Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 250: Lời Thề Bất Khuất



Chương 250: Lời Thề Bất Khuất

Sunny nhìn chằm chằm bức tranh chạm khắc vài giây, rồi mới tiếp tục bước đi.

Những hé lộ mà cậu vừa phát hiện trên những bức tường của hầm mỏ cổ đại đã cho cậu rất nhiều việc đáng suy ngẫm. Sự thât mà cậu đã lắp ráp lại từ nhiều mảnh một thời gian dài cuối cùng đã hoàn chỉnh hơn.

Vậy là, quả thật đã có thứ gì đó ngã xuống từ bầu trời và khởi động sự hủy diệt của vùng đất này. Sunny đã đoán được như vậy từ một lúc, nhất là sau khi nhìn thấy cái hố va chạm khổng lồ mà nằm giữa Thành Phố Hắc Ám và Gò Mộ Tro.

Nhiều lúc, cậu còn suýt chút nữa thuyết phục bản thân rằng đó là kết quả của việc Chim Ăn Cướp Hèn Hạ đánh rơi con mắt của Weaver "đến thế giới trần tục bên dưới'', như là trong mô tả của Ký Ức Truyền Thừa cậu đã hấp thụ.

Chim Ăn Cướp đã hóa điên sau khi nhìn thấy hình phản chiếu của -không rõ- mà theo mô tả nói là bị mãi mãi đóng băng sâu trong con ngươi của Weaver. Sự điên loạn và hắc hóa thống trị Vùng Đất Lãng Quên đủ tương tự để khiến cậu phải đặt chúng song song với nhau.

Nhưng mà, bây giờ cậu biết được đã có một sinh vật thật sự ngã xuống từ bầu trời, được bao bọc trong ánh sáng và ngọn lửa. Một bóng người xinh đẹp mà tỏa ra ánh sáng tuyệt vời và có ba con mắt trên gương mắt hoàn hảo, kinh khủng của nó.

Sunny không biết việc gì đã dẫn đến những người cổ đại tấn công nó, nhưng họ đã giết sinh vật kia - có lẽ là làm được việc đó chỉ vì nó đã bị yếu đi bởi cú ngã từ thiên đường và những sự kiện mà đã đẩy nó rơi xuống.

Và bởi vì làm vậy, họ đã thả ra một dòng lũ hắc ám và mang hủy diệt đến vùng đất của mình.

Sunny vốn tưởng tưởng sự hủy diệt của nền văn minh cổ đại đã diễn ra nhanh chóng, nhưng hóa ra, nhân loại đã tiếp tục chiến đấu chống lại lời nguyền một thời gian dài. Thậm chí là trải qua nhiều thế hệ - đó là tại sao những người sáng lập Quân Đoàn Ánh Sao được miêu tả là được sinh ra trong hắc ám nuốt chửng.

Cậu không biết liệu đám quái vật mà xuất hiện và ăn thịt nhân loại được chứa bên trong cơ thể của tồn tại ngã xuống cùng với biển hắc ám, hay là chúng là những con người bị hắc hóa bởi lời nguyền - với những người có mặt ở khoảnh khắc sinh vật kia chết đi trở thành những thứ quái vật kinh khủng nhất.

Nhưng mà, thứ cậu biết là Quân Đoàn Ánh Sao đã có thể đẩy lui đám quái vật và xây dựng một pháo đài bất khả xâm phạm cho những người dưới sự bảo vệ của họ. Cái pháo đài đó sau này trở thành Thành Phố Hắc Ám.

Và rồi, những người sáng lập Quân Đoàn còn đạt được một việc thậm chí còn không tưởng hơn nữa. Họ đã xây dựng một Tòa Tháp siêu nhiên và bằng cách nào đó đã dùng nó để...

Để làm ra một ngôi sao nhân tạo.

Đúng vậy, mặt trời tỏa sáng bên trên Vùng Đất Lãng Quên không phải thật. Hóa ra nó chỉ là sáng chế của nhân loại.

'...Như vậy mới gọi là tham vọng.'

Khó để không cảm thán sau khi biết được bảy người điên kia thật sự đã tạo ra mặt trời. Họ đã lập lời thề bất khuất là sẽ mang ánh sáng trở lại vùng đất nguyền rủa và đã cố gắng thực hiện nó với sự quyết tâm và chân thành đáng sợ.

