Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 526:



Chương 526: Ác Ma

Trước khi âm hồn giận dữ kia có thời gian để xuất hiện, Sunny đã tấn công trước.

Dịch chuyển giữa những cái bóng, cậu vượt qua bức tường đá trước mắt, và tiến vào môt sảnh rộng lớn, đổ nát. Nó được ánh trăng mờ nhạt thắp sáng thông qua cái nóc nhà vỡ tan, nhưng cũng không thiếu những góc hắc ám sâu đậm.

Hắc ám đó bị cắt xuyên bởi ánh sạng rực rỡ từ lưỡi kiếm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn.

Nhảy qua một đống đá vụn, Sunny chém ngọn giáo xuống phía âm hồn gào rú kia rồi xoắn, khiến cú đâm bất ngờ đổi hướng về phía mà kẻ địch định rút lui.

Tiếc là hồn ma kia đột nhiên đã ở nơi khác.

'Nguyền rủa!'

Đám âm hồn này di chuyển trong không gian như thể chúng bị treo giữa hai thế giới, cũng như giữa bầu trời và mặt đất. Chân chúng, nếu chúng có chân, không bao giờ chạm vào sàn đá, và vì vậy, Sunny không thể quan sát cước bộ của chúng để dự đoán động tác tiếp theo.

Tệ hơn nữa, đôi lúc chúng đơn giản biến mất và xuát hiện lại ở phía xa, như thể xuyên qua những trạng thái khác nhau của tồn tại.

...Hơi giống chiến đấu với bản thân Sunny, khi cậu dùng Bước Bóng Tối để dịch chuyển khắp nơi trên chiến trường.

'Phiền phức mà...'

Lao về phía trước, cậu chỉ vừa đủ né tránh bộ vuốt ma kia và lăn lên vai trên sàn. Thép của Xích Bất Tử cạ lên sàn đá tan nát, tạo ra âm thanh trầm thấp.

Cân nhắc cái khe nứt trên mặt là rất hẹp, vậy mà Sunny lại có một tầm nhìn rộng đến ngạc nhiên và không bị cản trở, gần như thể cậu không hề đội gì trên đầu cả. Nhảy đứng dậy, cậu cuối cùng có thể quan sát kĩ hơn cái sảnh mà vừa mới tiến vào.

'À, vậy ra đây là nơi cô ta đến từ.'

Ở căn phòng trung tâm của di tích, nơi mà đúng như cậu nghi ngờ, đã từng có một trận chiến quyết liệt trong quá khứ xa xôi. Những tấm đá trên sàn rạn nứt và biến dạng, hình ảnh phá hoạt cho thấy có gì đó đã nổ tung với lực lượng khủng khiếp ngay ở trung tâm sảnh.

Những trụ chống nóc nhà đã sụp đổ từ lâu, và những bức tường thì đổ nát gần hết. Ở trung tâm căn phòng là thứ gì đó mà trông tương tự như một ly chén, bây giờ đã vỡ nát và gần như không thể nhận ra.

...Và có rất nhiều xương người nằm rải rác trên sàn.

Vài bộ xương là nguyên vẹn, vài bộ xương hoàn toàn tung tóe. Thậm chí có vài thứ vẫn còn mặc thứ tàn tích của một loại quần áo tơ đỏ mà trông rất giống của đám âm hồn. Sunny không hề nghi ngờ rằng đây là những bộ xác của những linh hồn mà đã sinh ra đống âm hồn ghê rợn kia.

Cậu không hề biết họ chết như thế nào, tại sao linh hồn họ biến thành những hồn ma căm thù chứ không tan biến vào hư vô, và thứ gì đã khiến họ điên cuồng tấn công bất cứ ai đến gần di tích...cậu chỉ biết là đám âm hồn rất khó tiêu diệt và đầy sự căm ghét sôi sục đối với vật sống.

...Hoặc có lẽ chúng chỉ thật sự ghét đúng mình cậu, vì lý do gì đó.

Cậu nhếch mép, rồi đạp giày giáp lên một cái đầu lâu, nghiền nó thành bụi. Hành động đó khiến hồn ma chết tiệt kia lại hét lên điếc tai và lao về phía cậu với sự phẫn nộ đầy sát ý, như thể cô ta đã mất sạch mọi lý trí...nếu như thứ kia có lý trí ở ban đầu.

Đó chính xác là thứ Sunny đã hi vọng đạt được.

