Nephis đã đưa ra một kế hoạch tốt, vừa ổn định vừa đủ dẻo dai để có thể hi vọng rằng giữ toàn bộ họ sống sót trong lúc hoàn thành mục tiêu. Mỗi thành viên đã được giao cho vai trò mà phù hợp với tình hình nhất, khiến cả ba đội có khả năng cơ động cao và khả năng tự vệ trong trường hợp có mai phục.
Còn Cassie thì là người ít phù hợp nhất với việc di chuyển nhanh chóng và lén lút, cùng lúc cũng là người quen thuộc nhất với Phá Xích – nên, cô là ứng cử viên tốt nhất để ở lại trên thuyền.
Và đó chính xác là thứ Sunny không thích, kể cả nếu như cậu chọn không chia sẻ lý lẽ của mình.
Đến hiện tại, cậu đã hoàn toàn mơ hồ về cảm giác của mình đối với Cassie. Cậu đang nghi ngờ cô? Hay lo lắng cho cô? Hay đơn giản là đang quá đa nghi, những ý nghĩ bị mù mờ bởi vì Tội Lỗi An Ủi? Cậu không biết, nhưng cậu biết là ngay khi cô lên tiếng, trực giác của cậu đã báo động.
Cô gái mù đã không tự mình xung phong làm người ở lại trên Phá Xích, nhưng mà cô không cần làm vậy. Ngay khi họ quyết định để lại ai đó, thì cô là lựa chọn rõ ràng. Thay vì nói Nephis chọn cô, Cassie có thể đơn giản để cô ta tự mình đến kết luận đó mà không thêm thắt gì cả.
...Và mặc dù Sunny không rõ nguyên nhân khiến cậu lo lắng, cậu hoàn toàn chắc chắn là Cassie đã cố ý thiết kế ra tình huống này. Vì nguyên nhân gì đó, cô muốn cử tổ đội đi hết và ở lại trên Phá Xích một mình.
Tại sao? Để dụ họ vào một cái bẫy?
Đương nhiên là không. Sunny đã xác định là nghi ngờ cô gái mù muốn hại tổ đội là một việc nực cười.
Nhưng mà...cậu có thể dễ dàng tưởng tượng cô ta đang trong một nhiệm vụ ngu đần, hi sinh gì đó như là bay con thuyền vào thẳng Bờ Vực và đáp nó lên đầu Tìm Kiếm Đầu Tiên. Hoặc có lẽ là kéo Tra Tấn ra khỏi thành phố để tổ đội chiến thắng, với cái giá là tính mạng của cô.
Không phải nói trí tưởng tượng của cậu phản chiếu thực tế. Có nhiều cách giải thích khác cho sự thao túng tinh tế của Cassie, từ hoàn toàn vô tội đến hoàn toàn bất lành.
Dù sao đi nữa, cậu không thích nó.
Đó là tại sao, sau khi Nephis giải thích kế hoạch, Sunny lắc đầu.
“Tôi không đồng ý. Những thành viên của tổ đội sẽ có thể hỗ trợ lẫn nhau, đúng...nhưng còn người ở lại trên thuyền? Một khi chúng ta vào đủ sâu trong đất liền, người đó sẽ hoàn toàn cô độc. Nếu có gì xảy ra, Cassie không chỉ gặp nguy hiểm, mà chúng ta còn có nguy cơ đánh mất con thuyền và bị kẹt ở nơi này và không có đường rút lui.”
Nephis nhìn cậu và hơi cau mày. Có một câu hỏi thầm lặng trong ánh mắt cô, nhưng Sunny giả vờ không nhìn thấy nó.
Cuối cùng, cô gật đầu:
“Đó...là lo lắng hợp lý. Cậu có ý kiến gì không?”
Sunny nhún vai.
“Ừ. Tôi nghĩ tôi nên ở lại trên thuyền với cô ấy. Phân Loại của tôi là đa năng nhất, nên tôi sẽ có thể xử lý đủ loại tình huống. Nhưng mà đó sẽ khiến cô không có cộng sự, nên số nhóm nên giảm từ ba xuống hai – một nhóm là cô và Mordret, còn lại là Effie, Jet và Kai.”
Cậu mỉm cười.
“Mordret có thể dùng Kĩ Năng Vượt Bậc của hắn để di chuyển cả hai người, còn Kai thì có thể mang cả Jet và Effie nếu họ vào Dây Chuyền Quái Thú. Vì vậy...mọi người sẽ an toàn hơn nhiều.”
Còn chưa nhắc đến là Mordret sẽ không thể giở trò gì trước mặt Neph, khi cân nhắc đến cô cơ bản là miễn dịch với Kĩ Năng Thức Tỉnh của hắn.
Nephis nhìn chăm chú Sunny một lúc, một tia mơ hồ nhàn nhạt ẩn giấu trong mắt cô. Nhưng lời đề nghị của cậu thì không phải là không có lý, nên cô cuối cùng cũng gật đầu.
“Được rồi. Vậy thì chúng ta sẽ hành động theo sự phân nhóm đó.”
Không có thời gian để lãng phí và không cần nói thêm gì khác, nên mọi người ngay lập tức bắt đầu chuẩn bị cho nhiệm vụ. Effie mang lên cái giỏ rơm mà Sunny đã điêu luyện dệt cho cô, cho đệm vào trong nó.
