Chương 587: Nổ
Chỉ một khoảnh khắc trước khi Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn nổ tung, Sunny ngã ra sau và chìm vào cái bóng do một trụ đá rộng chiếu xuống. Cậu phát hiện một vệt bất ngờ trong mắt Pierce, và giây kế tiếp, mọi thứ đột nhiên bị nhấn chìm bởi ánh sáng chói lòa.
Tiếp đó là âm thanh, một tiếng như sấm nổ tung ra, có lẽ đã khiến màng nhĩ cậu tan nát nếu cậu không biến thành cái bóng. Rồi, là đến sóng va chạm, hủy diệt trụ đá và biến nó thành một đống đá vụn bay tung tóe. Điểm ẩn nấp của Sunny bị phá hủy, và cậu bị ném trở lại thế giới vật chất...vừa kịp lúc bị một ngọn lửa khủng khiếp nuốt chửng.
May mắn là, cậu đã triệu hồi Ký Ức về Lửa ngay từ đầu trận đấu. Được pháp thuật của nó và Xích Bất Tử bảo vệ, Sunny chịu đựng nhiệt độ kinh khủng kia. Mắt cậu nhắm chặt, vậy nên chỉ có mí mắt là phỏng rát.
Vụ nổ đó...hóa ra mạnh mẽ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu.
'C-Chết tiệt thật...'
Sảnh hoàn toàn bị phá hủy. Những trụ chống trần nhà đã tan vỡ, và những bức tường đã rạn nứt, vài nơi hoàn toàn sụp đổ. Cơ thể của những người Lạc bị giết gần như bị xóa khỏi tồn tại, và mọi thứ bị một đám mây bụi đá cùng vời màn sương đỏ làm mờ đi, màn sương kia là từ những vũng máu mà bây giờ đã bay hơi.
Trong sự hỗn loạn đó, Sunny có thể cảm nhận đến vài hình dạng quen thuộc. Rắn đã hòa vào bóng tối trước khi vụ nổ chạm đến nó, nên nó cũng không bị tổn hại.
Nhưng Thánh thì không may mắn đến vậy - cả cánh tay trái của cô bị xé khỏi vai, bộ giáp mã não tan nát và để lộ một làn da đá trắng bị thiêu đốt. Những bụi rubi đỏ chảy xuống từ vết thương tồi tệ kia, ngã xuống sàn như một dòng bụi của đồng hồ cát ghê rợn, như thể đếm lùi thời gian cô có để sống.
Đó là kết quả của việc cường hóa và quá tải một Ký Ức Vượt Bậc...hóa ra ngay cả người dùng cũng không an toàn khỏi hậu quả của nó.
Khóe miệng Sunny co giật, và cậu ngay lập tức hủy đi hiệp sĩ trầm mặc, rồi gọi cái bóng thứ ba trở lại.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi nó đến gần và quấn vào cơ thể cậu, cậu đã có thể cảm nhận phần còn lại của sảnh tan nát.
Đám Tiếng Vang có vẻ hoàn toàn bị phá hủy. Welthe đang quỳ ở phía xa, lung lay và bị thương ngoài da, nhưng vẫn còn sống. Mordret nằm trên sàn, có vẻ như bị ném khỏi trạng thái tàng hình.
...Chỉ có Pierce là vẫn còn đứng, như thể không hề bị vụ nổ ảnh hưởng. Bộ giáp tan nát và bị thiêu đốt, những tia khói dâng lên từ những vết nứt, nhưng mà bản thân Bậc Thầy kia lại có vẻ không hề hấn gì. Thật ra thì sát ý mãnh liệt của hắn ta chỉ càng trở nên ngột ngạt hơn.
Hắn như một vách núi đá không thể vượt qua mà ngay cả cuồng phong cũng không thể xâm phạm.
Không muốn để lộ bản thân, Sunny đè nén một tiếng gầm phẫn nộ và yên lặng lao về phía trước.
Lưỡi kiếm bạc của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn khẽ cắt gió, bắn về phía tim của tên khốn kiếp kia.
Nhưng mà...
Vào khoảnh khắc cuối cùng, Pierce dịch người và dễ dàng đón đỡ đòn tấn công với kiếm của hắn, khiến mũi giáo bị chệch sang một bên. Nắm đấm bọc giáp của hắn lóe lên, bay về phía đầu Sunny.
Khi cú đánh liên kết, Sunny bị mù trong chốc lát. Mắt cậu vẫn đóng, nhưng mà cảm giác như thể có gì đó nổ tung đằng sau mí mắt, và cùng lúc, tâm trí trống rỗng. Cậu chỉ cảm thấy cả thời giới như quay cuồng.
