Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 562:



Chương 562: Vào Đêm

Sợi xích đung đưa trong lúc Sunny và Cassie đi qua nó, đôi lúc lại ồn ào loảng xoảng. Vì hòn đảo họ vừa rời khỏi hiện đang dâng lên, hòn đảo trước mắt họ bây giờ thấp hơn và hoàn toàn trong tầm mắt.

Đảo Bắc không quá to, có lẽ là có đường kính hai cây số. Bề mặt của nó là một đồng bằng bằng phẳng, rộng lớn, và hoàn toàn bị phủ bởi một cánh đồng hoa tím xinh đẹp, như thể được quấn trong một áo choàng tơ. Mặc dù mặt trời đang ở cao trên trời, những cánh hoa lại đang khép lại.

Từ những gì Cassie đã nói với cậu, Sunny biết rằng chúng chỉ nở ra vào ban đêm, tỏa ra ánh sáng xinh đẹp và ghê rợn. Cậu đáng lẽ cũng muốn tự mình xem thử cảnh tượng kì diệu và quái lạ kia, nhưng mà ngay hiện tại, có những việc quan trọng hơn nhiều mà họ cần làm.

Không kể đến, hiện tại, sự chú ý của Sunny thậm chí còn không tập trung vào bản thân hòn đảo.

Thay vì vậy, cậu đang nhìn ra xa hơn khỏi nó, về phía những đỉnh rồng của Dãy Núi Rỗng mà đứng cao ngất ngưỡng phía trên hòn đảo, tỏa bóng bao la và sâu đậm.

Chúng bị phủ một lớp sương trắng mà đang chậm rãi trôi xuống dốc núi hắc ám và ngã vào vực thẳm tăm tối của Bầu Trời Bên Dưới như một bức tường mây trắng bất tận. Hình ảnh đó vừa hoành tráng vừa đáng sợ.

Như thể bản thân bầu trời đang dần bị hư vô không ánh sáng kia nuốt lấy...hoặc có lẽ là xâm lấn lấy.

Nhìn dãy núi đáng sợ kia, Sunny không thể không tự hỏi nếu Nephis hiện đang thất lạc đâu đó ngoài kia, trong sương mù trắng đó. Hay là cô đã không dám tiến vào nó và đã chọn một hướng khác?

Không cách nào biết được.

Thở dài, cậu cúi xuống và tập trung vào việc bước từng bước một.

Nhanh chóng, họ đến Đảo Bắc và bay lên - Sunny với sự giúp đỡ của Gai Rình Mồi và Cánh Hắc Ám, Cassie thì bằng cách rút ra Vũ Công Yên Ắng, nhảy lên, và nắm chặt lấy chuôi kiếm trong lúc thanh rapier kéo cô vào không trung.

Hai người nhẹ nhàng tiếp lên giữa thảm hoa tinh tế và nhìn quanh. Không cần nói gì, Sunny cho cô gái mù dẫn trước và theo sau cô trong lúc họ đi về điểm tiêu biểu duy nhất trên hòn đảo - di tích của một pháo đài cổ đại mà đứng chênh vênh ở mép phía bắc của đảo. Nó rất tương tự cứ điểm tan vỡ mà cậu đã gặp Effie và Kai.

Cố không dẫm lên những bông hoa, họ vượt qua hòn đảo và tiến vào pháo đài. Không có gì tấn công họ trên đường đi, và không có âm thanh nào khác ngoài tiếng gió huýt và tiếng bước chân của họ. Đảo Bắc là nơi xinh đẹp, yên lặng và bình an kì lạ.

Nhìn qua cánh cửa vỡ nát của cứ điểm cổ đại, Sunny quan sát sợi xích khổng lồ mà neo Đảo Xiềng Xích với Dãy Núi Rỗng. Sương mù cuồn cuộn lăn xuống từ cả hai bên nó, che đi điểm mà sợi xích cắm vào đá đen.

Cậu bất động vài giây, rồi rùng mình và dời ánh mắt khỏi đó.

Ở góc của thềm đá mà ở bên kia cánh cửa, gần như không thể nhìn ra, một cầu thang hẹp dẫn xuống, cắt từ đá phong hóa. Con đường uốn éo quanh dốc trồi ra, bám vào bề mặt đá trong lúc dẫn xuống phần tối của hòn đảo.

Cassie đặt một tay lên đá và, di chuyển ngón tay dọc theo chúng, cẩn thận bước lên bậc thang. Sunny theo sau, nhìn xuống với biểu hiện hắc ám.

Con đường dẫn đến Đền Thờ Đêm dài và hẹp. Chỉ vừa đủ không gian cho hai người đi vai kề vai. Bên phải cậu là tường đá của hòn đảo, và bên trái là vực thẳm không đáy tăm tối của Bầu Trời Bên Dưới. Một bước bất cẩn có thể dẫn đến chết người.

Cách đặt cầu thang này cũng không hề tình cờ. Nếu một thế lực tấn công cố dẫn đội xuống con đường này, họ sẽ phải chiến đấu với những người phòng ngự lần lượt, với chuyển động của cánh tay phải của những chiến binh bị hạn chế bởi dốc. Những đòn tấn công tầm xa cũng không giúp gì nhiều do độ cong của bức tường.

Ở nơi như này, một chiến binh có thể ngăn lại cả một quân đội.

Họ xuống thấp và thấp hơn, cuối cùng đến mặt tối sau thời gian dài.

Đến lúc mà dốc gần như trở thành ngang, cầu thang biến thành một cây cầu treo kì lạ mà đính vào mặt đá phía trên bằng những sợi xích gỉ. Nó lung lay ớn lạnh trên Bầu Trời Bên Dưới, dẫn đến trung tâm hòn đảo...đến Đền Thờ Đêm.

Sunny đông cứng, giật mình bởi một âm thanh như khóc than của một tiếng chuông ồn ào mà lăn ra khắp bóng tối.

Trước mặt cậu, cách một đoạn, một kiến trúc trạng lệ nhô ra từ bụng dưới của hòn đảo lơ lửng. Làm từ đá đen, nó trông tương tự một nhà thờ cao, ảm đạm mà bằng cách nào đó được xây dựng ngược và lơ lửng trên vực thẳm hắc ám không thể xuyên thấu. Nền tảng của nó là nơi cao nhất, và bảy tháp chuông hạ xuống vào độ sâu của hư vô tăm tối, mỗi tháp đều có một sợi xích ngắn mà giữ lấy một cái chuông khổng lồ đúc từ đồng mà đã biến thành màu xanh.

Vì Đền Thờ Đêm nằm dưới hòn đảo, ánh sáng mặt trời không bao giờ chạm đến nó. Thay vì vậy, nhà thờ được phủ tỏng bóng tối vĩnh hằng, chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ những ngọn lửa thần thánh ở rất xa vuốt vẻ những bức tường đen của nó.

Theo một cách đảo ngược kì lạ, tấm màn hắc ám của vực thẳm và những ngôi sao giả mạo dưới sâu nhìn như một bầu trời đêm treo phía trên nhà thờ.

Trong lúc Sunny quan sát, cái chuông thứ hai vang lên. Cậu hỏi rục rịch và chuyển sự chú ý trở lại con đường hẹp, đi tường bước hiểm trở đến tận cánh cửa sắt to đùng của nhà thờ.

Cassie quay sang cậu, chần chừ một giây, rồi nói

"Đi thôi. Họ thấy chúng ta rồi."

Sunny gật đầu và bước về phía trước một bước.

Đền Thờ Đêm chờ đợi phía trước, cánh cửa mở ra như một cái miệng đói khát.