Chương 276: Cửa Đen
Lối đi bí mật dẫn Sunny xuống tầng hầm, vặn vẹo và ngoặt rẽ qua những đống đá. Mặc dù cậu đã cẩn thận đi về phía trước được vài phút, Sunny cảm giác cậu vẫn đang ở bên dưới nhà thờ. Thật ra thì, theo ước tính của Sunny, thì cậu đang đến gần trung tâm của nó.
Và quả thật, ngay bên dưới vị trí của bức tượng nữ thần, lối đi hẹp mở ra đến một căn phòng lớn hơn. Bên trong đó, có một cái giếng sâu dẫn xuống xa hơn nữa, với một cầu thang xoắn ốc dẫn vào hắc ám.
Sunny cau mày.
'Nơi này mê cái phong cách giếng sâu tăm tối hay sao ấy?'
Đi xuống sâu hơn sẽ khiến cậu nguy hiểm nếu đến gần hầm mộ. Cậu biết quá rõ những mối hiểm họa mà việc đó sẽ có thể gây ra - lần cuối Sunny đi vào mê cung những đường hầm cổ đại bên dưới thành phố, cậu chỉ vừa suýt soát còn mạng để thoát khỏi.
Sau khi chần chừ một lúc, cậu bước vào bậc thang và bắt đầu leo xuống. Những cái bóng sâu đậm, cổ đại bao vây lấy Sunny, khiến cậu hơi cảm thấy an ủi.
Sau khoảng một phút đi xuống, Sunny tiến vào một căn phòng lớn mà có vẻ như được cắt ra từ tầng đá, chứ không phỉa được xây dựng bởi bàn tay con người. Ở phía bên kia, một cánh của to làm từ thép đen, được thắp sáng bằng hai ngọn đuốc.
Hai ý nghĩ tiến vào đầu Sunny cùng lúc.
Đầu tiên là thứ kim loại của cái cửa nguyên khối kia trông quen thuộc đến ghê rợn. Nó là thứ kim loại hắc ám, không bóng lưỡng, không thể xuyên phá mà cũng đã tạo nên Hắc Hiệp Sĩ.
Ý nghĩ thứ hai thậm chí còn khiến người ta bất an hơn.
'...Làm sao mà hai ngọn đuốc kia vẫn còn cháy?'
Ngọn lửa đó đã cháy vài nghìn năm?
Nghĩ lại thì, hai ngọn đuốc trông rất kì lạ. Chúng có vẻ như tạo ra ánh sáng, nhưng lại mờ ảo và ma quái. Và cũng không có nhiệt lượng tỏa ra.
Những cái bóng bị ngọn lửa ma quái chiếu ra lại là ghê rợn nhất. Vì chuyển động của lửa, chúng đáng lẽ phải nhảy múa trên sàn. Nhưng thay vì vậy, những cái bóng lại hoàn toàn bất động. Như thể ánh sáng từ những ngọn đuộc đã bắt giữ và làm chúng tê liệt bằng cách nào đó.
Sunny suy nghĩ một lúc, và ra lệnh cho cái bóng của bản thân ở lại. Cái bóng không phản đối - thật ra thì nó có vẻ nhẹ nhõm ra mặt. Bước vài bước phóng đại về phía sau, nó hòa nhập vào bóng tối sâu đậm ở lối ra của cầu thang và chờ đợi ở đó, lo lắng liếc nhìn những cái bóng bất động kì lạ.
Sunny cẩn thận lại gần cánh cửa đen và hạ Mảnh Vỡ Đêm Khuya vào thế thủ. Cậu chuẩn bị đối mặt với bất kỳ nguy hiểm gì.
...Nhưng không có gì tấn công cậu.
Thứ duy nhất xảy ra là một cơn lạnh lẽo bất chợt chạy khắp người Sunny lúc cậu tiến vào vòng tròn ánh sáng được thắp bởi hai ngọn đuốc.
'Hai ngọn đuốc này...chúng chắn chắn là loại ma thuật bảo vệ gì đó. Khá chắc là sức mạnh của chúng thậm chí có thể tổn thương những cái bóng.'
Nhưng câu hỏi cậu đặt ra cho bản thân là như này - liệu những ngọn đuốc có nhiệm vụ giữ thứ gì đó không được tiến vào không gian ẩn giấu đằng sau cánh của đen...