Rối loạn, Sunny tiếp tục lao đến và đụng vào Bậc Thầy đáng sợ. Cú va chạm khiến cả hai người ngã xuống đất với âm thanh kim loại loảng xoảng.
Họ bay ra sau, ngã vào sàn đá. Pierce nắm lấy cổ họng Sunny và đưa đầu gối vào bụng cậu, khiến một cơn đau khác nổ tung và lan ra khắp cơ thể và khiến cậu lăn ngược đầu đi.
...Nhưng không trước khi cánh tay rãnh rỗi của Sunny luồn lách về phía một vết nứt trên bộ giáp của và đặt thứ gì đó vào sâu trong da thịt hắn
Một cây kim thon dài được đúc từ thép đen, với sợi dây vàng quấn quanh một đầu.
Đẩy với tất cả sức mạnh, Gánh Nặng Thiên Đường gần như hoàn toàn cắm vào trong da thịt Pierce, chỉ có vài centimet lộ ra và hơi nhìn thấy được thông qua khe nứt hẹp trên bộ giáp của tên hiệp sĩ.
Đương nhiên là một cây kim nhỏ bé như vậy sẽ không thể khiến một Bậc Thầy bị thương nghiêm trọng, hay thậm chí là khiến hắn ta chậm lại. Nhưng Sunny dùng nó không phải vì sát thương.
Lăn trên sàn, cậu vặn người và quỳ lên gối, trượt khỏi vài bước và gần như ngay lập tức lấy lại thăng bằng.
Cách đó vài mét, Pierce cũng đã đứng dậy. Mắt hằn tràn đầy sát ý, và thanh trường kiếm lấp lánh phản chiếu những ngọn lửa đang cháy rực xunh quanh họ. Hắn ta đã sẵn sàng kết thúc trận đấu này...
Nhưng rồi, có gì đó kì lạ xảy ra.
Bậc Thầy đáng sợ đột nhiên lung lay, một biểu hiện bối rối hiện lên mặt hắn. Một giây sau đó, đế giày hắn tách ra khỏi sàn đá và dâng lên không trung.
...Gánh Nặng Thiên Đường là món Ký Ức mà Sunny đã mua bằng điểm cống hiến từ đợt giúp đỡ Bậc Thầy Jet giết chết tên Thức Tỉnh bệnh hoạn, Đao Bóng Tối Kurt. Pháp thuật duy nhất của nó là đơn giản và thằng thắn: vật sống bị nó đâm vào sẽ lơ lửng lên, và lên, và lên, đến khi nó bị tháo ra.
Sunny đã mua nó để kết hợp với pháp thuật của Cánh Hắc Ám để có khả năng bay ra khỏi Bầu Trời Bên Dưới, nếu cần.
Không có nghĩa là nó không có những nơi dùng khác.
...Pierce trôi lên không trung, chân hắn đã cách sàn cả mét. Sự bối rối ban đầu đã biến mất, hắn nhanh chóng cúi xuống, nhìn đầu kim đâm sâu trong da thịt mình. Tay của Bậc Thầy bắn về phía nó, nhưng mà những ngón tay của găng tay thép kia quá dày và quá vụng về để có thể đào nó ra ngay từ lần đầu.
Sunny chắc chắn hắn sẽ có thể sớm làm được. Cậu cũng khá chắc là tên hiệp sĩ Vượt Bậc kia sở hữu ít nhất một Ký Ức trong kho vũ khí của hắn mà sẽ cho phép hắn hoặc triệt tiêu hoặc điều khiến hiệu ứng của Gánh Nặng Thiên Đường.
Nhưng mà, cả hai lựa chọn đó đều cần chút thời gian, cho dù chút đó là ngắn ngủi đến mấy.
Thời gian mà Sunny sẽ không cho hắn.
Cậu đâm tay ra trước, khiến Mảnh Vỡ Ánh Trăng bay về phía mắt Pierce. Không có gì làm điểm tựa, hiệp sĩ thiếu đi nền tảng của khả năng chiến đấu - liên kết với mặt đất. Hắn ta không thể di chuyển để né, không thể điều khiển sự phân phối trọng lượng để có thể phòng ngự hiệu quả, và thậm chì còn không thể dùng đa số sức mạnh của mình.
Nhưng mà, Pierce vẫn có thể dùng kiếm để gạt đi thanh stiletto ma quái kia...
Hành động mà khiến hắn sơ hở và trơ trụi trước đòn tấn công thật sự của Sunny.
