Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 384: Đi Giữa Những Hòn Đảo



Chương 384: Đi Giữa Những Hòn Đảo

Ngã vào bầu trời xanh vô tận với gió huýt bên tai, Sunny ném tay sang hai bên và triệu hồi Cánh Hắc Ám. Trong lúc món Ký Ức trong suốt tự dệt từ ánh sáng lên lưng cậu, cậu hơi chuyển trọng tâm và cho phép lực cản không khí đẩy bản thân lệch hưởng, đạt đến hiệu quả rẽ về bên trái.

Vài giây sau đó, cậu kích hoạt pháp thuật của áo choàng và làm chậm lại cú ngã, cùng lúc biến đà xuống đó thành một cú đẩy về phía trước.

Trong hai tháng qua, Sunny đã trở nên có phần điêu luyện trong việc di chuyển trên bầu trời.

Cắt một đường cong trơn tru trong không trung, cậu nhanh chóng đến gần một sợi xích khổng lồ mà liên kết Đảo Rừng, bay trên nó vài phút, và nhẹ nhàng tiếp lên một mắt xích to đùng.

Sợi xích khổng lồ hơi đung đưa dưới chân cậu. Đâu đó bên dưới, nó dâng lên và hòa vào đất của hòn đảo. Trước mặt cậu, có một khoảng thiên đường trống rỗng. Ở nơi biên giới của Bầu Trời Bên Dưới, đang là chạng vạng. Sợi xích vươn ra phía xa, biến mất vào sự hắc ám của mảnh hư vô cách đó vài trăm mét.

Trong lúc Cánh Hắc Ám biến từ bóng mờ thành bộ áo khoác trong suốt, Sunny thở dài và đi về phía trước. Mỗi mắt xích nặng nề này đều rộng như một con đường, nên cậu không phải lo về việc ngã xuống. Lại gần điểm nối giữa hai mắt xích, sunny hoặc là nhảy xuống hoặc là lượn lên cái tiếp theo.

Đi qua chiều dài của sợi xích mà đã kéo trên vực thẳm không đáy bên dưới và bầu trời vô tận bên trên, cậu nhanh chóng rời khỏi ánh sáng mặt trời và tiến vào hắc ám vĩnh hằng của bên dưới. Ở đây, không có gió và không có âm thanh, chỉ có sự yên lặng. Nếu không phải có sự đung đưa của sợi xích, Sunny có lẽ sẽ cho rằng cậu đã tiến vào một thế giới hoàn toàn mới.

Vô số những ánh sáng ma quái cháy đâu đó rất xa bên dưới, giả vờ làm những ngôi sao.

Đảm bảo không có ai nhìn thấy mình, Sunny lưỡng lự vài giây...và rồi hòa vào bề mặt sắt của sợi xích. Cơ thể cậu biến thành một cái bóng hư ảo và nhập vào hắc ám bao vây nó.

Ở Bầu Trời Bên Dưới nàu, cậu quả thật đang ở môi trường tự nhiên của mình.

Sunny không thể đi lại thông qua bản thân sự trống rỗng hắc ám, nhưng những sợi xích được bao phủ bởi một màn bóng tối không thể xuyên thủng. Cậu có thể bơi xuyên qua chúng miễn sao cậu còn thừa tinh túy, an toàn khỏi những sinh vật tồi tệ mà sống ở phần tối của Đảo Xiềng Xích.

Lao về phía trước với tốc độ kinh khủng, Sunny trượt qua bề mặt của sợi xích và bay trong hắc ám như một bóng ma. Cậu đi nhanh hơn rồi nhanh hơn nữa, vòng quanh sợi xích vài lần và để lại Đảo Rừng ở phía sau.

Đi hết khoảng cách đến hòn đảo tiếp theo chỉ trong vài phút, cậu thoát khỏi cái bóng vào khoảnh khắc ánh mặt trời một lần nữa chạm vào sợi xích sắt và bắn lên trên trong một cú xoay mình. Cánh Hắc Ám biến thành bóng mờ, đẩy cậu lên cao hơn nữa.

Sunny bay lượn cao trên hòn đảo lơ lửng rồi trượt êm ái đến bề mặt của nó, tiếp đất với một bước chân nhẹ nhàng.

Nơi này khác nhiều so với hòn đảo mà cậu vừa chiến đấu với đám sói quái vật. Thay vì một khu rừng với những thân cây vặn vẹo, hòn đảo này phủ đầy những thứ đá lởm chởm, với một di tích cổ đại đứng cô độc ngay ở trung tâm. Sunny đã khám phá kiến trúc to lớn này rồi, và không quá hứng thú ghé thăm nó lần nữa.

