Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 588: Vấn Đề Lòng Tin



Chương 588: Vấn Đề Lòng Tin

'Mordret...hắn đã chiếm lấy Welthe.'

Sunny dịch người, hạ xuống Cảnh Tượng Tàn Nhẫn và khẽ chuyển lưỡi kiếm. Tim cậu đầy bất an, tâm trí tràn đầy những dự cảm không lành. Tên hoàng tử bị đày kia vốn đã mạnh đến kì cục...hắn ta sẽ còn chết người đến mấy nếu ở trong cơ thể một Bậc Thầy?

Ít nhất là vài thứ bây giờ đã rõ ràng. Trong hai người Vượt Bậc, thì Welthe là người mạnh mẽ hơn. Phân Loại cô ta có những Kĩ Năng là làm đối thủ yếu đi, và cường hóa thể chất của bản thân mình. Đó là tại sao cô đã cách cô ta đã rút đi một phần sức mạnh lớn của Mordret và dùng nó tấn công hắn.

Dù vậy, vẫn hơi kì lạ khi thấy Hoàng Tử Không Gì Cả chật vật đến vậy để đánh bại cô ta, và mất lâu đến vậy. Nếu hắn không thể thắng một Bậc Thầy, thì hắn định làm gì nếu phải đối mặt cả hai?

Nhưng mà, nếu hắn đã quyết định chiếm lấy cơ thể Welthe và vì vậy không thể tổn thương nó quá nhiều...thì sẽ giiar thích được sự chậm trễ kia. Chiến đấu với một Vượt Bậc Giả tinh anh trong lúc không được khiến cô ta bị thương nặng là một việc khó đến đáng sợ.

Liệu Mordret đã nhắm vào cơ thể Welthe ngay từ đầu, hay là đã thay đổi kế hoạch bất chợt khi cơ hội cho phép?

Liệu ý định chiếm lấy cơ thể Sunny làm vật chứa chỉ là đánh lạc hướng, một cú lừa...hay là Sunny vẫn còn nguy hiểm?

'Không đời nào...hắn ta đã có cơ thể một Bậc Thầy. Không có lý do gì để buông bỏ nó chỉ vì cơ thể mình. Đúng không?'

"A! Tốt hơn nhiều rồi!"

Mordret đứng thẳng người, vươn vai, rồi tò mò nhìn tay mình. Hắn nắm lấy nắm đấm của Welthe, rồi khẽ nhăn nhó và để tay thả lõng. Cuối cùng, Hoàng Tử Không Gì Cả khẽ quay sang và nhìn Sunny với một nụ cười.

"...Đúng không hả, Sunless?"

Sunny chần chừ một giây, rồi cẩn thận gật đầu.

"Chắc vậy. Chính xác là sao thế? Bây giờ cậu Vượt Bậc rồi?"

Nụ cười của Mordret hơi rộng hơn một chút.

"Thật tò mò. Cái bản chất hiếu học của cậu đúng là xứng đáng với một nhà nghiên cứu của Học Viện ha."

'Lại né câu hỏi như mọi khi hử?'

Sunny cảm giác đến thanh saber mảnh khảnh nằm gần chân cựu Bậc Thầy, rồi tập trung vào cái xác của nữ lính gác một giây.

"Vậy...giờ thì sao? Làm sao để thoát khỏi nơi này trước khi Thánh trở lại?"

Hoàng Tử Không Gì Cả cúi người, nhặt lên thanh saber, và thở dài.

"Ồ, chuyện đó...đừng lo. Tôi có kế hoạch. Chỉ là...tôi không chắc là cậu sẽ thích nó cho lắm, Sunless."

Sunny cảm thấy cơn lạnh chạy xuống sống lưng. Giọng của Mordret vẫn thân thiện, nhưng mà ý nghĩa đằng sau lời nói kia không hứa hẹn gì tốt cả.

'Tên khốn kiếp! Hắn ta sẽ chơi xỏ mình, đúng không?!'

Ừ thì...Sunny vốn cũng định làm giống vậy.

Cậu nghiến răng, rồi ảm đạm nói:

"...Chúng ta không phải làm việc này, cậu biết mà. Đúng như cậu nói...hai chúng ta đâu có thù hằn gì. Chúng ta có thể đường ai nấy đi. Thậm chí có thể hợp tác...ờ, trong một lúc. Làm bạn?"

Mordret bật cười.

"Ồ! Tôi thật sự rất thích vậy. Nhưng mà Sunless...nếu cậu thật sự muốn làm bạn...thì tại sao mắt cậu vẫn nhắm?"

