Chương 477: Đứng Lên Vỗ Tay
Sau khi Nephis đến Thành Phố Hắc Ám và nữ thợ săn được giới thiệu, cả Sunny lẫn Effie xem phần còn lại của phim với biểu hiện ảm đạm.
Trường đoạn thứ hai của phim diễn ra ở khu dân cư bên ngoài, và được chú trọng vào những nỗ lực anh hùng của Neph để bảo vệ và truyền cảm hứng cho những người trai gái trẻ tuổi bị mắc kẹt ở đây. Có rất nhiều diễn thuyết cháy bóng, nhiều chuyến thám hiểm ghê rợn đến Thành Phố Hắc Ám, và nhiều đợt chạm trán căng thẳng với lực lượng của Gunlaug.
Cũng có rất nhiều những trò quậy phá từ Sunny trẻ tuổi, khiến khán giả rất vui vẻ. Đến một lúc, người ta bắt đầu hét lên "Cô/Cậu bị điên hả?!" cùng với Sunny. Và một lúc sau đs, có một khoảnh khắc trưởng thành nực cười với nhân vật cậu, khi mà cậu hỏi "...Tôi bị điên hả?" và đồng ý với Nephis thay vì chỉ trích như trước đó, khán giả ủng hộ rất nhiệt tình.
...Nhưng mà phần này của bộ phim thì chủ yếu là đề dành cho sự tôn trọng chân thành và mối tình đồng đội mà đã chớm nở giữa Nephis và Caster trong thời gian thảm khốc này. Với nam chính đẹp trai là cánh tay phải của mình, Ngôi Sao Thay Đổi thành công đoàn kết lại mọi người ở khu dân cư bên ngoài, khiến họ nhớ họ là nhân loại, và như vậy có nghĩa là gì, và thách thức Gunlaug để cứu Effie năng nổ khỏi cảnh tù tội không công bằng.
Bản thân trận chiến thì được dựng khá tốt, mặc dù nó không liên quan gì đến trận chiến thật sự. Những động tác mà nữ anh hùng rạng rỡ và tên bạo chúa tàn nhẫn dùng đều rất lòe loẹt và kịch tính, và thể hiện tâm trạng tốt, nhưng mà bất cứ ai cố chiến đấu như vậy thật sự thì chắc là có nguy cơ khiến kẻ địch chết vì cười.
Trường đoạn thứ ba là trận chiến vì Tòa Tháp Đỏ, sự quả cảm không chùn bước của những chiến binh ở tiền tuyến và Effie, trận chiến của Kai trên bầu trời với những Kẻ Đưa Tin Tòa Tháp, còn Neph và Caster thì lưng đối lưng chiến đấu, chém giết hàng chục Sinh Vật Ác Mộng cùng nhau.
Khán giả có vẻ là đã quên thở, và ngay cả Sunny cũng phải công nhận là cảnh chiến trường này được phim đặc biệt tốt, cho thấy sự hỗn loạn, kinh dị, và cái giá khủng khiếp về mạng người mà một trận thảm chiến như này chắn chắn gây ra. Nhiều nhân vật phụ mà người ta đã yêu thích chết oanh liệt, và cậu thậm chí còn nghe được vài tiếng khóc thút thít từ trong bóng tối.
Nhưng mà được kèm theo bản nhạc tuyệt đẹp, không khí lại không phải là bi kịch. Trái lại, đó là thắng lợi và vinh quanh, như thể chết như thế này là vinh dự cao nhất mà một con người có thể nhận được.
Hơi khó chịu, Sunny rục rịch trong ghế ngồi.
'Tên Griffin kia đúng là biết cách làm nhạc...'
Khi mà tình huống đã ở tuyệt vọng nhất, nước hắc ám dâng lên và đe dọa nhấn chìm mọi chiến binh còn sống sót, một sự thay đổi đột ngột xảy ra. Biển đột nhiên rút lui, và đám quái vật bắt đầu ngã xuống đất. Caster, đẫm máu và đầy vết thương, nhìn Nephis và thì thầm:
"Tiểu Thư! Mặt trời..."
Quả thật, mặt trời đột nhiên chuyển thành màu đó hung tợn, ánh sáng của nó hủy diệt mọi Sinh Vật Ác Mộng còn sót lại và tấn công những con người. Lần đầu tiên trong cả bộ phim, một biểu hiện không chắc chắn và nghiệt ngã hiện lên mặt Ngôi Sao Thay Đổi.
