Chương 1351: Cẩn Thận Phiên Bản Tương Lai Của Bản Thân Mang Quà Đến
Tội Lỗi An Ủi.
Những từ này rõ ràng là một phần của dệt ma pháp ma quái của Chìa Khóa Cửa Sông. Sunny nhìn chúng chăm chú, cảm thấy một sự pha trộn kì lạ giữa mơ hồ, tò mò...và sợ hãi.
Có nghĩa là quái gì chứ?
Hơi nhúc nhích, cậu nhìn âm hồn của thanh kiếm kia. Bóng ma vẫn đang đứng trong bóng tối, mang theo biểu hiện buồn chán và tiếc hận trên mặt. Sunny đã quen với việc Tội Lỗi An Ủi ở gần quanh – đầu tiên là ở dạng một giọng nói mà thôi, rồi sau đó là hình dạng mơ hồ, và cuối cùng là bản sao hoàn hảo của bản thân – đến mức mà cậu hiếm khi để ý quá nhiều đến nó vào những ngày nay.
Nhưng mà âm hồn kiếm không hề là tốt bụng hay vô hại. Thật ra thì, nó là một tồn tại tà ác và quỷ quyệt, sinh ra từ tiếng thì thầm của một daemon đáng sợ và có mục đích biến người dùng thanh kiếm trở nên điên rồ.
Việc Sunny vẫn còn giữ nguyên tâm trí...hay chắc nên nói là tương đối còn nguyên...là chỉ nhờ vào sức bền tâm trí phi thường và sức đề kháng đối với những đòn tấn công tâm trí. Đa số người đã bị biến thành một tên tâm thần điên loạn bởi thanh kiếm ngọc rồi.
Nhưng mà Sunny? Ngoài việc đôi lúc trông như thằng điên bởi vì thói quen kì lạ lộ liễu nói chuyện với bản thân, cậu chỉ thấy sự hiện diện của Tội Lỗi An Ủi là khó chịu, chứ không hơn nhiều lắm.
‘...Chẳng lẽ lời nguyền chết tiệt này còn gì đó sâu xa hơn nữa?’
Cậu biết rằng bóng ma kia sẽ không bao giờ trả lời thật thà, nhưng mà dù vậy vẫn hỏi:
“Không có nguyên nhân gì để tên mày lại được dệt vào trong Chìa Khóa Cửa Sông cả, đúng không?”
Bóng ma ghét bỏ nhìn cậu.
“Tao không biết. Có lẽ là có...mày là pháp sư vĩ đại, nên mày nói tao biết đi.”
Sunny hít một hơi sâu.
“Mày dạo gần đây đúng là giữ nhiều bí mật quá nhỉ? Khiến tao tự hỏi liệu tao có nên đút mày cho Ác Mộng ăn cho rồi. An toàn tốt hơn phải nuối tiếc, hình như người ta có câu nói như vậy.”
Tội Lỗi An Ủi bật cười.
“Cứ tự nhiên, vứt bỏ món Ký Ức tấn công mạnh nhất của mày đi. Tại sao không chứ? Mày dù sao cũng sẽ chết trong Ác Mộng này mà thôi. Thật ra thì, tao khuyến khích mày nên phá hủy tao! Ồ...mày nghĩ tao muốn ở đây sao? Thần thánh à, không hề.”
Nó cười nhếch mép.
“A, nhưng mà có một vấn đề. Mày có chắc là hủy diệt thanh kiếm là sẽ có thể loại bỏ tao? Nó có thể, có lẽ...nhưng mà rồi, có lẽ sẽ không. Có lẽ tổn thương trong đầu óc mày đã có đó rồi, và chúng ta sẽ bị kẹt cùng nhau trong suốt lúc ngắn ngủi còn sót lại trong cuộc đời đáng kinh tởm, đáng thương hại của mày. Đúng là một định mệnh tàn nhẫn!”
Sunny nghiến răng.
Đúng thật...cậu không thể phá hủy Tội Lỗi An Ủi, và cậu cũng không chắc là làm vậy sẽ khiến bóng ma này biến mất. Họ thật sự bị kẹt với nhau, ít nhất là trong lúc này.
‘Và mình cũng sẽ không thể moi móc thông tin gì từ tên khốn đó cả.’
Nên...chỉ có hai cách để giải quyết bí ẩn của Chìa Khóa Cửa Sông và mối liên kết của nó với Tội Lỗi An Ủi. Một là tìm pháp sư vĩ đại mà đã tạo ra món Ký Ức bất lành này. Còn lại là suy đoán ra sự thật, bằng cách nào đó.
Sunny nhìn đi với biểu hiện buồn bã.
‘Giờ khi mình biết được Tội Lỗi An Ủi có liên quan gì đó đến Chìa Khóa Cửa Sông...’
Cậu đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.
Sau khi tiến vào Ác Mộng và phát hiện bản thân đã bằng cách nào đó có được một Ký Ức Đỉnh Cấp, Sunny đã đặt ra vài giả thuyết về cách mà nó có thể đã tiến vào Hồn Hải của cậu. Một trong số đó là Rắn Linh Hồn đã giết một Sinh Vật Ác Mộng Vĩ Đại ở ngoài thế giới thực...
Còn lại là bản thân Sunny đã tạo ra Chìa Khóa Cửa Sông ở xa trong tương lai nhưng bằng cách nào đó nhận được nó ở hiện tại bởi vì bản chất kì lạ của Dòng Sông Vĩ Đại.
