Chương 298: Lửa Và Máu
Tên Hộ Vệ đầu tiên làm theo lệnh Tessai lao về phía trước, triệu hồi vũ khí của mình...và ngã xuống đất, một cây kunai nặng nề đột ngột xuất hiện trong mắt hắn.
Vì sự chú ý của mọi người bị hút về bóng người đẫm máu ngồi trên ngai, không ai phát hiện Sunny hơi di chuyển tay mình, để Gai Rình Mồi bay đi.
Nhưng cậu không còn nhìn Gunlaug nữa. Mắt cậu bị kéo về phía Nephis, còn bóng cậu thì quan sát Caster.
Khi Lãnh Chúa Tươi Sáng chết đi, có gì đó kì lạ xảy ra với Ngôi Sao Thay Đổi. Mắt cô mở to, mất tiêu cự, rồi cô hơi lung lay và ngã xuống một đầu gối.
Cơ thể của cô đang bận rộn tự điều chỉnh sau khi hấp thụ một lượng hồn tinh khổng lồ, khiến Nephis ở trong trạng thái dễ thương tổn trong vài giây.
Đó là lúc Tessai đã ra lệnh, và đó là lúc Sunny ném cây kunai và giết tên Hộ Vệ lao đến tấn công những cư dân khu ổ chuột.
Có ai đó hét lên, và trong giây kế tiếp, đại sảnh của Lâu Đài rơi vào hỗn loạn.
Không bị ai phát hiện, Caster đột nhiên biến thành một bóng mờ.
'Không nhanh vậy đâu!'
Sunny bị ném khỏi chân và ngượng nghịu té xuống, cổ tay cậu hét lên vì đau đớn. Nhưng cậu đã đạt được mục tiêu: ngay cả khi đang ngã, cậu vẫn nhìn thấy tên Truyền Nhân kiêu hãnh lăn trên sàn đá, bị sợi dây vô hình của Gai Rình Mồi làm vấp ngã.
Một giây sau đó, hàng trăm người Ngủ lao vào chiến đấu, sự giận dữ, khát máu đè nén và sát ý cuối cùng bùng nổ thành một cơn bão bạo lực.
Sàn đá hoa cương trắng ngay lập tức nhuộm màu đỏ máu.
Những Hộ Vệ giết người vô tội vạ, những món vũ khí Ký Ức mạnh mẽ của chúng và sự rèn luyện cho chúng một lợi thế lớn khi chống lại những người thiếu tổ chức của khu ổ chuột. Nhưng chúng không chỉ giết những người đến từ bên ngoài: trong sự hoảng loạn và hỗn độn mà đã nuốt chửng căn phòng, phân biệt bạn thù là một việc không dễ.
Sunny nhìn thấy vài người giúp đỡ của những Nghệ Nhân ngã xuống dưới lưỡi kiếm của chúng, cũng như vài người xui xẻo mà đã trả cống nạp để đổi lấy an toàn.
Khi Gunlaug chết, thì lời hứa an toàn đó cũng đã chết cùng hắn.
Có vẻ như đám Hộ Vệ không quan tâm chúng giết ai, hoặc là chúng thậm chí còn vui vẻ vì cuối cùng cũng được tháo xích. Kể cả nếu như vài kẻ trong số chúng đã có thể giữ lại chút lương tâm, thì bây giờ, nó đã biến mất hoàn toàn, bị cắn nuốt bởi bản năng đám đông và sự sung sướng khi tự do khỏi mọi ràng buộc. Gương mặt chúng vặn vẹo hung tơn, và ánh mắt chúng cháy lên sự sung sướng tối tăm, thù ghét, và giận dữ.
Đây có lẽ là thứ ghê sợ và rùng rợn nhất Sunny từng thấy...và cậu đã thấy những thứ kinh dị lạnh xương nhất thế giới Mộng Ảo có thể đưa ra.
'Làm sao người ta có thể làm vậy với đồng loại?'
Nhưng câu hỏi đó là vô nghĩa, và cũng đạo đức giả. Nhân loại quả thật là sinh vật có khả năng thích nghi tốt nhất. Khi cần thiết, họ có thể dễ dàng loại bỏ địa vị nhân loại của nạn nhân, và nhờ vậy giải tỏa bất cứ sự tội lỗi hay là ân hận gì mà chúng nên cảm thấy. Tại sao lại phải tội lỗi khi giết súc vật?
Thậm chí là những sinh vật còn tệ hơn cả súc vật. Những thứ côn trùng gây hại đáng ghét.
Bản thân Sunny đã làm đúng cái trò đơn giản đó trong quá khứ.
Những ý nghĩ đó mất cậu không đến một phần giây. Nhảy đứng dậy, Sunny triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya và lao về phía Nephis.
Những cư dân khu ổ chuột thì cuối cùng cũng tỉnh táo lại và đón đỡ đợt tấn công của Chủ Nhà với sự khát máu và phẫn nộ không thua kém. Mặc dù họ thiếu kinh nghiệm, không được ăn no đủ và có vũ khí kém hơn, sự quyết tâm và cơn phẫn nộ giải phóng của họ bù lại khoảng cách đó.
"Bảo vệ Tiểu Thư Nephis!"
"Giết đám khốn đó!"
"Phán xét!"
