Chương 1359: Đừng Nhìn Điều Xấu
Sunny đột nhiên tái đi.
‘Đợi đã. Không đời nào...’
Những kí tự miêu tả Vải Liệm Hoàng Hôn Thất Sủng hiện ra trong trí nhớ cậu...
[Ở đó, họ tìm thấy an ủi, an toàn, và trú ẩn. Theo thời gian, những giọng nói của những vị thần lần lượt trở nên yên lặng, để lại sau đó một sự yên lặng rộng lớn và đáng sợ. Đó là cách những nữ tiên tri chào đón Cửa Sông, và đó là cách họ thất sủng.]
Cậu nhìn Cassie nghiêm nghị và nói, giọng hơi khàn khàn:
“Ô...Uế?”
Cô gái mù buồn bã gật đầu.
“Đúng vậy. Ô Uế lan truyền từ Cửa Sông, nuốt chửng Bờ Vực, thành phố của những người Tìm Kiếm. Và từ đó, Ô Uế chậm rãi di chuyển ngược dòng, đe dọa nuốt lấy mọi nơi sinh sống khác trên Dòng Sông Vĩ Đại. Những nữ tiên tri và người của họ đã chiến tranh với chúng một thời gian dài. Cuối cùng, đa số thành phố của họ ngã xuống – vài là bởi Ô Uế...nhưng không phải toàn bộ.”
Gương mặt xinh đẹp của cô trông chán chường trong một giây.
Cassie thở dài.
“Những nữ tiên tri là thật sự đáng gờm lúc ở đỉnh cao sức mạnh. Không hề tình cờ khi họ đã có thể dẫn người của mình xuyên qua những thứ kinh dị của Trận Chiến Tranh Tận Thế và tiến vào Mộ Ariel mà không bị thương tổn. Thậm chí Ô Uế cũng thấy khó chinh phục những thành phố của họ...làm sao không cơ chứ, nếu như những người bảo vệ lại biết được bí mật của tương lai?”
Cô ngừng một giây và uống một ngụm rượu nhỏ.
“Nhưng mà chính thứ mà đã cho những nữ tiên tri năng lực lại trở thành thứ khiến họ tan vỡ. Những thành phố kiên cường nhất...chúng rơi bởi chính tay những nữ tiên tri. Đó là vì họ bị hắc hóa bởi những thứ nhìn thấy ở Cửa Sông và mắc phải Ô Uế, để sự thối rữa lan tỏa ra từ bên trong.”
Cô gái mù thở dài lần nữa, rồi lắc đầu.
“Một năm trước, đã có ba nữ tiên tri ở Thất Sủng. Một người đã bị Ô Uế, và bị chôn vùi trong đền thờ của cô ta. Trong hai người còn lại Dusk là người trẻ hơn. Nữ tiên tri lớn hơn...bà ấy đã che giấu những dấu hiệu Hắc Hóa của mình đối với mọi người khác đến khi đã là quá trễ. Ngày mà bà ấy mất điều khiển là ngày mà mình vào vị trí của Dusk.”
Cô im lặng một giây và chỉ về phía thành phố bên dưới.
“Đây là thứ mà mình đã có thể gìn giữ. Mình đã có thể chỉ huy những người phòng ngự của Thất Sủng và giết đi nữ tiên tri Ô Uế. Nhưng mà đến lúc đó, thì phần lớn của thành phố đã bị mất. Tệ hơn nữa, phong ấn chứa giữ Ô Uế còn lại cũng đã bị phá vỡ. Và bà ta...bà ta đáng sợ hơn nhiều so với kẻ trước. Mình đã chỉ có thể bỏ lại những thuyền đảo đang tranh chấp và sơ tán những cái còn lại về phía ngược dòng xa nhất có thể.”
Cassie nhàn nhạt mỉm cười và giơ lên hai tay, cho phép hai sợi xích vàng kêu lên.
“Vì vậy nên có xiềng xích như này. Và những hộ vệ điếc tai. Mình là người cai trị thành phố này, nhưng mà cùng lúc, mình là mối đe dọa đối với nó...hoặc là những Người Ở Sông nghĩ vậy, vì họ không biết mình không thật sự là Dusk. Mình đã e rằng khả năng tiên tri của mình sẽ đặt mình vào cùng mối nguy hiểm mà những nữ tiên tri kia đã chịu, nhưng buồn cười là, mình hóa ra miễn dịch đối với nó. Hai người có thể đoán được tại sao không?”
Sunny và Nephis nhìn cô trong im lặng, không biết phải trả lời như nào. Sunny hơi bối rối.
‘Mình hiểu tại sao Nephis không có nguy cơ trở nên Ô Uế. Linh hồn của cô ấy là không thể bị hắc hóa...nhưng làm sao mà Cassie cũng có thể miễn dịch?’
Cậu lắc đầu.
“Tôi không chắc.”
Cô bật cười, rồi chỉ về phía bản thân.
“Vì mình bị mù.”
