Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 586: Thép Lạnh Lẽo



Chương 586: Thép Lạnh Lẽo

Sunny dùng mọi thứ cậu có, di chuyển với tốc độ, dẻo dai và chính xác khó tưởng tượng. Cả bóng tinh lẫn máu lì lợm của Weaver chảy trong người, cung cấp cho cơ bắp sức mạnh và bền bỏ cần để thực hiện động tác phi nhân loại kia.

Đầu cậu nóng rực, cố tiêu hóa mọi thông tin về xung quanh và chuyển động của kẻ địch, làm ra những quyết định nhanh như chớp, cố đoán vô số những khả năng có thể xảy ra, và cùng lúc cũng học tập phong cách phức tạp của Bậc Thầy giàu kinh nghiệm chiến đấu kia.

...Và bất chấp mọi thứ, cậu chỉ vừa đủ sống sót đợt tấn công không ngừng của Pierce. Mỗi giây trôi qua là mỗi giây bị tử thần vồ hụt.

Vị hiệp sĩ của Valor đơn giản là quá mạnh, điêu luyện, và áp đảo. Đôi mắt lạnh lẽo của hắn đầy những toan tính tàn nhẫn và sát ý cứng như sắt đá. Chúng bình tĩnh và tập trung, như mắt của một kẻ săn mồi kinh nghiệm rình rập con mồi.

Con mồi xui xẻo đó là Sunny.

'Chết tiệt thật!'

Không có bất cứ trải nghiệm nào của cậu có thể giúp chuẩn bị cho trận chiến này. Sunny đã chiến đấu với nhiều đối thủ khỏe và nhanh hơn mình, nhưng cậu chưa từng bị áp đảo hoàn toàn về mặt sức mạnh như này, ít nhất là không phải khi chiến đấu với con người...người, không như đa số những Sinh Vật Ác Mộng, sở hữu một đầu óc tinh vi, khôn ngoan xảo quyệt, và kĩ thuật chiến đấu. Đó là vũ khí vĩ đại nhất của nhân loại.

Có lẽ chỉ có Morgan của Valor...nhưng mà lúc đó cô ta có giữ lại, và trận chiến của họ không phải tử chiến.

Sunny và Pierce va vào nhau lần nữa trên sàn đá đẫm máu, vũ khí vụt lên đủ nhanh để lại tàn ảnh. Âm thanh kim loại va chạm vang lên khắp sảnh ảm đạm, hòa lẫn với những âm thanh dữ dội từ trận chiến bên trái họ.

Ở đó, hai cơn bão kim loại điên cuồng dâng trào, một là quanh Mordret và Welthe, còn lại là từ hai cái Bóng chiến đấu với những Tiếng Vang của Bậc Thầy đáng sợ.

Sunny không có thời gian để nhìn qua đó, nhưng cậu có thể nghe tiếng kiếm đánh vào khiên của Thánh không ngừng. Có nhiều cú đánh đến mức âm thanh của chúng như hòa vào một bản nhạc thép đáng sợ, không bị ngắt quãng. Cậu vẫn chưa nghe thấy Ma Pháp lên tiếng, nên biết được chưa có Tiếng Vang nào bị hủy diệt.

Và Bóng cũng vậy...kể cả nếu như cậu không biết liệu chúng đang lành lặn, tổn thương hay là đang sắp chết.

Cậu đón một đòn tấn công của thanh kiếm nhanh như cắt của Pierce, rồi vụt đuôi giáo Cảnh Tượng Tàn Nhẫn về phía trước, hi vọng bắt trúng mặt kẻ địch. Giáp mũ hay không cũng vậy, một đòn tấn công như vậy ít nhiều cũng sẽ gây tổn thương...

Pierce bình tĩnh tiếp lấy đòn đánh đó...và thậm chí còn không chùn lại. Thay vì đó, hắn lao về phía trước và dùng vai đâm vào Sunny, khiến cậu bay ra sau.

'Nguyền rủa thằng khốn này! Hắn ta làm từ đá hay sao?!'

Sunny vặn người trong không trung và tiếp đất với cả hai chân, nếm thấy máu trong miệng mình. Cú đẩy vai đó đủ mạnh để đập nát một bức tường đá.

Nhưng mà xương cứng cáp của cậu không sao.

Nghiến răng, cậu ngay lập tức di chuyển, né một cú đâm mạnh mẽ, và chém giáo xuống kẻ địch.

'Ổn...ổn mà...càng sống sót lâu, thì càng hiểu phong cách của hắn...càng hiểu phong cách của hắn, thì mình càng có thể sống lâu hơn...'

Cả hai hung hăng chiến đấu, không hề có dấu hiệu nghi ngờ, chần chừ, hay yếu đuối. Đúng, Sunny trẻ hơn và không mạnh mẽ bằng...nhưng cậu cũng điêu luyện và kinh nghiệm. Cậu cũng tàn nhẫn và khôn ngoan.