Nhảy từ bóng này đến bóng khác, cậu né những Sinh Vật Ác Mộng sống trên hòn đảo này và nhanh chóng lại gần mép còn lại của đảo.

Tính đúng ra thì từ đây, cậu chỉ phải vượt qua hai hòn đảo nữa là đến được Thánh Địa. Nhưng mà, một trong hai hòn đảo đó lại là nhà của một con Quái Vật Đồi Bại đáng sợ và vô cùng khủng khiếp, nên cậu sẽ phải đi vòng khá xa.

Sunny nhìn mặt trời, rồi lại nhảy khỏi mép đảo.

Cứ như vậy, cậu đi từ đảo này đến đảo khác trong vài giờ. Khi có thể, Sunny biến thành một cái bóng và lao theo chiều dài của những sợi xích thiên đường, rồi lại xuất hiện từ bóng tối và đi trên những hòn đảo cách bình thường.

Mỗi hòn đảo đều khác biệt. Vài nơi là hoang vắng và ảm đạm, vài nơi thì phủ đầy cỏ và thực vật. Một nơi có đầy những bông hoa trắng xinh đẹp, còn nơi khác thì ẩn giấu một cái hồ trong trẻo, tĩnh lặng. Vài nơi bị phủ tro và lửa, còn vài nơi khác thì có nhiều những di tích của một nền văn minh cổ đại nào đó.

Nếu điểm tương đồng giữa tất cả, thì đó là mỗi nơi đều nguy hiểm theo cách riêng của nó.

Những đảo hoang vắng thì là nhà của bầy kiến quái vật tham ăn. Cỏ thì che giấu những cái mồm của những con vật to xác ẩn nấp bên dưới, chờ đợi con mồi đạp lên cái bẫy của chúng. Thực vật thì ăn thịt và chết chóc nếu có ai bất cẩn đến quá gần. Những đóa hoa trắng xinh đẹp thì có thể khiến người ta chìm vào một giấc ngủ mà sẽ không bao giờ tỉnh lại. Hồ nước yên tĩnh thì là nhà của một sinh vật khủng khiếp đến mức Sunny còn không dám đến gần nước trong veo của nó.

Và những nơi đó là ở phía an toàn hơn, khi nói về Đảo Xiềng Xích. Vì gần Thánh Địa, nên chúng được khám phá khá tốt, và bất cứ thứ gì đủ nguy hiểm để đe dọa đến Thành Thị đã bị tiêu diệt từ lâu bởi chính Thánh Tyris. Sunny cũng đã đến những hòn đảo này rồi, nên cậu biết địa bàn kha khá.

Mỗi nơi hoặc là hạ xuống hoặc là dâng lên. Trường hợp đầu tiên thì dễ vượt qua hơn, còn trường hợp sau thì buộc cậu phải đi lại trong lúc chịu đựng những giai đoạn ban đầu của Nghiền Ép. Nếu một hòn đảo cậu muốn dùng là quá cao, thì Sunny phải thay kế hoạch và tìm một đường khác.

Sau một lúc, lượng bóng tinh dự trữ của cậu đã xuống thấp đến nguy hiểm. Biết bản thân sắp phải ngừng lại, Sunny chọn một hòn đảo tương đối an toàn và đi về phía đó.

Lướt đến bề mặt, Sunny mệt mỏi hủy đi Cánh Hắc Ám cũng mệt mỏi và nhìn quanh.

Hòn đảo cậu vừa đạp chân đến khá gần Thánh Địa, và thường vắng bóng đám Sinh Vật Ác Mộng. Nhưng mà, tốt hơn là nên đảm bảo.

Cử hai cái bóng về hai hướng khác nhau đề dò xét những mối nguy hiểm tiềm tàng, Sunny ngồi xuống mặt đất và triệu hồi Suối Vô Tận. Khi mà cơn khát được thỏa mãn, cậu bắt chéo chân, đặt tay lên đầu gối, và nhắm mắt lại, tập trung vào cơ thể uốn lượn của Rắn Linh Hồn.

Với một phần tâm trí quan sát thế giới thông qua những cái bóng và phần còn lại tập trung vào việc tăng tốc tích lũy bóng tinh, cậu thiền định một lúc, và rồi đột nhiên mở mắt ra.

Một trong những cái bóng đã phát hiện một thứ thú vị.