Cứu rỗi đến từ một người mà khán giả không bao giờ có thể đoán được có thể làm gì đáng nhắc đến - một tiếng chuông trong trẻo vang lên trong không trung, và một dáng người nhỏ nhắn, vụng vệ, vô dụng của Sunny có thể nhìn thấy ở gần tòa tháp, vẫy tay trong trên không.
Những người sống sót lao về phía Tòa Tháp Đỏ và tiến vào trong.
Ở đó, Nephis ngước lên, rồi nhìn Sunny.
"Phải có ai đó cầm chân Khủng Bố để mọi người có thể trốn thoát. Tôi sẽ chiến đấu với thứ ác mộng đó, nhưng mà có một việc quan trọng cậu phải hoàn thành. Dẫn tất cả người ở đây đến Cổng Dịch Chuyển!"
Sunny trên màn hình nhìn Ngôi Sao Thay Đổi với sự sợ hãi:
"Tiểu Thư Nephis...cô bị điên hả? Tôi chỉ là một thằng nhóc vụng về từ ngoại ô. Làm sao cô có thể tin tưởng một thứ quan trọng như vậy cho kẻ như tôi?"
Sunny ở thế giới thực thì phải đè nén một tiếng rên bực bội. Nhưng mà khán giả thì lại khá xúc động:
"Cậu làm được mà Sunny!"
"Nhóc làm được mà!"
"Cậu là một do thám tuyệt vời, đừng có xem thường bản thân!"
Trên màn hình, nữ diễn viên xinh đẹp đóng vai Nephis nhìn xuống thằng nhóc vai hề, hơi đáng thương hại trước mắt và đặt tay lên vai cậu nhóc.
"Chúng ta, những người Thức Tỉnh, phải vươn lên mỗi khi cần phải bảo vệ nhân loại. Miễn sao chúng ta không bỏ cuộc, cho dù tình huống tồi tệ đến mấy, thì vẫn sẽ có hi vọng. Tôi tin cậu, Sunny. Cậu có khả năng hơn nhiều là cậu nghĩ!"
Dứt lời, cô để lại những người sống sót và rời khỏi để chiến đấu với con Khủng Bố, còn Sunny thì dẫn mọi người đến Cổng Dịch Chuyển. Và đâu đó trong quá trình này, Caster rời khỏi nhóm để giúp đỡ Ngôi Sao Thay Đổi.
Cảnh cuối cùng của bộ phim cắt qua lại giữa một trăm người sống sót chiến đấu đến Cổng Dịch Chuyển và cặp đôi bi kịch chiến đấu với sinh vật đáng sợ ở đỉnh Tháp.
Nhiều người trong khán giả đang khóc, biết rõ cả hai người đều sẽ không quay trở lại thế giới thực.
Cuối cùng, Caster anh dũng hi sinh bản thân để bảo vệ Nephis, làm tan vỡ con tim của quá nhiều người xem. Những người sống sót tìm đến Cổng Dịch Chuyển và thoát ra chỉ vài giây trước khi nó bị phá hủy.
Cảnh cuối cùng là Neph đẫm máu bước ra khỏi tòa tháp, cầm lấy một thanh kiếm gãy trong tay.
Trong lúc cô nhìn về phía Vùng Đất Lãng Quên, một giọt nước mắt duy nhất lăn xuống gò má.
Miễn sao chúng ta không bỏ cuộc...sẽ có hi vọng."
Màn hình biến đen, và giây kế tiếp, khán giả bùng nổ với tràng vỗ tay.
Sunny nhìn chằm chằm những người này, nhiều người đang vỗ tay với gương mặt đầy nước mắt, vẻ mặt kì lạ.
'Họ...họ thật sự thích thứ rác rưởi đó?'
Cậu quay sang Effie, chần chừ một giây, rồi hỏi:
"Ờ...cô có thích nó không?"
Nữ cựu thợ săn nhìn cậu thật lâu.
Rồi, cô ta nói:
"Tôi bị ngu chắc? Đương nhiên là không thích rồi. Đúng là rác rưởi!"
Sunny thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất thì trong rạp này còn một người khác đầu óc bình thường.