Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1591: Nhiều Năm Sau



Chương 1591: Nhiều Năm Sau

Có một tiếng xào xạc, và một làn gió êm ái vuốt ve gương mặt Sunny. Cậu chậm rãi thức dậy, cho phép bản thân tận hưởng những khoảnh khắc ngọt ngào của sự yên bình và dễ chịu ở giữa biên giới giấc mơ và lúc tỉnh táo. Giường cậu mềm mại, ấm áp, và ấm cúng...hôm nay lại đặc biệt khó để có thể từ bỏ sự ôm ấp quen thuộc của nó.

Sau một lúc, cậu thở dài và mở mắt.

Mặt trời vẫn chưa mọc lên, nhưng mà bầu trời bên ngoài cửa sổ đã bắt đầu sáng hơn rồi. Gió đang thổi đến từ hồ khiến màn cửa sổ phấp phới, một mùi hương tươi mới dễ chịu lấp đầy căn phòng ngủ khiêm tốn. Thậm chí sau tất cả những năm qua, Sunny vẫn đôi lúc bị giật mình bởi sự trong sạch và thuần khiết của không khí ở thế giới Mộng Ảo.

Cậu hít vài hơi sâu, xoa mặt, và ngồi dậy khỏi giường.

Căn phòng của cậu không quá to và không quá xa hoa. Nhưng mà, nó rất ấm cúng. Có một cái giường, một tủ đầu giường, một kệ với đủ thứ sách trên nó, một bàn làm việc và một cái tủ đơn giản. Nội thất làm từ gỗ tự nhiên, được chế tạo với tình cảm và quan tâm. Có vài trang trí ở đây đó, cũng như nhiều dấu hiệu khác cho thấy căn phòng này được người ta ở rất tốt.

Ừ thì, đương nhiên rồi. Cậu dù sao đã dùng những đêm của mình ở nơi này từ một lúc lâu lắm rồi...

Mặc một bộ quần áo đơn giản và triệu hồi Áo Choàng Vân Vụ, Sunny ngáp, cột tóc ra sau, và rời khỏi phòng ngủ. Cậu tát chút nước lên mặt, rồi đi vào nhà bếp và pha cho bản thân một ly cà phê mạnh, thơm lừng.

Cuối cùng, cầm trong tay ly cà phê nóng hổi, cậu rời khỏi nhà và ngồi xuống dưới mái hiện, định thưởng thức cà phê của mình trong lúc nhìn mặt trời mọc.

Khá khó để có được những hạt cà phê trong thế giới Mộng Ảo, nhưng mà hôm nay, Sunny muốn chiêu đãi bản thân. Dù sao thì, hôm nay là sinh nhật cậu.

Cậu đang thành hai mươi sáu tuổi.

...Đương nhiên, không ai trong thế giới này biết vậy cả.

Uống ngụm cà phê đầu tiên, Sunny hơi mỉm cười và ngước lên. Vài ngôi sao sáng nhất vẫn còn có thể nhìn thấy được, tỏa sáng trong ánh đỏ tía của bầu trời sớm. Vào đúng lúc đó, mặt trời êm dịu cuối cùng đã vượt qua khỏi đường hắc ám ở chân trời phía xa, truyền ánh sáng hoàng kim xinh đẹp vào cho bầu trời. Ánh chạng vạng mềm mại của bình minh đã được thẩm thấu một tia ánh sáng rực rỡ của ban ngày.

Cậu nhìn mặt trời mọc trong lúc thưởng thức cà phê.

Bất chấp cảnh tượng xinh đẹp, Sunny cảm thấy hơi u sầu. Cậu cúi xuống với một nụ cười đăm chiêu.

...Mình đã già hơn mẹ lúc mẹ qua đời rồi.

Đó là một cảm giác kì lạ. Khi Sunny còn nhỏ, mẹ cậu chính là định nghĩa của một người lớn đối với cậu, và những người lớn là những sinh vật kì diệu mà sở hữu những năng lực tuyệt vời và phi thường. Nhưng hiện tại, bản thân đã là người lớn, đó là tại sao cậu có thể nhận ra...mẹ cậu cũng đã chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

Mẹ đã mất, nhưng mà cả hai đứa con của mẹ vẫn còn sống và khỏe mạnh. Trong bốn năm qua, cậu đã trải qua một lúc khó khăn dài...và thậm chí đã làm vài việc rất ngu xuẩn. Dù vậy, bây giờ thì đã trông tốt hơn rồi.