Cái rỗ là cái nôi cho em bé. Được quấn an toàn, em bé sẽ ở vài ngày kế tiếp trong đồng cỏ lý tưởng và hoàn toàn an toàn trong món Ký Ức Đỉnh Cấp của Effie, ngủ và được mẹ mình đến thăm, hoặc những thành viên khác đến thăm, cách vài giờ một lần...đến trận chiến cuối cùng.
Đó là một cách rất độc để sống những ngày đầu tiên trong đời, nhưng mà cách sắp xếp như vậy là thứ tốt nhất mà họ có thể nghĩ ra.
Sau cùng, năm thành viên của tổ đội có nhiệm vụ dò xét vùng đất băng giá đã sẵn sàng rời khỏi. Sunny quan sát họ từ trên mũi thuyền, không cảm thấy cần phải nói hay cảm thấy gì đó thấm thía.
Dù sao thì, đây không phải là từ biệt. Cách này hay cách khác, họ sẽ gặp lại nhau vào ngày mai – hoặc là khi những trinh sát trở lại, hoặc là khi mọi thứ đổ vỡ và Phá Xích phải bay đến giải cứu họ.
Con thuyền đến gần bờ của hòn đảo băng giá và dừng lại, lơ lửng ngay trên nước.
Năm bóng người nhảy xuống thuyền, đặt chân lên băng.
Nephis là người đầu tiên, mặc Bộ Giáp Quân Đoàn Ánh Sao và cầm thanh kiếm bạc – một món Ký Ức pha trộn kì lạ giữa Cấp Bậc Vượt Giới Hạn và Đỉnh Cấp, kết quả là thứ pháp thuật phức tạp và tinh tế nhất mà Sunny đã dệt đến thời điểm hiện tại. Vương Miện Bình Minh, thứ mà đã sống sót ngọn lửa hủy diệt lúc ở Chạng Vạng, đang nằm trên đầu cô, tăng cường toàn bộ những Ký Ức khác quanh cô.
Kai đơn giản lướt đến bờ. Hắn bọc trong một bộ giáp Đỉnh Cấp được làm từ vảy rồng, cầm một cây cung Vượt Giới Hạn Đẳng Cấp Năm. Một món Ký Ức Đỉnh Cấp khác, Mũi Tên Cắt Chém chết chóc, sẵn sàng được triệu hồi khoảnh khắc hắn cần nó. Kẻ Giết Rồng của họ chết chóc không thua kẻ giết rồng nào khác cả.
Effie tiếp lên băng hơi ồn ào, trong bộ giáp Đỉnh Cấp của cô – món đồ để lại từ Hoàng Tử Mặt Trời, khiến cô trông như một bức tượng thép bóng loáng xinh đẹp. Phi thường là, cô có vẻ gần như hoàn toàn khôi phục từ việc có thai sinh con rồi. Kể cả nếu như còn chút gì đó khiến cô không một trăm phần trăm, thì cô cũng không để lộ nó. Nở một nụ cười kiên cường, nữ thợ săn triệu hồi ngọn giáo và đi về trước.
Jet ở ngay sau cô, nhìn như được sinh ra để tồn tại trên vùng đất băng giá này. Sương mù ớn lạnh xoáy lượn quanh cô, bị đâm xuyên bởi ánh sáng nghiêm nghị trong ánh mắt xanh lam lạnh giá. Rồi, sương mù trôi vào tay cô và biến thành hình dạng một lưỡi hái chiến tranh ghê rợn, lưỡi đao lấp léo trong lúc nó như cắt đứt những tia sáng mặt trời.
Cuối cùng là có Mordret, mặc cơ thể Vượt Bậc của bản thân. Hoàng Tử Không Gì Cả không có những Ký Ức đặc biệt mạnh mẽ, hay là những phản chiếu chết chóc chiến đấu giúp hắn. Nhưng mà, hắn ta có lẽ là kẻ nguy hiểm nhất trong số họ.
Một nụ cười dễ dãi chơi đùa trên môi Mordret trong lúc hắn đi theo sau Nephis. Những kẻ địch của năm Bậc Thầy chỉ có thể than trách định mệnh của chúng mà thôi.
Năm người họ tách ra thành hai nhóm và lén lút di chuyển qua vùng đất hoang tàn, nhanh chóng không còn nhìn thấy được nữa.
...Để lại Sunny và Cassie trên Phá Xích.
Thân gửi những độc giả...nếu mọi người đọc lời nhắn này, thì tôi đã thoát khỏi tầng hầm rồi ;]
Đúng là vậy, sau 815 ngày liên tục viết chữ, tôi cuối cùng sẽ đi nghỉ lễ. Nên, tôi sẽ biến mất vào hai tuần tới, thư giãn và không làm gì có năng suất cả.
Giấc mơ đúng là có thể thành hiện thực!
Tôi đã lên lịch để chương ra bình thường khi tôi vắng mặt, nên hi vọng là mọi thứ sẽ ổn cả.
Nhưng tôi sẽ không đọc bình luận và trả lời câu hỏi, nên mọi người hãy lưu ý.