Ngay khi Mảnh Vỡ Ánh Trăng rời khỏi tay phải, Sunny đưa tay trái lên và ra sau, dùng mọi sức mạnh mà ba cái bóng mang lại, khiến mọi tinh túy đổ vào cơ bắp, và phóng Cảnh Tượng Tàn Nhẫn ra trước.
Cú ném đó được thực hiện với động tác hoàn hảo, y hệt Effie đã dạy.
Vào khoảnh khắc cuối cùng, ba cái bóng rời khỏi từ mũi ngón tay cậu và quấn vào thanh giáo ảm đạm.
Mắt Pierce trợn to.
Cảnh Tượng Tàn Nhẫn bắn qua không trung như một sao chổi đen và đâm vào ngực tên hiệp sĩ đáng sợ. Lực lượng của cú ném kinh khủng đến mức nó xuyên thẳng qua bộ giáp tổn hại, da cứng cáp, xương cốt vững chắc, và cả tim hắn.
Vẫn bị Gánh Nặng Thiên Đường ảnh hưởng, cơ thể của Bậc Thầy bị bắn bay lên với tốc độ khủng khiếp và đâm vào đá, treo trên trần nhà cao sảnh bị phá hủy, không còn sức sống.
Một dòng máu đổ xuống như một cơn mưa đỏ thẫm.
Sunny loạng choạng cố giữ trọng lượng của bản thân bằng hai tay và thở ra một hơi khô khốc.
'Coi...coi nào...'
Một giây trôi qua trong yên lặng, và rồi, cậu nghe thấy một giọng nói quen thuộc đến đau đớn.
Lần này, lời thì thầm của Ma Pháp nghe như một bản nhạc xinh đẹp nhất:
[...Bạn đã giết một nhân loại Vượt Bậc, Pierce.]
[Bóng của bản trở nên mạnh hơn.]
'Thần thánh...mình thật sự làm được rồi...'
Sunny mỉm cười nham hiểm, cho phép bản thân nghỉ ngơi một giây, rồi đứng dậy, biết được trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Mordret và Welthe vẫn còn đó, cả hai đều chết người không kém tên khốn cậu vừa giết.
Cậu hủy đi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn và ngay lập tức triệu hồi nó lại, cùng lúc cũng kiểm tra lượng tin túy dự trữ của mình. Sunny đã dùng rất nhiều, nhưng không nhiều đến mức phải lo lắng...chưa.
Rắn Linh Hồn xuất hiện từ bóng tối và trườn lên da cậu, biến thành hình xăm tinh xảo.
Vẫn nhắm mắt, một phần là vì cẩn thận một phần là vì mí mắt bị cháy và đau như chó, Sunny vươn ra giác quan bóng và cố hiểu chuyện gì đã xảy ra với hai người còn lại của trận chiến địa ngục này.
Welthe đứng cách cậu một chút, đung đưa. Tay cô đè lên mặt.
Còn Mordret...
Sunny đông cứng.
Nữ lính gác...đã chết.
Cậu đã không nhận ra lúc trước đó, nhưng cô ta đang nằm bất động trên sàn, cổ vặn vẹo theo cách mất tự nhiên.
'Làm...làm sao có thể?'
Có gì đó không hợp lý...làm sao Mordret lại có thể mất đi vật chứa duy nhất của hắn dễ dàng đến vậy? Hắn ta chỉ chiến đấu với một Bậc Thầy...chắc chắn là hắn có khả năng đánh bại Welthe nếu một đối một. Nếu không thì hắn có kế hoạch gì nếu Sunny quyết định liên minh với những hiệp sĩ của Valor? Hắn ta đã định chống lại hai người họ bằng cách nào, đừng nói đến nếu có kẻ địch thứ ba thêm vào đó?
Hoàng Từ Không Gì Cả không thể nào yếu đến vậy...
Đột nhiên, một chi tiết nhỏ thu hút sự chú ý của Sunny.
Một tay của nữ lính gác kia nắm lại, có gì đó lòi ra từ nó.
Một sợi xích vỡ...
...Sợi xích đó chẳng phải rất quen mắt?
Một cảm giác lạnh lẽo, bất an hiện ra trong ngực Sunny. Cậu quay đầu và tập trung vào người sống sót cuối cùng của lực lượng Valor, tìm kiếm...
Welthe đột nhiên cười. Giọng cười kì lạ và khác biệt.
Và cái bùa...cái bùa hình đe đã biến mất.
Bậc Thầy hạ hai tay xuống và mỉm cười.
"A! Tốt hơn nhiều..."