Buổi sáng yên bình mà cậu đang có thể tận hưởng là bằng chứng.

Uống một ngụm cà phê, Sunny nhìn ánh mặt trời cuối cùng chạm đến hồ nước và phản chiếu trên bề mặt trong trẻo của nó. Hồ nước rộng lớn và như tranh vẽ, bình tĩnh đến mức bề mặt nó như là gương vậy.

Một lâu đài trắng nguy nga, tráng lệ mọc lên từ hồ nước, với những lá cờ chu sa bay phập phừng trên nhiều tòa tháp của nó. Nó gần như có vẻ quá đẹp để thật sự tồn tại, như là gì đó từ những câu truyện cổ tích. Nhưng đương nhiên, nó thật sự ở đó.

Lâu đài xinh đẹp làm từ đá trắng kia là Bastion, Thành Thị Vĩ Đại của Gia Tộc Valor, nơi mà Kiếm Đế cai trị vương quốc của ông ta từ. Đó cũng là trái tim của một thành phố đông đúc mà đã lớn hơn nữa quanh cái hồ trong bốn năm qua.

Sau khi những Đế Giả tiết lộ bản thân, đa số những dân số người thường còn lại ở Góc Nam – khoảng hai trăm triệu người – được sơ tán trực tiếp đến thế giới Mộng Ảo, chia ra giữa Bastion và Ravenheart, và dần được đưa đến những Thành Thị nhỏ hơn. Sau đó, những Cổng Mộng Ảo được mở ra ở những Góc khác, và thậm chí nhiều người thường hơn nữa nhận được cơ hội để di chuyển đến sống ở thế giới Mộng Ảo.

Kể cả nếu ít người thật sự hiểu ý nghĩa của những sự kiện này, sự di dân chậm rãi của nhân loại khỏi thế giới thức tỉnh đã bắt đầu. Hiện tại, đa số những người rời khỏi là những người ở rìa xã hội – những người không phải là công dân, và vì vậy không nhận được phần của họ từ nguồn tài nguyên khan hiếm mà họ cần để sống một cuộc sống đàng hoàng trên một Trái Đất đang hấp hối.

Nhưng Sunny biết nhiều hơn đa số mọi người. Cậu không có nghi ngờ là, sớm muộn gì, mọi người sẽ rời khỏi...nếu họ được cho đủ thời gian. Trong lúc những năm trôi qua, tình hình ở thế giới thức tỉnh sẽ dần trở nên tệ hơn. Sẽ có thêm những Cổng Ác Mộng, thêm những Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh, và ít không gian hơn để nhân loại có thể tồn tại. Đến khi cả thế giới này bị nuốt chửng bởi thế giới Mộng Ảo.

Mặc dù phải nói...nhân loại cũng đang trở nên mạnh mẽ hơn.

Chuỗi Ác Mộng đã là một điểm ngoặc trong lịch sử. Trước kia, số lượng người Thức Tỉnh trong thế giới là tương đối có hạn...đã có khoảng một trăm ngàn người Thức Tỉnh, vài trăm Bậc Thầy, và vài chục vị Thánh.

Sau Nam Cực, những con số đó đã thay đổi. Đến hiện tại, chắc chắn là có không ít hơn một triệu người Thức Tỉnh ngoài kia, với vài ngàn Bậc Thầy và hơn một trăm vị Thánh dẫn dắt toàn bộ họ chiến đấu chống lại đám Sinh Vật Ác Mộng. Cán cân lực lượng mà đã được duy trì qua nhiều thập kỷ cuối cùng đã bị phá vỡ, và nhân loại bước lên con đường mà không có lối về.

Có hàng trăm triệu người thường hiện tại đang sống trong thế giới Mộng Ảo. Nhiều người sống trong những thành phố rộng lớn xung quanh ba Thành Thị Vĩ Đại, nhưng mà đa số thì đã đến những Thành Thị nhỏ hơn mà rải rác trong những vùng do nhân loại điều khiển ở thế giới nguy hiểm này. Hàng chục thị trấn đã mọc lên đây đó, tất cả đều nhanh chóng phát triển.

Đương nhiên, cuộc sống trong thế giới Mộng Ảo là không dễ, và người ta phải trải qua một giai đoạn thích nghi trước khi trở nên quen với thực tại mới, khắc nghiệt này. Nhưng vì đa số những người họ là những người tị nạn hoặc là đến từ ngoại ô của những thủ đô công hãm thừa dân số, họ không xa lạ gì với sự không thoải mái. Thay vì vậy, cuộc sống của nhiều người đã chỉ cải thiện sau khi để lại thế giới thức tỉnh.