Đôi mắt xanh dương xinh đẹp của cô nhìn vào thế giới, không thấy gì. Cassie mềm mại thở dài.
“Thứ gì đó mà những nữ tiên tri đã nhìn thấy trong lúc nhìn Cửa Sông, mình không thể thấy được. Đó là tại sao sự thật ở Cửa Sông không thể hắc hóa mình...ít nhất thì, không thể hắc hóa mình theo cùng cách mà đã hắc hóa những nữ tiên tri. Trong những hình ảnh tiên tri mà mình có trước khi tiến vào Mộ Ariel, mình thường có thị giác. Nhưng mà kể từ khi tiến đến nơi này, mình chỉ nhìn thấy sự hắc ám. Ai biết được đó sẽ là một sự chúc phúc cơ chứ?”
Cô mỉm cười và khẽ di chuyển tay, cho sợi xích vàng ngã trở lại trên đùi.
“Dù sao thì. Mình biết là hai người rồi sẽ đến, nhưng mà mình lại không biết sẽ mất bao lâu. Nên, mình ở lại Thất Sủng và bảo vệ thành phố khỏi những đợt tấn công từ Ô Uế. Đó là...một năm dài. Hai người sao mất lâu vậy?”
Nephis nghiêng ra trước và nắm lấy tay Cassie. Những tia sáng trắng lấp lóe trong ánh mắt xám bình tĩnh của cô.
“Cậu làm tốt lắm, Cas. Xin lỗi. Bọn mình tiến vào Ác Mộng ở rất xa về phía thượng nguồn, và mất bọn mình thời gian dài để di chuyển vào quá khứ. Bọn mình gặp phải một cơn bão thời gian trên đường...đó là tại sao, một năm đã trôi qua đối với cậu, nhưng mà đối với bọn mình chỉ là vài tháng.”
Sunny im lặng vài giây, rồi nói thêm:
“Nhưng mà cô chắc là đã biết rồi, phải không? Nhờ có cô mà Ananke biết được để đến gặp chúng tôi và chỉ chúng tôi về phía Thất Sủng.”
Một biểu hiện kì lạ hiện lên mặt Cassie. Cậu cau mày, khó hiểu bởi phản ứng đó.
“Sao? Có gì sai?”
Cô gái mù chần chừ.
“Mình xin lỗi...nhưng Ananke là ai? Và ý cậu là sao, cô ấy biết để dẫn hai người đến Thất Sủng? Mình e rằng mình không hiểu.”
Sunny và Nephis trao đổi một ánh mắt ảm đạm. Sau một giây im lặng, cô cẩn thận nói:
“...Cậu không phải người mà đã gửi một tin nhắn thông qua giấc mơ với Nữ Tư Tế của Dệt? Để cho cô ấy biết trước về sự xuất hiện của bọn mình?”
Cassie đơn giản lắc đầu.
“Tin nhắn trong giấc mơ? Mình thậm chí không biết cách làm vậy, đừng nói đến Nữ Tư Tế của Dệt là ai. Mình cũng không biết hai người ở đâu. Ý hai người là đã có một người mà đã biết?”
Sunny đột nhiên cảm thấy một dự cảm bất làn.
Cậu đã hơi tin chắc rằng Dusk là người mà đã cho Ananke biết để đến gặp họ và dẫn họ đến Thất Sủng. Giờ khi cậu biết Cassie đã vào vị trí của nữ tiên tri cuối cùng, và cô không phải tồn tại bí ẩn kéo dây Ác Mộng từ sau màn thì...
Đương nhiên là có một khả năng nhỏ là Dusk đã sắp xếp mọi thứ trước khi bị xóa khỏi tồn tại bởi sự xuất hiện của Cassie. Nhưng mà đó là nhỏ đến vô cùng...liệu nữ tiên tri thậm chí có tồn tại bên trong Ác Mộng? Tại sao Ma Pháp lại kéo dài dòng thời gian vượt quá điểm mà những người thách thức tiến vào?
Và kể cả nếu có, thì cơ hội mà Dusk không chỉ biết về bản chất của bản thân là một bóng ma do Ma Pháp dựng lên, mà còn biết mọi thứ về những người thách thức và nhiệm vụ của họ là bao nhiêu?
Gần bằng không.
Nhưng mà...
Nếu không phải Dusk hay Cassie, thì ai lại có thể vừa có kiến thức sâu sắc về tương lai và đủ hiểu biết để thao túng nó?
Sunny nghiến răng, bất an.
“Họ không chỉ biết chúng ta sẽ tiến vào Ác Mộng ở đâu và khi nào, mà còn biết nhiều hơn nữa. Đó là cách chúng tôi tìm được con thuyền... Phá Xích. Và tiến đến tận đây.”
Cassie có vẻ choáng váng.
“Con thuyền... Phá Xích...”
Cô im lặng một lúc, rồi rùng mình và nói, giọng nói ảm đạm:
“Vậy thì...có lẽ đó là Tra Tấn.”