Chương 334: Kiếm Bạc
Ban đầu, Sunny muốn hét lên để cảnh báo mọi người, nhưng sau khi quan sát những bóng dáng yên lặng kia một chút cậu thay đổi ý định.
Núp trong bóng tối, vô số những con golem san hô đang vô tri nhìn chăm chú vào phía xa. Chúng rất tương tự những sinh vật mà cậu đã chiến đấu để đến được Biểu Tượng Ngôi Sao, nhưng cũng khác.
Vì chúng không phải những bản sao của những anh hùng cổ đại...chỉ là của những người thông thường.
Vì vậy, chúng sẽ không quá nguy hiểm. Một người Ngủ duy nhất có thể dễ dàng chống lại chục tên, chứ đừng nói đến những chiến binh mạnh mẽ, kinh nghiệm của Quân Đội Mộng Giả. Hơn thế nữa, đám golem kia không có vẻ thù địch.
Vài kẻ đứng bất động, còn vài kẻ thì không có mục đích lang thang đây đó. Những thứ trống rỗng, buồn bã kia thậm chí còn thiếu sự sống hơn cả những Tiếng Vang. Cậu có cảm giác chúng thậm chí không phải thật sự là sinh vật. Chỉ là...hiện hữu vật chất của sự điên cuồng của Khủng Bố Đỏ Thắm, có lẽ. Một sự thể hiện cho tâm lý vỡ nát và những ý nghĩ rời rạc của nó.
Cậu chắc là mỗi một golem ở đó đều đại diện cho một linh hồn mà đã bị hiến tế cho mặt trời nhân tạo và đã từng chảy trong máu nó, trở thành một phần của nó. Mãi mãi.
...Có hàng ngàn người, và chắc chắn phải có nhiều hơn nữa đâu đó ngoài tầm mắt.
Hơi suy nghĩ, Sunny cho Nephis biết thứ cậu phát hiện. Cô cau mày và liếc vào hắc ám, rồi gật đầu.
"Chúng ta sẽ cẩn thận."
Bây giờ họ đã nắm rõ hơn tầng trệt của Tòa Tháp Đỏ, trở nên rõ ràng là Cổng Dịch Chuyển không ở đây. Để tìm đến nó, những người sống sót của Quân Đội Mộng Giả sẽ phải leo lên cao hơn.
Không thấy được cầu thang hay là loại hệ thống kéo nâng nào cả, nhưng may mắn là nhiều trụ san hô vặn vẹo đủ rộng để cho vài người có thể đi trên chúng, và không quá dốc để khiến việc đi lại khó khăn. Những người Ngủ có thể dễ dàng dùng chúng để lên được tầng cao hơn.
...Nhưng mà, ngay khi Sunny bước về phía trước, Neph đột nhiên kéo cậu lại và hét lên:
"Mọi người, lùi lại!"
Chỉ một giây sau đó, một luồng sáng rộng rơi xuống từ đâu đó phía trên và quét qua bên trong Tòa Tháp Đỏ, hủy diệt sự hắc ám yên lặng.
Không cần là thiên tài để biết được luồng sáng đó có cùng khả năng tiêu diệt linh hồn cũng như những tia sáng mặt trời bên ngoài...chỉ là thứ này có vẻ mạnh mẽ hơn nhiều.
Nó cũng khác. Mặc dù chuyển động của nó rối loạn và kì lạ, nhưng cũng không thể nhầm lẫn được là nó đã nhắm về phía đám nhân loại kiệt sức, hoàn toàn có chủ đích.
"Núp trong bóng tối!"
Nhanh chóng, những người Ngủ lao xuống bên dưới những thứ san hô và đè mình vào chúng. Vài người xấu số chần chừ quá lâu và bị ánh sáng chiếu đến. Họ không la hét, không chật vật, mà chỉ ngã xuống đất, mạng sống bị xóa đi chỉ trong tích tắc.
Những người còn lại như đóng băng, bị nỗi sợ hãi căng thẳng nuốt chửng.
Sunny thấy mình đang dựa vào một trụ san hô hơi nghiêng, Neph và Cassie ở bên cạnh. Cẩn thận nhìn ra ngoài, cậu thấy luồng sáng chết chóc mờ dần rồi tiêu tan. Một giây sau đó, thì lại có thêm vào cái nữa rơi xuống, xé rách sự hắc ám.