Câu chuyện được miêu tả trên những chạm khắc kết thúc với sự ăn mừng. Thế lực tốt lành đánh bại lời nguyền hắc ám và mang lại một thời đại mới của ánh sáng và thịnh vượng đến với những cư dân của thành phố cổ đại.

...Nhưng mà, đó không phải nơi lịch sử kết thúc.

Có thứ gì đó đã xảy ra giữa lúc đó và hiện tại mà đã khiến nền văn minh cổ đại bị tiêu diệt, sự hắc hóa của Tòa Tháp, và sự xuất hiện của Mê Cung Đỏ.

Nhưng là gì?

Đó là bí ẩn cho một ngày khác. Có lẽ cậu sẽ có thể tìm được đáp áp khi quay lại Thành Phố Hắc Ám.

Nhưng mà Sunny cũng để ý đến khác biệt giữa thực tế hắc ám được miêu tả trong những bức tranh chạm khắc và hoàn cảnh hiện tại của Vùng Đất Lãng Quên.

Đúng vậy, những bức tranh tường cổ đại cho thấy một thế giới hoàn toàn thiếu đi ánh sáng, nhưng nó lại khác với địa ngục mà Sunny và những thành viên khác trong tổ đội đã quen biết. Những chạm khắc không miêu tả lời nguyền hắc ám như một đại dương thật sự.

Không có mặt trời và không có biển, lúc đó không có vòng lặp của thủy triều mà biến Vùng Đất Lãng Quên thành một đại dương nước đen vào mỗi đêm.

Vậy là biển đen đã xuất hiện cùng lúc với Mê Cung? Hoặc là ít nhất là kết quả của cùng một sự kiện. Sunny khá chắc là hai thứ đó có liên quan.

Nhưng cậu không biết tầm quan trọng mà thông tin đó ẩn giấu.

...Thứ khác cậu để ý đến là, mặc dù ban đầu những thành viên khác không quan tâm đến những bức chạm khắc cổ đại, đến một lúc nào đó, việc đó đã thay đổi.

Khi họ đi ngang qua bức tranh miêu tả sinh vật tỏa sáng với ba con mắt chói lòa, Nephis đã ngừng lại và nhìn nó vài giây thật lâu.

Rồi, cô quay đầu, ngưng vài giây, và tiếp tục bước đi.

Sunny đã không bỏ lỡ chi tiết đó. Nhưng mà cậu còn không biết phải đoán ý nghĩa đằng sau hành động đó bằng cách nào.

Một lúc sau, họ tiến vào một cái sảnh hình tròn rộng lớn. Ở trung tâm, có một cái hố thật sâu vào lòng núi, dẫn xuống sâu đến mức Sunny còn không thể nhìn thấy đáy.

Trông nó như cổng đến Địa Ngục vậy.

Nghìn năm trước, đã có những cầu thang gỗ và bậc thềm dẫn xuống buồng chính của hầm mỏ, cũng như các hệ thống dây thừng và ròng rọc để hạ thợ mỏ xuống và nâng những thùng chứa đầy những quặng quý giá. Đương nhiên, những thứ đó đã mục nát và sụp đổ từ rất lâu rồi.

Thở dài, Sunny liếc sang Nephis và hỏi:

"Chúng ta leo xuống, phải không?"

Thay vì trả lời, cô ta đơn giản triệu hồi sợi dây vàng và nhún vai.

Cậu lắc đầu.

"Đợi đã. Ít nhất cũng nên cho tôi chút thời gian để dò xét xem thử có gì đợi chúng ta ở dưới đáy thứ này hay không."

Dứt lời, cậu cử cái bóng xuống bức tường của cái buồng sâu vô tận. Cái bóng không quá vui vẻ với viễn cảnh phải lướt xuống cái giếng đáng sợ này. Nó lườm cậu ghét bỏ, rồi thở dài và lặn xuống, miễn cưỡng thấy rõ.

Vài phút sau, cái bóng đến giới hạn mà Điều Khiển Bóng cho phép. Nó vẫn chưa đến được đáy của mỏ, nhưng ít nhất thì cũng không thấy có thứ kinh dị nguyên thủy gì sống dưới đó.

Sunny triệu hồi Cánh Hắc Ám và gật đầu với những người còn lại.

"Chúng ta có thể xuống. Nhưng phải chuẩn bị. Ai biết được chuyện gì có thể xảy ra?"