Ngay khi nữ tiên tri ngã xuống, như thể có một gợn sóng vô hình lan ra khắp hắc ám bên trong đền thờ ngập nước. Sunny không nhìn thấy gì, cậu cũng không cảm nhận được thay đổi gì...nhưng mà cảm giác mà cứ khiến cậu bứt rứt không nguôi bởi vì có gì đó không đúng với thế giới đột nhiên đã biến mất, cho phép cậu thoải mái thở ra.
‘Cassie...giết bà ta rồi?’
Choáng váng, cậu đông cứng trong một tích tắc. Cơ thể ghê tởm của Ô Uế ngã vào nước và biến mất bên dưới bề mặt hắc ám của nó. Sunny không hề nghi ngờ rằng sinh vật kia sẽ xuất hiện từ dưới đáy sâu để điên cuồng đáp trả vào giây kế tiếp...nhưng mà giây đó trôi qua, và nó không làm vậy.
Bề mặt đen bóng vẫn không bị phá vỡ.
‘Cô ta...đã làm vậy.’
Sunny trong chốc lát bị kinh ngạc. Đúng, Nephis đã chọn Cassie để đối mặt với nữ tiên tri – nhưng mà không phải để giết bà ta. Cô gái mù đáng lẽ chỉ phải giữ chân Ô Uế kia đến khi một hoặc cả hai người họ dọn sạch kẻ địch của mình và đến bệ đá kia.
Từ lúc nào mà Cassie mạnh như vậy?
Mặc dù nữ tiên tri là một Sinh Vật Ác Mộng mà dựa vào năng lực báng bổ của mình hơn là sức mạnh thể chất, một Bạo Chúa Đồi Bại vẫn là một Bạo Chúa Đồi Bại. Giết một sinh vật như vậy là một thành tựu không hề nhỏ – thật ra là ngược lại – chứ đừng nói đến làm vậy chỉ trong một đòn. Bao nhiêu Bậc Thầy có thể nói họ làm được như vậy? Liệu có một người nào khác hay không chứ?
Vậy mà, Cassie đã không chỉ giết bà ta, mà còn làm vậy không hề khó khăn chút nào.
Sunny cau mày, cảm giác một sự trộn lẫn kì lạ giữa bất an và sung sướng. Liệu cô đã luôn chết chóc như vậy, hay đây là kết quả của một năm ở một mình trong Ác Mộng Thứ Ba?
Cậu đột nhiên cảm thấy một chút không thoải mái. Như là...như là cậu không biết một trong những người gần nhất bên mình rõ như cậu đã nghĩ.
Nhưng Sunny nhanh chóng kéo bản thân ra khỏi trạng thái đó. Trận chiến vẫn chưa kết thúc, và mặc dù chiến thắng là vẫn trong tầm tay, cậu vẫn chỉ cách tử vong có một sai lầm mà thôi.
Ừ thì...có lẽ là một rưỡi, nhờ có truyền thừa cấm kỵ của Weaver và Vỏ Cẩm Thạch.
Hào phóng thiêu đốt lượng tinh túy gần như không thể cạn kiệt, cậu dùng Vương Miện Chạng Vạng để kêu gọi nước lần nữa, và lao về phía kẻ địch tiếp theo.
Khoảnh khắc Sunny đối mặt một ác ma mạnh mẽ, cậu biết rằng thế trận đã thay đổi. Chết Chìm vẫn là mạnh mẽ, tà ác, và chết chóc như trước...nhưng mà gánh nặng đè ép từ tương lai thay đổi đã biến mất. Nó đã biến mất ngay khi Cassie đâm xuyên cổ nữ tiên tri kia, kết thúc sự thống trị của bà ta.
‘Giờ mới được chứ...’
Cậu buộc bản thân tập trung, không chịu thư giãn...đúng rồi, thứ điên rồ gì đây? Loại ngu ngốc nào mà sẽ thư giãn khi đối mặt với một bầy Ác Ma Đồi Bại? Kể cả nếu không có nhà tiên tri Ô Uế, thì chúng vẫn đủ sức tàn sát cả một đống Bậc Thầy.
Những sinh vật này cũng khác với những thủ hạ mà các Bạo Chúa thường điều khiển nữa. Như là Cassie đã nói...đám Chết Chìm là có tri giác và chọn kẻ mà chúng phục vụ, chứ không phải bị buộc phải phục vụ. Thường thì, những Bạo Chúa chỉ có thể điều khiển những thủ hạ có Cấp Bậc thấp hơn, nhưng mà vì đám Chết Chìm tự nguyện theo sau nữ tiên tri Ô Uế, quy luật đó là không được áp dụng ở đền thờ ngập nước này.
