Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 546: Morgan của Valor



Chương 546: Morgan của Valor

Một sự im lặng choáng váng lắng qua toàn bộ đấu trường. Biển người đang quan sát nhìn chăm chú Sunny với ánh mắt trợn to, không chắc rằng bản thân vừa nghe đúng. Ngay cả vị Thánh trên kia cũng có vẻ choáng và không chắc nên làm gì.

Chắc chắn, Tạp Chủng không phải vừa mới...thách thức một Bậc Thầy của Đại Gia Tộc Valor cho một trận đấu?

Trong sự im lặng đó, một tràng cười sáng sủa đột nhiên vang lên, lăn qua khắp quảng trường rộng rãi. Đó là Morgan. Cô cười với một biểu hiện vui sướng trên mặt, đôi mắt chu sa ấn tượng đầy sự vui vẻ và hứng thú.

Vài giây sau đó, cô cúi xuống và hỏi, giọng nói khàn khàn thư giãn và từ tốn:

"Ồ, thật sao? Cậu muốn chiến đấu với ta?"

Sunny nhìn cô ta chăm chú từ phía dưới, và gật đầu.

"Đúng vậy."

...Nhưng đương nhiên là cậu không muốn. Cậu có lẽ hơi bị điên, nhưng không đủ điên để thật sự muốn chiến đấu với một người Vượt Bậc mà phục vụ cho một trong những Đế Giả. Địa ngục à, cô gái Morgan kia thậm chí có thể là con gái của Anvil, Sunny làm sao biết được.

Nhưng mà, việc mà cậu muốn tránh một trận chiến không có nghĩa là chiến đấu với Morgan không mang đến lợi ích gì cả. Thật ra thì Sunny cảm giác rằng nó có thể đẩy cậu đến mức làm chủ được bước thứ hai của Khiêu Vũ Bóng. Một thành viên của một Đại Gia Tộc chắc chắn sẽ có thể chỉ dạy cậu rất nhiều.

'Hơn nữa...ai biết được? Nếu mình thắng, cô ta có lẽ sẽ cho mình một phần thưởng. Nếu không thì có vẻ hơi nhỏ nhen...'

Nên, kể cả nếu như Sunny không thích ý tưởng đó, đây là ý tưởng tồi tốt nhất mà cậu đã có thể nghĩ ra.

Còn về việc cậu nên làm gì để thắng một Bậc Thầy...thì việc đó phụ thuộc vào bản thân Morgan. Nếu Sunny đoán đúng, cô ta sẽ không dùng toàn bộ năng lực của mình chống lại cậu, có lẽ là từ kiêu ngạo, có lẽ là do muốn công bằng, hoặc đơn giản là vì muốn giữ mặt.

Cô gái trẻ kia thì vẫn đang nhìn cậu từ phía trên. Đôi môi đỏ thắm cong thành một nụ cười nhẹ nhàng.

"...Một mong muốn táo bạo."

Cô tựa ra sau...và trong giây kế tiếp, đám đông hít vào một hơi rõ to.

Morgan của Valor dễ dàng nhảy khỏi đài quan sát trên cao và lao xuống, nhanh chóng đạp chân lên sàn đấu trường cách đó vài chục mét. Một cơn lốc những cánh hoa bay lên không trung từ lực va chạm, nhưng mà cô gái lại có vẻ không bị ảnh hưởng. Cô đơn giản đứng thẳng người và đi về phía Sunny với nụ cười nhẹ nhàng kia.

Cậu ngay lập tức căng thẳng.

'Nguyền rủa...cô ta thật sự đồng ý?'

Đến lúc này, Sunny vẫn còn nuôi hi vọng Morgan sẽ từ chối đề nghị táo bạo đó.

Nhưng mà thay vì vậy cô ta lại có vẻ khá thích nó. Dừng lại đối diện Sunny, người phụ nữ trẻ tuổi quan sát cậu một chút, rồi liếc trở lại đài ngồi bên trên.

''Thane Đánh Kính...nếu ngài có thể..."

Vị Thánh bối rối im lặng vài giây, rồi hắng giọng.

"Ờ, đúng...đương nhiên rồi..."

Gần như ngay lập tức, giọng nói dễ chịu vang lên:

"Người Thách Thức Morgan đã tiến vào đấu trường."

"...Morgan đã thách thức Tạp Chủng!"

Ccoo mỉm cười, rồi quay trở lại Sunny.

"...Tốt hơn rồi đó."