Cậu cũng là một kẻ giết người.

Pierce đã có thể đánh trúng vài đòn khủng khiếp, khiến cả cơ thể cậu rung chuyển. Xích Bất Tử thủ vững, nhưng bên dưới nó, Sunny bầm dập và đau nhức.

Nhưng mà, cậu đã có thể xuyên phá phòng ngự của vị hiệp sĩ và tung ra vài đòn của bản thân. Kết quả thì kém lý tưởng. Ngay cả khi cậu thành công đẩy mũi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn qua khe hở trong bộ giáp kẻ địch, có cảm giác như là cắt da quái vật vậy. Cậu chỉ có thể đốt tên khốn kia một chút, và khiến vài giọt máu lăn xuống...

Tại sao ngọn lửa thần thánh lại kém hủy diệt đến vậy? Con quái vật này là sao chứ?!

Pierce đẩy cậu đi, thoáng liếc nhìn vết thương nông cạn trên người, rồi nhếch mép cười nham hiểm, không hề có vẻ bị nó làm bận tâm.

"...Chỉ nhiêu đó thôi sao? Không đủ...còn lâu mới đủ, đồ chuột nhắt."

Sunny gầm gừ.

"Câm mồm! Đột nhiên lại có thời gian lãng phí hơi thở hả?!"

Dứt lời, cậu lại tấn công, lần này chuyển pháp thuật của kiếm gương từ ngọn lửa rực sáng đến tổn thương linh hồn quỷ quyệt, vô hình.

Pierce gầm lên và làm chệch đòn tấn công đó không quá khó khăn.

...Nhưng mà sắp đến lúc rồi.

Khi mà Bậc Thầy quyết định nói chuyện, không hề nghi ngờ là có mục đích phân tán và chọc giận đối thủ, Sunny đã có một tích tắc để liếc xem hai cái Bóng của mình.

Rắn đang chuẩn bị tiêu diệt một Tiếng Vang, và cái còn lại thì cũng đã bị nó gây thương tổn.

Thánh thì tệ hơn. Đối mặt với sáu đối thủ, cô không thể tấn công hiệu quả. Vài Tiếng Vang bao vây cô bị thương nặng, nhưng không có thứ nào là có vẻ sắp chết.

Nhưng mà đó không phải nhiệm vụ của cô.

Thật ra thì Sunny thích hơn nếu cô không tiêu diệt Tiếng Vang nào cả. Cậu muốn chúng toàn bộ nguyên vẹn, liên tục tấn công hiệp sĩ trầm mặc.

Đánh càng nhiều càng tốt lên cái khiên của cô.

Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn...

Đến giờ, thì bề mặt của nó đã sáng lên ánh sáng cam giận dữ, như thể có những ngọn lửa phẫn nộ cháy bên dưới bề mặt thép lạnh lẽo. Và theo một cách, thì đúng là như vậy.

Một dòng kí tự hiện lên trong kí ức của cậu:

[Thép Lạnh Lẽo] Mô tả Pháp Thuật: "Khiên này có thể chứa một phần tổn thương va chạm nó nhận được để cường hóa vũ khí khác của người dùng hoặc là phóng thích một làn sóng lửa thiêu đốt."

Ừ thì...đến hiện tại, Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn đã nhận đủ động lực để có thể phóng tích một biển lửa. Vài cú nữa, là nó sẽ quá tải, khiến những đống lửa đó được bắn ra ngoài.

Ngay khi Sunny nghĩ vậy, hai cú đánh nữa rơi lên khiên, và ánh sáng cam giận dữ kia biến sáng hơn nữa, chậm rãi biến thành ánh sáng trắng rực rỡ.

Hiện tại, Thánh cũng đang dùng bùa Bông Hoa Máu. Với đống xác rách nát nằm lung tung, pháp thuật của nó từ lâu đã đến giới hạn, cường hóa mọi Ký Ức mà Bóng dùng với sức mạnh tràn trề.

Sunny chặn lại cú chém của Pierce và trượt ra sau, tay cậu run rẩy từ lực của cú va chạm đó.

Cùng lúc, Thánh xoay người và đón đỡ hai đòn nữa với khiên. Bề mặt của nó lúc này gần như hoàn toàn trắng.

'Sắp rồi...chế-chết tiệt...'

Sunny ra một mệnh lệnh trong đầu, và cái bóng mà đang cường hóa Thánh chảy ra khỏi cơ thể ác ma duyên dáng và lên cái khiên sáng rực rỡ kia.

Lại một cú đánh nữa trúng Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn.

Thánh gồng mình, đặt vai sau nó.

'Cứt!'

...Và trong giây kế tiếp, một vụ nổ khủng khiếp khiến cả nội điện rung chuyển.