Cơ thể cậu, được rèn luyện bởi vô số giờ rèn luyện với Effie và Thánh, tự động phản ứng. Dịch chuyển trọng lượng sang chân phải, Sunny bùng nổ với hành động và ném tay lên. Thân bóng lưỡng của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn trượt giữa ngón tay, đột nhiên vươn ra phía trước với độ dài tối đa. Cậu chỉ nắm ở ngay gần cuối nó.

Tầm với của cú tấn công này thật sự phi thường, so sánh với một thanh tachi như là Mảnh Vỡ Đêm Khuya có thể chém một cách hiệu quả. Lưỡi kiếm rực sáng trúng vào ngực âm hồn kia, khiến những cái lưỡi lửa trắng nhảy múa trên cơ thể hồn ma.

Những ngọn lửa thần thánh thậm chí có thể đốt cả linh hồn.

Nhưng mà, ngay cả khi bị lửa nuốt chửng, sinh vật kia vẫn tiếp tục tấn công. Vì không thể nào nhanh chóng hồi phục từ một động tác tấn công như vậy, Sunny sẽ gặp rắc rối...may mắn là Cảnh Tượng Tàn Nhẫn là một vũ khí rất đặc biệt. Thân của nó bắt đầu ngắn lại với cùng tốc độ tiến đến của âm hồn kia, tiếp tục thiêu đốt nó không ngừng.

Cuối cùng, Sunny thấy mình mặt đối mặt với thứ hồn ma căm ghét, nắm lấy chuôi của cây kiếm ngắn. Không lãng phí thời gian, cậu kéo nó lên trên, chém xuyên cơ thể không vật chất của kẻ địch và cắt đến cổ cô ta.

Những ngọn lửa trắng đột nhiên xé xuyên màn hắc ám trong mắt sinh vật, và trước khi bộ vuốt ma quỷ có thể chạm đến da thịt cậu...

Cứ như vậy, âm hồn đã bị tiêu diệt.

Trong lúc cô ta nhấp nháy và bắt đầu biến mất, Sunny thở ra một hơi run rẩy, rồi triệu hồi Thánh từ bóng và ném Cảnh Tượng Tàn Nhẫn cho cô.

"Bảo vệ tôi."

[Bạn đã giết một Ác Ma Ngã, Nữ Hầu Chén.]

Ác ma trầm mặc bình tĩnh bắt lấy thanh kiếm, cân đo nó trong tay, rồi vào tư thế hờ hững thông thường của mình.

[Bóng của bạn trở nên mạnh hơn...]

Sunny nghiến răng.

'Ài, chuẩn bị đau đớn.'

Giọng nói của Ma Pháp lại vang lên lần nữa, vang vọng trong bóng tối của sảnh đổ nát:

[Bóng của bạn tràn đầy sức mạnh.]

Cậu hét lên và ngã xuống đầu gối, cảm giác như thể linh hồn đang bị thiêu đốt, như thể có gì đó đang trỗi dậy từ đáy sâu tăm tối của nó, xé rách nó ra.

[Bóng của bạn đang thành hình.]

'Ng-nguyền rủa...mọi thứ! Tại sao phải đau đến vậy chứ?!'

Sunny rên rỉ và cào cấu mặt đất, nước mắt chảy ra. Những ngón tay của găng tay giáp để lại những vết hằn sâu trong đá. Cơn đau mà cậu đang phải chịu không phải là tồi tệ nhất trong đời, nhưng mà cũng thuộc hạng đó.

"Argh!"

Cậu đấm mặt đất, khiến những vết nứt tỏa ra khắp tấm đá cổ đại, rồi làm đi làm lại, phá nó thành những mảnh bé tí.

Cuối cùng, những mảnh vụn đó biến thành bụi, và chỉ khi đó thì cơn đau mới bắt đầu rút lui.

Ma Pháp thì thầm trong tai cậu:

[Bóng của bạn đã hoàn tất!]

Giải thoát khỏi cơn đau tê liệt, Sunny ngã xuống và nằm lăn ra trên sàn. Thở dốc, cậu bất động vài phút, rồi triệu hồi kí tự.

Những kí tự lung linh quen thuộc hiện ra trong không khí:

Tên: Sunless.

Tên Thật: Lạc khỏi Ánh Sáng.

Cấp Bậc: Thức Tỉnh.

Lớp: Ác Ma.

Bóng Tâm: [3/7].

Mảnh Bóng: [0/3000].

Sunny yếu ớt mỉm cười.

Sau một lúc, cậu nói:

"Lại về con số không..."