Hai thế lực va vào nhau, hủy diệt bất cứ kẻ nào xấu số kẹt giữa họ. Những tiếng hét kinh hoảng và đau đớn lấp đầy đại sảnh. Sàn nhà trở nên trơn trượt bởi vì máu, và những cái xác chồng chất lên nhau, nhìn vào khoảng không với cặp mắt trợn to.
Sunny nhìn thấy tên thợ săn mặt sẹo từ ban nãy lao xuống bên dưới cú chém của một tên Hộ Vệ trẻ tuổi và đâm mũi kiếm của hắn vào cổ họng kẻ địch. Cậu thấy vài Thợ Săn của Chủ Nhà lao về phía Effie, người đã dễ dàng xé đứt sợi dây mà cột tay cô và đón gặp chúng với một nụ cười hung tợn, cây giáo đồng xinh đẹp tự dệt từ những tia sáng vào tay cô. Cậu nhìn thấy Tessai nghiền nát đầu một người Ngủ nào đó bằng cây chùy nặng nề của hắn. Tên trẻ tuổi tội nghiệp kia chỉ có tội là đứng trên đường của hắn.
Cậu thấy nhiều người la hét trong sợ hãi trong lúc cố chạy ra khỏi sảnh. Nhiều người ngã trên mặt đất, và rồi bị những bàn chân của đám đông hoảng lộn đạp đến chết...
Vấn đề là, cậu không nhìn thấy Caster.
Đến gần Nephis, Sunny đánh đi một thanh kiếm của kẻ nào đó và đấm vào mặt đối thủ, khiến hắn bay đi và hét lên trong đau đớn. Cậu nhìn quanh, cố phát hiện tên Truyền Nhân kiêu hãnh, đầu óc giữ lạnh lùng và bình tĩnh...
Và ở đó, cậu nhìn thấy hắn. Caster có lẽ là đã có kế hoạch giết Ngôi Sao Thay Đổi vào lúc yếu ớt của cô, nhưng nhờ vào sự can thiệp tinh tế của Sunny, hắn đã đánh mất cơ hội đó.
Bây giờ, tên Truyền Nhân đang có vấn đề lớn hơn. Với thanh jian ma thuật trong tay, hắn đang chiến đấu với không ai khác ngoài Gemma, thủ lĩnh của đám Thợ Săn. Cho dù Caster có mạnh mẽ và điêu luyện đến mấy, thì đó cũng không phải là một đối thủ dễ chơi. Hắn ta không thể cố thoát khỏi trận chiến đó mà không mạo hiểm tính mạng.
'...Ừ thì. Vấn đề đó có vẻ được giải quyết.'
Nhưng bây giờ, còn một vấn đề khác. Lớn hơn nhiều.
Ở phía bậc thềm dẫn đến ngai màu trắng, Harus đang đứng đưa lưng về cảnh chém giết bên dưới, một biểu hiện mất phương hướng kì lạ đông cứng trên mặt hắn.
Sunny có thể thấy được gương mặt đó vì cái bóng của cậu chưa từng rời khỏi bóng tối của hốc tường, quan sát từng động tác của tên lưng gù đáng sợ.
Harus đang nhìn chăm chú cái xác của Gunlaug, đôi mắt thủy tinh mờ đục của hắn có vẻ trống rỗng và mơ hồ.
Nhưng rồi, chậm rãi, một chút cảm xúc hắc ám và chết chóc xuất hiện trong chúng.
Quay người, hắn quan sát đại sảnh, không hề bị ảnh hưởng bởi cảnh tượng hỗn loạn đẫm máu, âm thanh ồn ào của thép, những kẻ chết ngay trước mắt.
Và rồi, ánh mắt hắn rơi trên Nephis.
'Cứt thật.'
Vào lúc đó, cả Kai lẫn Cassie xuất hiện bên cạnh Sunny. Quay sang họ, cậu chỉ về phía Ngôi Sao Thay Đổi và hét lên:
"Bảo vệ cô ấy!"
Ở cái bục, Harus nghiêng đầu, ánh mắt đầy sát ý đâm vào Ngôi Sao Thay Đổi. Chậm chạp, gương mặt hắn nhăn nhó, trở nên hoang dại và đáng sợ. Sự thù ghét thuần túy và điên dại cháy trong mắt hắn, khiến bất cứ ai vô tình liếc sang phía hắn phải rùng mình.
Khẽ gầm gừ, tên lưng gù bước về phía trước và đưa tay ra, chuẩn bị triệu hồi vũ khí.
...Nhưng giây kế tiếp, có ai đó đâm sầm vào hắn ở tốc độ tối đa. Mặc dù Harus đã né được cây phi tiêu vào khoảnh khắc cuối cùng, lực va chạm vẫn đủ khiến cả hai người bay về phía sau, vào bóng tối đằng sau cái ngai.
Phá xuyên cái cửa đá mà ẩn giấu tại đó, Sunny và Harus lăn xuống một cái cầu thang dài và rời khỏi sự hỗn loạn của đại sảnh.
Vài giây sau, họ ở trên sàn của một cái hành lang rộng rãi và ném ra khỏi lẫn nhau. Sunny vặn cơ thể để lấy lại thăng bằng và dùng Mảnh Vỡ Đêm Khuya để ngăn bản thân trượt đi quá xa.
Rồi, cậu đứng dậy và u ám nhìn về phía Harus, kẻ mà tương tự cũng đang đứng dậy.
Một tia lạnh lẽo xuất hiện trong mắt hắn.
Đúng như Sunny đã đoán...hôm nay, một trong hai người họ phải chết.