Hắn ta bước ra một bước hơi ngượng nghịu, như thể chưa hoàn toàn quen thuộc cơ thể mới.

"Khó để tin tưởng ai đó mà không chịu nhìn vào mắt nhau, cậu biết đó. Tại sao cậu không nhìn tôi hở Sunless?"

Sunny tái đi, rồi hơi lùi lại.

"Tôi...không muốn. Mí mắt đau đó mà."

Mordret mỉm cười.

"Đúng là đáng tiếc. Nhưng mà biết như nào được...nói thật, chúng ta dù sao cũng không thể trở thành bạn thực thụ được."

Sunny lùi thêm bước nữa, rồi căng thẳng hỏi:

"Ồ thật ư? Tại sao vậy?"

Hoàng Tử Không Gì Cả ngừng mỉm cười. Khi hắn lên tiếng, giọng nói của Welthe nghe lạnh lùng và quỷ quyệt, tràn đầy hắc ám bất tận:

"Cậu xem tôi là thằng ngu chắc? Cậu thật sự cho rằng tôi sẽ không nghe được cái mùi hôi Mộng Chủng trên người cậu? Hả? Tốt hơn là nói tôi biết đi Sunless...tại sao Asterion cử cậu đến Đảo Xiềng Xích? Tại sao săn Quái Thú của tôi? Cái đồ quái vật kia bây giờ đang toan tính gì nữa hả?"

Sunny cau mày.

'...Gì cơ?'

Cậu thật sự mơ hồ. Nếu mắt không nhắm, thì có lẽ cậu đã ngạc nhiên chớp mắt không ngừng. Thằng Mordret này điên rồi hả?

"Tôi không biết cậu đang nói cái quái gì cả. Mùi hôi gì? Tại sao tôi là được Asterion cử đến? Tôi chưa từng gặp người nào với cái tên đó cả, chứ nói gì đến biết âm mưu gì của họ! Có nghe thấy bản thân đang nói gì không vậy, thằng thần kinh?!"

'Đợi chút...hoàng tử...Mộng Chủng...liệu có lẽ?'

Mordret đứng hình, rồi khẽ nghiêng đầu.

''Hở...tò mò thật. Cậu không thể nói dối, cho nên đây chắc chắn là sự thật. Nhưng nếu chưa từng gặp Asterion, tại sao cậu lại hôi mùi Mộng Chủng?"

Sunny nhăn nhó, không muốn trả lời. Nhưng mà, không có lựa chọn. Chịu thua Khiếm Khuyết, cậu nghiến ra và thốt ra:

"Tôi...có lẽ đã từng gặp một Mộng Chủng khác."

Hoàng Tử Không Gì Cả nhướng mày, ngạc nhiên.

"Thật ư? Ai?"

'Chết tiệt!'

Sunny nắm chặt tay, rồi hắc ám nói:

"...Nephis."

Mordret cau mày.

"Nephis...Nephis của gia tộc Bất Diệt Hỏa? Đợi chút, cô ta còn sống?"

Sunny gật đầu, và tên hoàng tử lưu đày kia bật đầu ra sau mà cười.

"Ôi! Ôi trời ạ! Vậy là có một Mộng Chủng khác đang đi lại ở thế giới Mộng Ảo, và cô ta là con gái của Nụ Cười Thiên Đường và Kiếm Gãy! Đây chắc chắn là định mệnh...a, tôi tự hỏi liệu lão khốn kiếp kia có biết không...''

Trong lúc Mordret cười, Sunny cảm thấy lạnh cả người. Không phải vì sự bùng nổ bất chợt kia, mà là vì thứ mà Hoàng Tử Không Gỉ Cả đã nói ngay trước đó.

'Cậu không thể nói dối...nến đây chắc chắn là sự thật. Là-làm sao hắn biết mình không thể nói dối?'

Từ lúc nào mà Mordret đã biết được Khiếm Khuyết của cậu?

Hắn ta chỉ là đã phát hiện sau khi quan sát Sunny vài tháng? Không, không thể nào...Sunny đã không ở thế giới Mộng Ảo quá nhiều kể từ lúc rời khỏi Bầu Trời Bên Dưới, và đặc biệt là đã không tiếp xúc với nhiều người ngoài việc bán đồ từ thế giới thực. Cậu đã không làm gì mà có thể khiến bản thân bị lộ tẩy...

Chuyện...chuyện gì đang xảy ra?