Morgan quan sát cậu một chút, rồi lắc đầu.

"Không, như vậy không được. Là một người Vượt Bậc, ta không thể trông đợi một người Thức Tỉnh - kể cả một người điêu luyện và tài ba như cậu - có thể thật sự có cơ hội chiến thắng một trận đấu với ta. Hờ. Phải làm gì đây?"

Cô suy nghĩ một chút, rồi lại mỉm cười.

"A! Ta có một ý tưởng!"

Dứt lời, bộ giáp hắc ám và cái áo khoác chu sa sau lưng đột nhiên tan biến thành một dòng tia sáng đỏ thắm. Cô ta đứng đó trong bộ áo tunic đen đơn giản, đi chân trần. Rồi cô lại giấu một tay sau lưng, và triệu hồi một thanh kiếm thẳng không bắt mắt vào tay còn lại.

"Ta sẽ chỉ dùng một tay và một vũ khí ngủ say. Một phút...nếu cậu sống sót được một phút, thì chiến thắng thuộc về cậu. Như vậy chắc là sẽ công bằng ha."

Sunny cau mày đằng sau mặt nạ.

'Chẳng phải cô ta hơi ngạo mạn rồi?! Đúng là một người phụ nữ kiêu ngạo...và xinh đẹp...đợi chút, không! Đúng là một người phụ nữ kiêu ngạo!"

Cho dù cậu có cảm giác như nào đi nữa, thì lời đề nghị này của Morgan chính xác là thứ Sunny muốn. Cách này, cậu sẽ có cơ hội...thậm chí tốt hơn nữa, là sẽ không cần phải cường hóa bản thân với những cái bóng và tiết lộ thêm sức mạnh của mình.

Cậu chỉ phải chiến đấu sáu mươi giây và cố học được nhiều nhất có thể trong thời gian ngắn ngủi đó. Và nếu có thắng được, thì có lẽ phần thưởng vẫn sẽ thuộc về cậu.

...Hạ Rắn Linh Hồn, Sunny nhìn chăm chú Vượt Bậc Giả trước mặt và bình tĩnh hỏi:

"Chúng ta bắt đầu được chứ?"

Nụ cười của cô rộng hơn.

"Mong muốn của ngài là mệnh lệnh, lãnh chúa Tạp Chủng của ta. Mặc dù...một lời khuyên cho tương lai...cậu nên thật sự cẩn thận với mong muốn của mình...''

Chỉ một tích tắc sau đó, Sunny nhận ra rằng sáu mươi giây...sẽ dài như vô tận!

'Cái...cái quái gì?! Cô ta có còn là người...cứt!'

Sunny không có từ ngữ để diễn tả sự quái vật của Morgan. Nó rõ ràng là cô vẫn còn đang giữ lại và không tung hết sức, nhưng kể cả vậy, thì cậu vẫn ngay lập tức bị áp đảo.

Cô gái trong bộ tunic đen đơn giản quá nhanh, linh hoạt, và điêu luyện. Cô đọc chuyển động của cậu như thể cậu là một cuốn sách mở và dễ dàng phá hủy phòng ngự của cậu, oanh tạc với những đòn đánh như mưa lên bề mặt mã não của Áo Choàng Địa Ngục.

Mặc dù kiếm của cô ta quá yếu để phá vỡ bộ giáp cứng cáp, mỗi cú đánh vẫn mang theo đủ sức lực để khiến Sunny run rẩy và để những cơn đau điếng tỏa ra khắp cơ thể. Cậu chắc chắn là xương của cậu đã rạn nứt nếu không nhờ có Dệt Xương.

Cậu nếm thấy vị máu.

Tệ hơn nữa, Morgan của Valor không có chút tì vết gì trong tâm trí của cô ta, như là Dar của gia tộc Maharana hay là Ong Nữ Hoàng. Cô ta cũng dã man và tàn nhẫn không kém gì cậu...thậm chí có lẽ là hơn cả vậy nữa.

Một kẻ giết người bẩm sinh.

Và mặc dù Sunny đã có vài năm kinh nghiệm chiến đấu, cô lại lớn tuổi hơn và vì thế là một con quái thú đáng sợ hơn nhiều. Cô được rèn đúc, kĩ năng được mài giũa bởi hàng ngàn trận chiến đẫm máu...có thể thấy rõ điểm này.

Chỉ vài giây sau đó, cậu đang chật vật để sống sót.

'Nguyền rủa! Làm sao có thể sống được thứ này cơ chứ?!'