Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 592: Kẻ Diệt Hồn



Chương 592: Kẻ Diệt Hồn

Sunny cúi xuống nhìn bản thân, đánh giá tình trạng hiện tại.

Vết thương trên ngực đã biến mất. Nhưng mà, không phải hoàn hảo...cơ thể cậu, hay ít nhất là sự hiện thân này, có vẻ tàn tạ và bầm dập. Nhưng mà, nó cũng tràn đầy năng lượng và sức sống, cũng như cảm thấy nhẹ nhàng, như thể một gánh nặng vừa mới được tháo khỏi vai chỉ vài giây trước.

Cậu không biết chính xác trận đấu linh hồn này sẽ như thế nào, nhưng cho rằng dạng hiện tại của mình là một sự đại diện cho tinh thần. Cậu đã chịu đựng rất nhiều thứ trong vài tuần qua, đủ khổ sở và sợ hãi để nghiền nát một người có ý chí kém hơn...nhưng Sunny đã sống sót thứ tồi tệ hơn nhiều, nên sức mạnh của cậu đã không bị giảm quá nhiều.

Cậu vẫn mặc Xích Bất Tử, và cầm vũ khí. Ba cái bóng dưới chân, và cậu có thể cảm nhận sự tồn tại của Rắn Linh Hồn gần đây. Trong lúc đó, kẻ địch thì chỉ có một mình và không có vũ khí.

Dù sao thì đây cũng là linh hồn của Sunny. Ở đây, cậu chắc chắn phải có lợi thế tuyệt đối.

'Để xem ai tiêu diệt ai, thằng chó.'

Nở nụ cười, Sunny ra lệnh cho ba cái bóng vươn lên và quấn lấy cơ thể. Ngay tức thì, sức mạnh, tốc độ, và bền bỉ được tăng lên nhiều lần...

Nhưng mà, trong giây kế tiếp, biểu hiện như hóa đá.

Mordret nhìn cậu, rồi mỉm cười. Trong lúc hắn làm vậy, sáu cái bóng bao xuống hắn như một cái áo choàng bóng tối, khiến áp lực mà Hoàng Tử Không Gì Cả tỏa ra gần như ngạt thở.

"...Cậu không nghĩ là sẽ dễ vậy, phải không?"

Một tích tắc sau đó, hắn đã ở bên cạnh Sunny, nắm đấm đánh vào tấm giáp ngực của Xích Bất Tử. Cơn đau nổ tung khắp người, Sunny bay ra sau và ngã vào mặt nước, trượt trên nó vào trong hắc ám.

'Gì chứ?'

Trước khi cậu kịp đứng dậy, Mordret đã lại đến gần, chân hắn đạp vào lồng ngực Sunny. Sunny kêu lên trong lúc bị đẩy đi trong không trung, rồi lại cảm thấy một đòn nauwx đánh vào ngực, khiến dưỡng khí từ phổi bay hết ra ngoài và cậu lại rơi xuống.

Biết rằng phải thoát khỏi bằng cách nào đó, Sunny chìm vào bóng tối và hiện ra từ đằng sau Hoàng Tử Không Gì Cả, lưỡi kiếm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn bắn ra trước.

Nhưng mà, nó chỉ đâm vào koong khí.

Mordret cũng đã biến thành cái bóng, và biến mất không dấu vết, tiếng cười của hắn vang vọng trên bề mặt của biển yên lặng.

''Yếu! Quá yếu..."

Có gì đó đánh vào lưng Sunny, khiến một cơn đau khác lăn ra toàn thân. Cậu rên rỉ và cố chém Mảnh Vỡ Đêm Khuya, nhưng kẻ địch đã biến mất. Một giây sau đó, cậu bị đá vào bụng, rồi bị bạo lực đập vào mặt.

Nắm đấm của Mordret như là quả tạ...không, như là một ngọn núi.

Nửa mù lòa và mơ hồ, Sunny ngã xuống đầu gối, phun máu ra.

'Cái...cái quái gì...'

Đây không phải cách cậu tưởng tượng mọi thứ sẽ diễn ra. Con chó đẻ gương kia rõ ràng là phải làm yếu con mồi trước khi tấn công...nên, chiến thắng của hắn là không phải chắc chắn. Phải có cách đánh bại hắn, cách nào đó, và vì tinh thần của Sunny không bị bẻ gãy, cậu đã cho rằng có thể chiến thắng.