Nhưng không chỉ vậy.
Được dẫn dắt bởi ánh sáng, đám golem san hô đột nhiên trào lên, di chuyển về nơi mà Quân Đội Mộng Giả đang ẩn núp. Chuyển động của chúng, trước đây là không mục đích và vô tri, bây giờ lại đầy ý chí tà ác.
'...Cứt thật.'
Quay sang Nephis, cậu triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya và hỏi:
"Giờ thì sao?"
Cô hơi ngập ngừng, rồi nói bằng phẳng:
"Phải có ai đó trực tiếp tấn công Khủng Bố Đỏ Thắm để phân tán sự chú ý của nó."
Sunny mỉm cười, một cảm giác deja vu rất mạnh đến với cậu.
"Và người đó sẽ là ai hử?"
Ngôi Sao Thay Đổi thở dài rồi lui về một bước, triệu hồi cây kiếm bạc của cô.
"...Tôi. Phải là tôi."
Cậu cau mày, cảm giác vô cùng miễn cưỡng không muốn nói ra những lời tiếp theo. Nhưng rốt cuộc, cậu vẫn không nhịn được mà phải nói ra:
"Cô bị điên à? Chúng ta đang nói về một Khủng Bố Ngã đó!"
Nephis không trả lời, thay vì vậy, cô ngước lên, như thể cố phán đoán nguồn gốc của những luồng ánh sáng hủy diệt kia.
Sunny nghiến răng và nói thêm:
"Được thôi, sao cũng được. Cứ coi là phải có người phân tán thứ đó. Nhưng tại sao lại là một mình cô? Vì cô là con gái vĩ đại của gia tộc Bất Diệt Hỏa? Đừng nói tôi biết cô bắt đầu tự tin tưởng thứ cứt chó cô nói ra!"
Neph nhìn cậu kì là rồi lắc đầu.
"Không. Phải là tôi vì thanh kiếm của tôi."
Sunny nhìn chăm chú thanh trường kiếm bạc, mơ hồ. Đã rất lâu rồi, cảm giác như cả kiếp trước, sau lần gặp gỡ đầu tiên ở Vùng Đất Lãng Quên, Nephis và Cassie đã nói cậu nghe về Ký Ức của họ. Thanh kiếm cụ thể này có một cường hóa cực kì hiếm có...
"Tôi là người duy nhất ở Vùng Đất Lãng Quên mà có Ký Ức có thể hơi bảo vệ họ chống lại những đòn tấn công linh hồn. Nên tôi là người duy nhất có thể tiếp cận con Khủng Bố và sống sót.
Khó có thể cãi lại lôgic đó. Dù vậy, Sunny vẫn chưa phản đối xong...chỉ là Ngôi Sao Thay Đổi không cho cậu cơ hội làm vậy.
Quay sang Cassie, cô nắm lấy tay cô gái mù và nói:
"Cas. Đưa mình áo khoác cánh của cậu."
Vài giây sau, thứ vải trong suốt của Cánh Hắc Ám xuất hiện trên vai cô. Không lãng phí thời gian, cô nhìn sang Sunny.
"Khi tôi rời khỏi, dẫn mọi người đến Cổng Dịch Chuyển. Đảm bảo mọi người trốn thoát."
Dứt lời, Nephis cong đầu gối, rồi nhảy với tất cả sức mạnh. Được hỗ trợ bởi cái áo khoác ma thuật, cô bắn thẳng lên với tốc độ đáng kể, rồi đẩy bản thân khỏi một trụ san hô và bay vào hắc ám.
Tia sáng bắn về phía cô, nhưng Ngôi Sao Thay Đổi bằng cách nào đó đã có thể tránh được nó, đâm vào một thứ san hô khác, và phóng bản thân khỏi nó một khoảnh khắc trước khi một luồng sáng hủy diệt khác chạm đến nó.
Với đa số những luồng sáng bây giờ đuổi theo Nephis trong lúc cô nhảy từ san hô này đến san hô khác, leo càng lúc càng cao hơn, Quân Đội Mộng Giả một lần nữa có thể di chuyển.
Nghiến răng, Sunny liếc sang trăm người sợ hãi và hét lên:
"Đi theo tôi."