Dù sao thì, họ không thể quay trở lại. Hay nên nói, họ không thể trở lại mà không mạo hiểm tính mạng của mình. Khoảnh khắc một người bình thường tiến vào thế giới Mộng Ảo, một Hạt Giống Ác Mộng được gieo vào linh hồn họ. Nhưng mà, hạt giống đó sẽ không nở rộ, triệu hồi họ vào Ác Mộng Đầu Tiên, trừ khi một trong hai điều kiện được thỏa mãn. Một trong những điều kiện đó là trở lại thế giới thức tỉnh.

Còn lại là rời khỏi địa bàn của Lĩnh Vực mà họ đã thề trung thành với. Miễn sao ý chí của những Đế Giả muốn, thì những thần dân bình thường của họ sẽ được bảo vệ khỏi sự hoành hành của Ma Pháp Ác Mộng.

Đó là một nguyên nhân khác khiến số lượng người Thức Tỉnh tăng lên nhiều đến vậy trong bốn năm qua. Những người muốn thách thức Ác Mộng Đầu Tiên có thể đơn giản yêu cầu được làm vậy từ những đại gia tộc thay vì chờ đợi bị Ma Pháp lây nhiễm. Nhiều người trong số họ thậm chí đã sống sót.

Sunny uống một ngụm cà phê nữa và quay đầu, nhìn về phía thành phố tấp nập mà đã mọc lên quanh hồ nước xinh đẹp, bình tĩnh này.

Đương nhiên, nó không thể so sánh với những nơi dân số khổng lồ như là NQSC. Tuy nhiên, vẫn có một lượng người đáng giật mình ở nơi này, ít nhất là khoảng chục triệu người đang ở đây. Và khoảng một, hai triệu nữa đang sống trong bản thân lâu đài kia.

Xây dựng một thành phố như vậy trong thời gian ngắn như vậy là một công trình vĩ đại, nhưng mà với hàng ngàn người Thức Tỉnh tham gia việc xây dựng, toàn bộ đều sở hữu sức mạnh phi nhân loại và những Phân Loại mạnh mẽ, nó xảy ra nhanh đến đáng ngạc nhiên. Giờ thì, thành phố trông ngăn nắp và gọn gàng, với những căn nhà hai ba tầng dọc theo những con đường đáng yêu.

Những căn nhà đó được xây từ đá trắng, mái nhà được che lại bởi những viên ngói đỏ. Có nhiều cây cối và hoa cỏ nữa, với những công viên, khu vườn và những đài nước được đặt hài hòa ở nhiều nơi.

Công nghệ hiện đại có lẽ là khó dùng trong thế giới Mộng Ảo, nhưng mà không gì ngăn những người lên kế hoạch thành phố và những kiến trúc sư dùng kiến thức tích lũy bao la của nhân loại và toàn bộ những năng lực sản xuất của thế giới thức tỉnh để làm hết những công đoạn chuẩn bị từ trước.

Nói ngắn gọn, Bastion trong rất đẹp và rất ăn ảnh. Nó cũng thường khá là sống động.

Nhưng mà sớm như này thì, đa số người ta vẫn còn ngủ, đó là tại sao Sunny có thể thưởng thức ly cà phê của mình trong sự tĩnh lặng yên bình này.

...Ồ, cậu cũng có một căn nhà trong Bastion này. Hơn thế nữa, đó là một căn nhà mà sẽ khiến nhiều người ghen tị.

Mặc dù không danh giá như là được sống trong bản thân lâu đài, tài sản này của cậu nằm ở ngay bờ hồ, với những cửa sổ phía sau mở thẳng đến nước.

Đó là một căn nhà một tầng thanh lịch, có vẻ như được xây từ gạch nâu, với mái nhà ngói dốc tam giác và một ống khói cao. Có một khu vườn nhỏ ở đằng sau và một sân ngăn nắp ở phía trước, với những thứ thảo dược và hoa cỏ trồng trong những chậu sứ.

Vì nó nằm ở cuối con đường, ít người đi ngang qua nó.

Nhưng mà, nếu có đi ngang qua, thì họ sẽ nhìn thấy một tấm bảng hiệu khiêm tốn treo trên cửa của căn nhà nhỏ.

Trên đó là:

“Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc Của Sunny: Tiệm Cafe & Ký Ức”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com