Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 551: Thừa Kế Của Nô Lệ



Chương 551: Thừa Kế Của Nô Lệ

Phòng tập dưới lòng đất chìm trong bóng tối, và ngay khi Sunny khiến cho giọt ichor hiện hữu vào thực tế, bóng tối đó đột nhiên sống dậy. Vô số những cái bóng di chuyển và nhảy múa quanh cậu, hình thành một lốc xoáy vô hình. Chuyển động của chúng kì lạ và thất thường, đầy sự trông chờ, háo hức, và mong mỏi.

Chậm rãi, những tia sáng hoàng kim hiện ra trong không trung trước mặt cậu rồi bắn về một điểm duy nhất trong không gian, quy tụ thành một chấm sáng nhỏ bé. Nhưng mà, Ký Ức vẫn chưa xuất hiện. Thay vì đó, càng lúc càng nhiều tia sáng bay về phía nó, hàng ngàn và hàng ngàn, đến khi, có vẻ như những dòng ánh sáng hoàng kim rực rỡ đang liên tục trôi chảy vào quả cầu ánh sáng đang chậm rãi trở nên to hơn.

Việc này tiếp tục gần cả một phút, và khi mà những tia sáng cuối cùng biến mất, một giọt chất lỏng hoàng kim rực rỡ lơ lửng trên không trung ngay trước Sunny. Nó lan ra ánh sáng xinh đẹp mà không có vẻ chói lòa, nhưng lại bằng cách nào đó vẫn có thể thắp sáng toàn bộ căn phòng.

...Nhưng mà, có gì đó hắc ám về giọt máu thần thánh sáng ngời kia. Tương phản với ánh sáng hoàng kim, những cái bóng quanh cậu lúc này đột nhiêu sâu đậm, hắc ám, và đối chọi hơn nhiều. Tất cả những sự chuyển động của chúng dừng lại, như thể bị đông cứng bởi sự ngưỡng mộ và kính nể.

'...Đúng là máu của Thần Bóng Tối rồi.'

Sunny buộc bản thân dời mắt khỏi Giọt Ichor và triệu hồi kí tự miêu tả nó. Cậu phải đảm bảo mình đoán đúng.

Căng thẳng trông chờ, cậu đọc:

Ký Ức: [Giọt Ichor].

Cấp bậc Ký Ức: không rõ

Đẳng cấp Ký Ức: không rõ

Loại Ký Ức: không rõ

'Cũng như lần trước...'

Không ngạc nhiên, cậu cúi xuống và nhìn dòng kí tự mà là mục tiêu thật sự của cậu:

Mô tả Ký Ức: [Trước kia, chỉ có hư vô vô tận, vĩnh hằng. Từ vực thẳm hắc ám đó, -không rõ- được sinh ra. Cũng như bản thân hỗn độn, chúng bất tận và trường tồn, rộng lớn và luôn thay đổi. Nhưng rồi khát vọng đến, và với nó là phương hướng. Từ nó, những thần thánh ra đời.

Khi thần xuất hiện, hư vô không còn vĩnh hằng.

Khi thần xuất hiện, hắc ám không còn bất tận.

Khi thần xuất hiện, hỗn độn không còn bất trật tự.

Thần xuất hiện, và mang với họ chiến tranh. Giọt máu thần thánh này là bị đổ bởi Bóng Tối trong một trong những trận chiến của trận chiến tranh đó, trước khi hư vô bị ràng buộc.]

Sunny nhìn chăm chú kí tự, sửng sốt.

Đó...là rất nhiều thông tin để tiếp nhận.

'Vậy...không như Không Rõ, -không rõ- quả thật là một loại sinh vật. Những tồn tại nguyên thủy mà có mặt trước cả thời gian, không gian, và thậm chí là trước cả tử vong, trong một hư vô hắc ám bất tận. Và những vị thần là...khác với họ. Nhưng cũng là họ hàng?'

Ít nhất thì bây giờ đã rõ được ai là kẻ địch khủng khiếp mà những vị thần phải đối mặt lâu trước cả daemon và cuộc nổi loạn của họ. Và tại sao Thần Bóng Tối lại cảm thấy cần phải tạo ra Tử Vong. Nếu không thì làm sao họ có thể đánh bại những sinh vật vĩnh hằng? Liệu thời gian, không gian, và những khái niệm khác mà Sunny đã luôn cho rằng là tuyệt đối cũng được tạo ra như những vũ khí trong trận chiến của những vị thần chống lại những -không rõ-?

Ít nhất thì có thể dễ dàng đoán được bên nào đã chiến thắng. Nhưng mà...

Chi tiết đáng sợ nhất là mô tả chưa từng nói là hư vô nguyên thủy kia bị hủy diệt. Chỉ là nó bị "ràng buộc".

