt trước mình...’

Sunny cơ bản khá chắc chắn là khả năng không chỉ nhìn thấy, mà còn chạm đến những sợi chỉ hư ảo này là được ban cho cậu bởi Dệt Xương. Mắt cậu đã được thay đổi bởi việc hấp thụ giọt máu của Weaver, còn ngón tay thì bị thay đổi sau khi nuốt vào đốt ngón tay của Ác Ma Định Mệnh. Ở mặt nổi, sự thay đổi kia chỉ đơn giản khiến chúng nhạy cảm hơn...

Nhưng mà cậu có cảm giác là thay đổi đó là sâu sắc hơn nhiều.

Ai biết được? Có lẽ cậu sẽ có thể chạm vào những sợi chỉ định mệnh một ngày nào đó...

Trước khi dệt rực rỡ hoàn toàn tan nát, tay còn lại của cậu đặt mảnh hồn Đỉnh Cấp vào trung tâm nó. Tay mà đã bóp nát đỉnh nối nguyên bản đã rút lui, bắt lấy đa số những sợi chỉ quan trọng trong lúc làm vậy. Ba cánh tay khác nữa lóe lên phía trước, làm tương tự.

Tay cuối cùng – tay trái nhân loại của cậu – là quan trọng nhất, vì nó nắm giữ kim của Weaver. Tất cả những tay còn lại là có nhiệm vụ trì hoãn việc tiêu tan của dệt, nhưng mà nhiệm vụ của nó thì là thật sự chữa trị tổn thương đó.

Xỏ sợi chỉ đầu tiên vào trong cây kim tỏa sáng, Sunny liên kết nó với đỉnh nối. Rồi, một cái khác...và cái khác...

‘Nhanh hơn!’

Năm cánh tay của cậu khiêu vũ, thao túng dệt đang hấp hối theo ý chí của chúng. Nắm giữ không cho chúng tan vỡ và kéo chúng trở lại từ ngưỡng cửa tiêu tan. Vào chính xác lúc mà đỉnh nối mới trở nên liên kết với đủ những sợi chỉ để được giữ cố định, cánh tay thứ sáu cũng đến tham gia cùng chúng.

‘...Thứ điên khùng gì khiến mình cho rằng có chỉ năm ngón tay là đủ?! Chết tiệt thât! Mình đáng lẽ nên học cách có nhiều hơn!’

Thời gian có vẻ chậm lại. Sunny cảm thấy adrenalin sôi trào như là đang trong giữa những trận chiến hung hăng – nhận thức của cậu tinh tế thay đổi, biến thế giới tương phản và rõ ràng. Những tia sáng hoàng kim lung linh sâu trong mắt tăm tối của cậu.

Trong vài giây, mọi thứ ở trong thế cân bằng dễ vỡ. Một bước không đúng, một sai lầm nhỏ nhất, và dệt sẽ đến điểm mà không thể quay trở lại từ. Nhưng mà Sunny không phạm sai lầm nào cả. Cậu thực hiện mỗi động tác hoàn hảo, tập trung đến mức mà toàn bộ giác quan ngoại trừ thị giác và xúc giác trên đầu ngón tay đã biến mất.

Cuối cùng, sau một lúc mà vừa như một giây vừa như vĩnh hằng, khoảnh khắc dễ vỡ đó trôi qua. Cấu trúc chính của dệt đã được liên kết với đỉnh nối mới, đảm bảo độ ổn định của nó.

‘Tốt...’

Trong lúc những tay của Sunny tiếp tục nối vài sợi chỉ cuối cùng vào ngọn than hồng tỏa sáng, tâm trí cậu đã lang thang đi đến nhiệm vụ tiếp theo.

Bước đầu tiên của việc chỉnh sửa đã hoàn thành, nhưng mà kết quả vẫn còn chưa được xác định. Giai đoạn tiếp theo sẽ quyết định liệu cậu sẽ thành công hay không – và mặc dù nó cho cậu thư thả hơn một chút, nó cũng không hề kém khó khăn.