‘Đừng kiêu ngạo.’
Cái bóng kiêu ngạo đã đủ kiêu ngạo cho mười thằng ngu ngốc kiêu ngạo rồi. Sunny thật sự không muốn chết vì noi theo gương nó.
Bước lên nước, cậu làm chệch mũi lao bay về phía mình từ bóng tối với đủ tốc độ và lực lượng để khiến một cỗ máy công thành phải thấy xấu hổ. Rồi, Sunny chuyển trọng tâm và vung lên Tội Lỗi An Ủi, ngọt ngào chém đầu Chiến Binh Chết Chìm gần nhất đó.
Cảm thấy khác. Cuối cùng, cậu lại lần nữa hoàn toàn nắm kiểm soát cả hành động lẫn kết quả của những hành động của mình. Sự tự tin mà Sunny suýt bị mất đã quay trở lại. Nhếch mép cười đằng sau mặt nạ đáng sợ, cậu lắng nghe Ma Pháp thì thầm vào tai và biến mất vào bóng tối.
Một giây sau đó, một đống xúc tu đen bao bọc lấy không gian trống rỗng nơi cậu đang đứng. Nhưng mà Sunny thì đang ở nơi khác rồi, thanh kiếm ngọc của cậu gặt hái thêm một tính mạng.
Cách cậu không quá xa, Thánh tiếp tục cuộc tàn sát thầm lặng của mình. Không còn gì kiềm chế cô nữa, hiệp sĩ duyên dáng đã trở nên thậm chí càng chết chóc hơn nữa. Không như Sunny và Quỷ, cô không thể di chuyển qua bóng tối, khiến cô có nguy cơ cực kì là bị bao vây – đám Chết Chìm là không yếu hơn bản thân Bóng trầm mặc, nên bị bắt bởi những xúc tu của chúng rất có thể đồng nghĩa với cái kết của cô.
Nhưng mà, Thánh là quá điêu luyện và toan tính để cho phép bản thân bị hạn chế chuyển động. Cô dù sao cũng là một bậc thầy chiến đấu, có nghĩa là bất cứ chiến trường nào đều là lĩnh vực của cô. Di chuyển với sự tao nhã chết chóc và thấy trước những ý đồ của kẻ địch, cô điều khiển không chỉ kiếm của mình, mà còn bản thân không gian xung quanh cô. Mọi thứ mà tiến vào đó là do cô quyết định.
Còn Quỷ thì đang ở giữa đám Chết Chìm và hỗn loạn. Bạc đen trên cơ thể kim loại của nó có vẻ tỏa ra nhiệt năng, và vây quanh bởi những hơi nước sôi lên, Bóng hung hăng chém xuyên qua đám sinh vật kia với móng vuốt thiêu đốt. Ánh sáng trắng cháy lên trong mắt và miệng nó nhuộm tì đỏ bởi máu chảy ra từ kẻ địch.
Con chằn hỏa ngục có vẻ đang tận hưởng không ít. Đây là trận chiến đấu tiên kể từ khi nó trưởng thành, nên nó đang sung sướng với sức mạnh hung hăng và những kĩ thuật chiến đấu mới học được của mình. Nó cũng có vẻ rất vui vì có cơ hội khoe khoang trước mặt Thánh.
...Còn chưa kể đến mỗi sinh vật bị giết đều sẽ sớm trở thành bữa tối cho nó. Không như những người khác trong sảnh ngập nước này, Quỷ như đang trên chín tầng mây và đang sống cuộc đời vui vẻ nhất của nó.
Tiếng Vang nữ tiên tri đang tàn bạo tàn sát đám Chết Chìm, theo sau bởi ma nơ canh thép bị thương tổn. Hai người họ là kém áp bức hơn là những cái Bóng của Sunny, nhưng mà cũng không đến mức cần giúp đỡ.
Đương nhiên, toàn bộ họ đang có thời gian dễ dàng hơn nhiều bởi vì những Ác Ma Đồi Bại mà họ đang chiến đấu là bị làm yếu đi bởi năng lực đáng sợ của Ác Mộng.
Chiến mã hắc ám phủ trong bóng tối và kinh hoàng, di chuyển qua sảnh ngập nước nhanh như một cái bóng. Răng nanh, sừng và móng cứng cáp đã phá vỡ và xé xác thật nhiều sinh vật, nhưng mà dựa tên ánh đỏ hăm he trong mắt nó, cơn thịnh nộ của con hắc mã vẫn còn lâu mới thỏa mãn.
Trận chiến vẫn hiểm trở và ghê gớm...
Nhưng mà kết quả của nó thì càng lúc càng có vẻ chắn chắn hơn.