Chương 190: Điểm Không Thể Quay Lại
Sunny đi ở đằng sau cùng của nhóm người, nhưng cái bóng của cậu thì đi do thám ở đằng trước. Không có nó bên cạnh, cậu đúng là có hơi khó chịu.
'Không biết mình có thể triệu hồi Thánh Đá nếu nó không có ở đây không nữa. Đáng lẽ mình nên thí nghiệm việc đó từ sớm.'
Không có cái bóng và Bóng bên cạnh, Sunny cảm thấy như ở trần. Ít nhất thì cậu có những người khác ở đây, bao gồm ba kẻ cực mạnh mẽ nữa chứ - Nephis, Caster và Effie.
Nghĩ lại thì, cậu chưa từng thấy Kai chiến đấu. Tên cung thủ đẹp trai trông không giống một người cực kì nguy hiểm, nhưng Sunny không bị đánh lừa. Những người yếu ớt không thể sinh tồn tại Vùng Đất Lãng Quên vài năm, đặc biệt là khi Kĩ Năng Phân Loại của họ khiến họ là những kẻ hoàn hảo để đi ra khỏi Thành Phố Hắc Ám.
Với Kĩ Năng Phân Loại độc đáo của mình, Kai phải chiến đấu với những loại quái vật kinh khủng mà Sunny không biết rõ lắm - những thứ kinh dị bay giữa tầng mây. Như là Kẻ Đưa Tin Tòa Tháp.
'Đáng sợ.'
Nhắc đến Kai...
Sunny bước nhanh hơn và đuổi kịp gã trẻ tuổi có duyên. Liếc sang Cassie, cô ta có vẻ như không muốn nói chuyện với cậu, cậu cau mày trong chốc lát, rồi quay sang Nightinale:
"Này Night. Cuộc sống sao rồi?"
Tên cung thủ nhìn cậu với nụ cười thân thiện.
"Ồ, chào. Tốt, chắc vậy? Ý tôi là...thời tiết đẹp nhỉ."
Sunny chớp mắt vài lần. Thời tiết không bao giờ đẹp ở Vùng Đất Lãng Quên. Nó hoặc là quá lạnh, quá ẩm ướt hoặc là quá nóng. Nói thật, cậu thậm chí đôi lúc còn thấy nhớ Ngọn Núi Đen. Ít ra thì nó ổn định.
Không phải người rành nói chuyện lịch sự, Sunny vào thẳng câu hỏi mà cậu thật sự muốn hỏi:
"Vậy, nói thật đi..cậu làm gì ở đây?"
Kai liếc sang cậu hơi mơ hồ.
"Ý cậu là sao?"
Sunny thở dài.
"Từ những gì cậu nói với tôi, cuộc sống của cậu trong lâu đài có thể nói là vô cùng yên bình. Cậu có đủ mảnh để ở lại đó một thời gian dài, mọi người thích cậu, và thậm chí đám Chủ Nhà cũng đối xử tốt với cậu nhờ cái Kĩ Năng Phân Loại hữu dụng. Tại sao cậu lại mạo hiểm mọi thứ mà đi với chúng tôi vào Mê Cung?"
Tên cung thủ đẹp trai lưỡng lự một chút.
"À. Thì...thật ra. Tôi có thể gặp chút rắc rối. Cái chết của đám Hộ Vệ mà đã nhốt tôi dưới giếng bị dùng để chỉ tội Effie phải không? Ừ thì, lỡ có ai đó biết được tôi có liên quan đến sự biến mất của chúng? Chẳng phải tôi cũng sẽ gặp nguy hiểm?"
Sunny suy nghĩ một chút, rồi miễn cưỡng đồng ý.
"Có lý. Nhưng nguy hiểm mà cậu sẽ gặp phải trong chuyến đi này chẳng phải sẽ còn nguy hiểm hơn nữa?"
Kai mỉm cười.
"Chắc chắn. Nhưng Sunny...có một thứ mà cậu quên cân nhắc."
Sunny cau mày.
"Là gì? Làm ơn...làm ơn đừng nói tôi biết cậu đã trở thành tín đồ của Neph."
Tên trẻ tuổi có duyên bật cười.
"Tín đồ? Không, tôi không nghĩ vậy. Ít nhất thì không phải theo cách cậu nghĩ."
Cậu ta im lặng một lúc, rồi thở dài.
"Thật ra, tôi không nghĩ nhiều người thấy rõ tình hình hiện tại. Nhưng sự thật thì cũng không quá khó hiểu."
Quay sang Sunny với biểu hiện buồn bã thay vì gương mặt vô tư thông thường, Kai đột nhiên hỏi:
"Tôi đến Vùng Đất Lãng Quên ba mươi mốt tháng trước. Cậu có biết năm đó có bao nhiêu người bọn tôi đến được Thành Phố Hắc Ám?"
Sunny lắc đầu.
Cung thủ nhăn nhó.
"Gần bốn trăm. Và cậu có biết bao nhiêu người còn sống? Ít hơn hai."
"Có nghĩa là, trong chỉ hai năm, hơn một nửa số bọn tôi đã chết. Người ta chết không ngừng ở Thành Phố Hắc Ám, cậu cũng biết đó. Lâu đài có vẻ an toàn, nhưng thật ra, Chủ Nhà luôn luôn mất máu. Mỗi tuần, một vài thợ săn không quay lại từ chuyến đi săn. Cách vài tuần, một Sinh Vật Ác Mộng tấn công bức tường và giết vài Hộ Vệ trước khi họ có thể đánh đuổi hoặc là tiêu diệt nó."