...Liệu nó vẫn còn bị ràng buộc, khi mà những vị thần đã chết?

Sunny rùng mình và lắc đầu. Mô tả ngắn kia chứa đựng thật nhiều thông tin, và những ý nghĩa chúng có thể chỉ ra còn bao la hơn nữa. Cậu không thể hiểu hết được trong khoảng thời gian ngắn.

'Có lẽ sau khi hấp thụ giọt này, mình sẽ biết nhiều hơn.'

Cậu chần chừ, rồi liếc sang giọt chất lỏng hoàng kim rực rỡ kia lần nữa.

Ngay lập tức, Ma Pháp nói. Nhưng mà lần này giọng nói của nó không có vẻ kích động khó phát hiện như lần kia.

'Kì lạ...'

[Bạn đã nhận được một giọt ichor. Bạn có muốn dùng nó?]

Sunny thở dài, nhớ lại đau đớn của hai lần trước mà cậu đã quyết định ăn những thứ thần thánh. Rồi, cậu nghiến răng và nói:

"Có."

[...Vậy được thôi.]

'Có nghĩa là gì chứ...'

Giọt chất lỏng hoàng kim đột nhiên tách ra thành ba phần bằng nhau, rồi bắn về phía ngực, bụng, và đầu cậu. Những giọt rực rỡ tiến vào ba Bóng Tâm và biến mất, hòa tan vào hắc ám của linh hồn cậu.

Sunny giật mình.

'X-xong rồi?'

Những cái bóng xung quanh cậu bùng nổ với những chuyển động, và cùng lúc, hắc ám bên trong cậu sôi sục.

Cậu cảm thấy thứ gì đó tiến vào dòng máu của mình, một năng lượng lạnh lẽo và không quen thuộc mà mang với nó cả đau đớn lẫn sung sướng.

'Đây...đây mới là! Nó đang bắt đầu!'

Cậu hạ người xuống sàn, chuẩn bị cho quá trình biến đổi tra tấn. Năng lượng lạnh lẽo tỏa ra khắp cơ thể, chạm đến từng góc. Nó dâng trào, trên bờ vực đồng hóa vào tinh túy của sự tồn tại của cậu...

Rồi, có gì đó kì lạ xảy ra.

Sunny mở to mắt trong hoảng hốt và kinh dị.

Trong lúc truyền thừa huyết thống của Thần Bóng Tối chảy vào máu cậu, Dệt Máu đột nhiên cũng sôi sục. Nhưng mà hành vi của nó không hề bình thường, hay là bị gây ra bởi bản thân Sunny. Nó đang tự ý hành động, và cảm giác đầy mục đích bất lành, nham hiểm.

...Và đói.

'Cái gì?!'

Cậu đang chuẩn bị cho một cơn đau không tả, nhưng mà nó lại không bao giờ đến. Thay vì đó, cậu có thể cảm thấy năng lượng lạnh giá kia bị đói khát và tàn nhẫn cắn nuốt bởi Dệt Máu, như thể nó đã bị bỏ đói hàng ngàn năm.

'Cái quái gì đang xảy ra?!'

Một cơn co giật đột nhiên chạy khắp cơ thể cậu, và Sunny ngã xuống với một tiếng kêu ngắn.

Bên trong cậu, hai thế lực đang tranh giành điều khiển. Một là truyền thừa của Thần Bóng Tối, và còn lại là Dệt Máu. Và mặc dù một bên là hoàn chỉnh và đến từ vị thần thực thụ, còn bên còn lại là rời rạc và không nguyên vẹn...truyền thừa cấm kị của Weaver lại đang chiến thắng.

Nó như là một con thú hoang dã cắn chặt da thịt con mồi và không chịu buông ra.

'Ngừng lại! Mày làm...'

...Và trước khi cậu biết được, mọi thứ đã kết thúc.

Năng lượng lạnh lẽo của truyền thừa từ Thần Bóng Tối biến mất, Dệt Máu quay trở lại như thường, yên bình như bao giờ, như thể không có gì vừa xảy ra.

Yên bình, nhưng...mạnh hơn.

Trong lúc Sunny nhìn chăm chú vào hắc ám trong sự choáng váng, không có thông báo rằng cậu đã nhận được Thuộc Tính mới.

Thay vì đó, Ma Pháp nói với một chút sự hài lòng nham hiểm trong giọng nói:

[Dệt Máu đã tiến hóa.]

[Dệt Máu đã tiến hóa.]

[Than Hồng Thần Thánh đã tiến hóa.]

[...Ký Ức của bạn bị phá hủy.]

Sunny im lặng một lúc lâu, rồi phát ra một tiếng hét phẫn nộ:

"...Weaver! Thằng khốn!"