Và giờ khi cậu biết được vài việc nhất định và biết được cái tên của Tội Lỗi An Ủi được in hằn trong dệt của món Ký Ức không tài nào giải thích nổi này, một sự nghi ngờ ớn lạnh đang càng lúc càng khó chối bỏ.
Cúi xuống, Sunny chậm rãi nắm chặt tay lại.
‘Là hắn... Hoàng Tử Điên Rồ. Hắn chắc chắn là kẻ đã tạo ra Chìa Khóa Cửa Sông.’
Đơn giản suy nghĩ những lời đó khiến cậu rùng mình.
Nhưng mà giả thuyết đó là quá thuyết phục để có thể bỏ qua. Sunny đã nghi ngờ rằng món Ký Ức bí ẩn là được tạo ra bởi một phiên bản tương lai của bản thân. Cậu cũng nghi ngờ rằng Hoàng Tử Điên Rồ là một trong những tương lai khả thi của mình.
Nên, chẳng phải rất lôgic để đặt giả thuyết phiên bản tương lai của bản thân mà đã tạo ra Chìa Khóa Cửa Sông chính là Hoàng Tử Điên Rồ?
Cái tên Tội Lỗi An Ủi bên trong dệt, những sợi chỉ tinh túy bóng tối ma quái, bản chất không thể giải thích nổi của Chìa Khóa...và những từ kì lạ miêu tả nó.
Câu trả lời là quên lãng.
‘Chắc chắn là hắn.’
Có bao nhiêu người dệt ngoài kia mà có thể tạo ra những sợi chỉ làm từ tinh túy bóng tối?
Sunny khẳng định.
Vậy thì...chính xác đó có nghĩa là gì?
‘Nếu thứ kinh tởm kia thật sự tạo ra Chìa Khóa Cửa Sông...’
Việc đó có chứng mình rằng Sunny thật sự đang ở trong cơ thể của một trong Sáu Tai Ương? Đó đúng là sẽ khiến mọi việc dễ hơn nhiều đối với tổ đội. Dù sao thì, một đối thú cứ vậy mà biến mất. Và thậm chí có lẽ không chỉ là một...lỡ như mỗi thành viên của tổ đội đã được cử vào cơ thể của một trong những Ô Uế hùng mạnh đó?
...Thật ra thì, đó là một ý nghĩ rùng rợn. Bởi vì mặc dù nó thật sự sẽ tuyệt vời nếu không phải lo liệu Sáu Tai Ương, đó cũng có nghĩa là những thành viên khác đã được đưa thẳng vào trái tim của Ô Uế, thành phố ở Bờ Vực. Hoàng Tử Điên Rồ là kẻ duy nhất trong số những nhà vô địch của oe mà đã đi xa đến vậy vào tương lai, từ những gì Sunny biết được.
Chắc chắn, Ma Pháp Ác Mộng sẽ không tự dưng lại không công bằng như vậy trong việc lập nên thử thách.
Dù vậy, nếu như Sunny đúng là đã đảm nhiệm vai trò của một sinh vật kinh tởm từ tương lai...cậu có thể dè chừng giải thích việc thay đổi đột ngột của Tội Lỗi An Ủi.
Tại sao âm hồn của thanh kiếm lại đột nhiên trông sống động và như thật đến vậy ở lúc ban đầu Ác Mộng, gần như không thể phân biệt được với hàng thật?
Liệu có lẽ là vì Sunny thật ra đã không phải thừa kế một, mà là hai thứ từ Hoàng Tử Điên Rồ? Một là Chìa Khóa Cửa Sông...còn lại là Tội Lỗi An Ủi.
Lỡ như âm hồn của thanh kiếm mà đã chào đón cậu trong Ác Mộng cũng đến từ tương lai, giống như Chìa Khóa Cửa Sông vậy? Lỡ như Tội Lỗi An Ủi đã ở bên cạnh cậu tận đến khi trở thành Ô Uế rồi dùng thời gian dài đến thần thánh mới biết được ám ảnh Dòng Sông Vĩ Đại này? Vài trăm năm, ít nhất, khi đánh giá độ siêu việt về dệt mà tên điên kia có đối với trình độ của Sunny bây giờ.
...Và nó đã được truyền lại cho phiên bản trẻ hơn của chủ nhân bị hắc hóa thông qua biến dị kì lạ hay âm mưu hắc ám nào đó.
Bóng ma đã để lộ việc nó biết Hoàng Tử Điên Rồ bởi lúc nó can thiệp vào giấc mơ khi tàn tích của sinh vật kia xuất hiện. Đó là nguyên nhân tại sao?
Sunny cau mày.
Đột nhiên, ý tưởng vứt thanh kiếm ngọc cho Bóng mình ăn không còn có vẻ quá điên rồ nữa.
‘Mình sẽ chờ xem thử.’
Sunny lườm Tội Lỗi An Ủi, không tin tưởng và dè chừng.
Lườm ngược lại cậu, bóng ma nhếch mép cười.
“Nhìn mày kìa, nghĩ thông cả rồi ha. A...đúng là không có cảnh tượng nào buồn cười hơn một thằng ngu mà cho rằng bản thân thông minh. Đồng ý không hả?”
Sunny nhăn nhó và giữ im lặng. Đó là một lời xác nhận? Hay đơn giản là trêu chọc?
Cậu nghiến răng, biết rằng không có cách nào để nói chính xác cả.