Kai thở dài.
"Nhưng thường thấy nhất, có thứ gì đó sẽ đến khu dân cư bên ngoài và đơn giản lôi người ta đi. Đó là còn chưa nhắc đến những người chết vì đói, vì liều, hay là bởi tay của một người khác. Cậu...cậu thấy tôi muốn nói đến gì chứ?"
Sunny cau mày, một sự thấu hiểu mới đến với cậu. Nhìn biểu hiện đó, Kai dời ánh mắt đi.
"Đúng vậy. Mỗi năm, hàng trăm người chết trong Thành Phố Hắc Ám. Và mỗi năm, hàng trăm người nữa đến thay vị trí của họ. Nhưng Sunny...năm nay, chỉ có bốn. Không phải bốn trăm, mà chỉ là bốn người."
Làm sao...làm sao cậu lại không nghĩ đến việc này trước đây? Mắt Sunny hơi mở to hơn.
Cùng lúc, Kai tiếp tục:
"Có nghĩa là Lâu Đài Tươi Sáng không hề có cơ hội bù đắp thiệt hại. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cái giả thuyết Chu Kỳ Ma Pháp mà người ta nói là đúng và năm tháng sau, khi đông chí tiếp theo đến, việc tương tự lại lặp lại?"
Hắn ta lắc đầu, một biểu hiện âm u trên mặt.
"Có nghĩa là một năm sau, sẽ có khoảng sáu trăm người còn lại trong Thành Phố Hắc Ám. Và hai năm sau...còn khoảng một hai chục. Cần rất nhiều người để có thể duy trì nền văn minh thô thiển chúng ta có ở đây, Sunny. Khi vượt qua điểm không thể quay lại, mọi thứ sẽ sụp đổ."
Tên cung thủ đẹp trai liếc sang cậu và nói thêm bằng giọng nặng nề:
"Tất cả những người không chiến đấu sẽ chết. Tất cả những chiến binh không đủ mạnh mẽ sẽ chết. Đến cuối cùng, chỉ có vài người mạnh nhất còn sót lại. Tôi có đủ mạnh để đứng trong hàng ngũ ít ỏi đó? Tôi không chắc. Và kể cả nếu như là vậy, ai lại muốn sống trong hoàn cảnh như vậy."
Hắn quay đi và nhìn sang Nephis, người đang đi phía trước bọn họ.
"Vậy nên, không, Sunny, tôi không phải tín đồ. Nhưng tôi sẽ đi theo Tiểu thư Nephis đến cuối Mê Cung và quay trở lại, vì chết trong lúc cố đạt được thứ gì đó là tốt hơn nhiều so với đút đầu trong cát. Cậu có nghĩ vậy không?"
Cứ như vậy, đợt nói chuyện của họ kết thúc. Sunny đi trong yên lặng, suy nghĩ về thứ Kai vừa nói.
Nếu người cung thủ nói đúng, thì tương lai, đúng là vô cùng kinh khủng. Đương nhiên, không ai biết chắc sẽ có bao nhiêu người Ngủ xuất hiện vào đông chí tiếp theo. Nhưng mà khi cậu nghĩ về việc đó, Sunny cảm thấy những người tin tưởng vào bản chất chu kỳ của số người đến là gần như đúng chắc.
Cậu cũng tin tưởng rằng sẽ không có hàng trăm gương mặt mới xuất hiện ở Vùng Đất Lãng Quên vào năm tháng sau.
Nhưng mà, trong khi những người khác cho rằng sẽ có một chục, vài chục sau một năm, và một trăm sau đó, cậu lại không cho là vậy.
Vì lý do gì đó, Sunny cảm thấy sẽ không còn ai khác đến Thành Phố Hắc Ám nữa.
Cậu cảm thấy ba người họ...và Caster...là những người cuối cùng được Ma Pháp đưa đến địa ngục này.
'Trời. Mấy người này dạo gần đây bị gì vậy? Trước tiên là Effie và chuyện tận thế, giờ thì cái này. Tôi vốn đã vô cùng bi quan. Tôi không cần mấy người giúp tôi thấy tồi tệ hơn về tương lai...'
Nhưng hóa ra, cậu đúng là cần giúp đỡ. Hai cuộc nói chuyện này khiến Sunny thấy được một vấn đề nghiêm trọng.
Cậu đã quá thiển cận. Cậu quá tập trung vào những vấn đề trước mắt và đã không thể nhìn thấy bức hình lớn hơn. Có phải là vì cả Effie lẫn Kai đều đã ở Vùng Đất Lãng Quên lâu hơn, hay là vì cậu đơn giản không để ý đủ đến những chi tiết?
Liệu mọi thứ có khác nếu cậu đã làm vậy?
Đúng lúc Sunny liếc sang Nephis, Cassie đột nhiên quay đầu về phía cậu.
Sunny cau mày.
"Chuyện gì?"
'Cô ta ngó lơ mình cả buổi, nhưng bây giờ thì muốn nói chuyện? Hử.'
Cô gái mù chần chừ một chút, rồi khẽ nói:
"...Có thứ gì đó theo sau chúng ta."