Hay chúng ngăn không cho thứ gì đó bên trong thoát ra?
Ừ thì...chỉ có một cách để biết câu trả lời.
Việc Sunny đang làm có vẻ hoàn toàn điên rồ. Nhưng thật ra thì không phải. Cậu đã không đến tầng hầm này chỉ vì tò mò hay là vì bị mù quáng bởi sự tham lam và viễn cảnh tìm đến một kho báu.
Thứ dẫn cậu đến đây và đẩy cậu tìm hiểu cánh cửa đen là trực giác.
Đến hiện tại, Sunny phải công nhận là trực giác của cậu không chỉ là sự hiện thân của tiềm thức. Nó đã đúng quá nhiều lần trong quá khứ.
Đặc biệt là kể từ khi cậu hấp thụ giọt ichor.
Sau ngày đó, cậu đã có thể cảm nhận được sự hiện diện của thần thánh. Và đôi khi, cậu còn bị hấp dẫn về phía nó - giống như cậu bị hấp dẫn đến nhà thờ này và đến cái chìa khóa bí ẩn bị chôn vùi dưới cái cơ thể của Chúa Tể Cái Chết. Cả hai có vẻ có mối liên hệ...
Và Sunny có cảm giác cậu chuẩn bị tìm ra như thế nào và tại sao.
Nhưng đó không phải tất cả những gì trực giác cậu có thể làm. Còn có những mặt khác nữa.
Thật ra, Sunny nghi ngờ rằng nó có liên quan đến Thuộc Tính [Định Mệnh] hơn là [Tia Lửa Thần Thánh]. Nếu phải đoán, cậu sẽ nói rằng sau khi bị giọt ichor thay đổi, Thuộc Tính đó đã hơi được cường hóa, cho cậu khả năng mơ hồ cảm nhận được sự rung chuyển đôi lúc tỏa ra những sợi chỉ định mệnh - những sợi chỉ mà có vẻ quấn chặt quanh người cậu.
Sự kết hợp của sự thay đổi mà mắt cậu đã trải qua và quan hệ gần gũi với những sợi chỉ đó đã mang lại cho Sunny một chút thân thuộc với tiên tri và định mệnh - tương tự với thứ Cassie sở hữu, nhưng kém mạnh mẽ vô số lần.
Dù vậy, nó vẫn đủ để dẫn cậu đến cánh cửa này và khiến cậu muốn mở nó ra.
Bước lại gần cánh của đen nguyên khối, Sunny nhìn chăm chú nó và đưa ra kết luận là ngay cả một quân đội cũng không thể xuyên phá rào chắn khủng khiếp này.
Nhưng mà, có một lỗ khóa nhỏ ẩn giấu trên bề mặt hắc ám của nó.
Kéo sợi dây quấn quanh cổ, Sunny lấy ra cái chìa khóa kim loại nhỏ treo trên nó và nắm chặt cái chìa khóa trong tay.
Sau khi lưỡng lự vài giây, cậu cẩn thận đút chìa khóa vào cái lỗ trên cánh cửa đen.
...Nó vừa in. Ngay khi Sunny đặt chìa khóa vào, ánh sáng thần thánh yếu ớt nó tỏa ra đột nhiên trở nên sáng hơn một chút.
Sunny thở dài, rồi chuẩn bị tinh thần và vặn chìa khóa.
Có gì đó kích lên bên trong cánh cửa kim loại, và nó im lặng mở ra. Ánh sáng mờ nhạt của ngọn đuốc ma quái đung đưa, như thể bị di chuyển bởi gió của thế giới khác.
Đằng sau cánh cửa, một căn phòng nhỏ được cắt vào đá.
Và trong đó, một cái xác trong một bộ áo choàng hắc ám bị xích lại trên sàn, bên trong một vòng tròn.
Sunny không thể nhìn ra cái xác là nam hay nữ, vì có một cái mặt nạ kì lạ che lấy gương mặt.
Cái mặt nạ được làm từ gỗ đen sơn bóng và chạm khắc để nhìn giống một gương mặt của một con ác ma hung tợn. Răng của nó nhe ra, với bốn cái răng nanh nhô ra khỏi miệng. Cái mặt nạ có ba cái sừng vặn vẹo trên đỉnh.
Bên trong hốc mắt, không có gì ngoài hắc ám thuần túy.