Nhưng mà, thằng chó kia đơn giản là quá mạnh...làm sao có thể chống lại thứ mạnh như vậy chứ?!

Tệ hơn nữa, Mordret có vẻ như có thể sao chép mọi năng lực của cậu...

''Khốn nạn! Lạc khỏi Ánh Sáng, dừng lại!"

Hoàng Tử Không Gì Cả lại, rồi vỗ đầu Sunny, suýt khiến cậu đuôi cả mắt.

"Xin lỗi, nhưng mà chiêu đó sẽ không dùng được đâu...đây là một tình huống khác hoàn toàn, cậu thấy đó..."

Đau đớn và hi vọng có thể tránh được đòn tiếp theo, Sunny lại biến thành cái bóng. Nhưng mà lần này cậu không vội tấn công mà vẫn ở dạng hư ảo, suy nghĩ...

Nhưng trước khi cậu có thể nghĩ gì, một cái bóng khác lao đến từ hắc ám, và đột nhiên, cậu lại ở trong đau đớn vô vàn, linh hồn bị tổn thương và rạn nứt. Đau đớn rên rỉ, Sunny thoát khỏi bóng tối và lại biến thành dạng người, chỉ để bị đánh đập không ngừng.

Cậu ngã ra lưng và tuyệt vọng lấy hơi, nhưng phổi có vẻ đã tê liệt. Cậu chỉ có thể cố đón đỡ đòn tiếp theo, nhưng mà thất bại và lại chịu đau đớn toàn thân.

'Chết tiệt thật!'

Sunny dùng Bước Bóng Tối để tách ra, nhưng kẻ địch đơn giản theo sau. Cậu làm chệch một đòn tấn công, súyt có thể cắt trúng tay Mordret, nhưng mà con quỷ gương kia quá nhanh, quá khỏe, và quá điêu luyện.

Cho dù Sunny cố đến mấy, thì đều là vô dụng. Cho dù cậu có thử dùng chiến lược gì, thì Mordret nhìn xuyên thấu cả. Chiến đấu với Hoàng Tử Không Gì Cả như là chiến đấu với bản thân tử thần vậy - hắn ta đáng sợ, không thể tránh khỏi, và chung cực.

Không có lối thoát...

Nhưng Sunny không bỏ cuộc. Đến lúc này thì cậu thậm chí còn không chắc cậu biết cách để bỏ cuộc nếu muốn.

Cậu nghiến răng, chịu đựng đau đớn, và chiến đấu.

Sau một thời gian vô tận, bị đánh đập và đẫm máu toàn thân, Sunny lại bị ném đi. Cái mũ của Xích Bất Tử biến dạng, móp méo, đè vào trán và cản trở tầm nhìn. Cậu hủy nó đí và giơ tay lên để tự vệ, nhưng mà nó lại dễ dàng bị gạt xuống.

Mordret có vài vết bầm, nhưng trông tốt hơn Sunny vô số lần. Nắm lấy cổ họng Sunny, hoàng tử hít sâu, rồi hỏi bằng giọng ảm đạm:

"Cậu chưa chịu đủ sao? Tại sao không đầu hàng cho rồi? Tôi không thích việc này chút nào cả, cậu biết mà."

Sunny nhìn hắn qua ánh mắt mù mờ và mỉm cười, răng đỏ màu máu.

"T-thật sao? A, tệ quá...vì...tao đang vui nhất đời luôn đó...''

Dứt lời, cậu cúi đầu và cắn vào tay Mordret.

Hoàng Tử Không Gì Cả thở dài, rồi đánh vào mặt Sunny, khiến cậu lăn đi.

'Cứt...cú đó...thật sự...đau thật sự...'

Sunny trượt vài mét và ngừng lại chỉ hơi cách đám bóng thầm lặng kia một chút. Cậu cố đứng dậy, nhưng mà thế giới đột nhiên xoay tròn và khiến cậu ngã xuống. Một tiếng rên rỉ khẽ thoát ra khỏi môi.

Mordret buồn bã lắc đầu, rồi đi về phía Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, thứ đang nằm trên mặt nước, nơi mà Sunny đã đánh rơi nó. Hắn cúi người nhặt nó lên, rồi thanh giáo ảm đạm biến thành làn sương hắc ám, bị chủ nhân nó hủy đi.

Quỷ gương không phiền. Hắn ta hạ ngón tay vào nước và bắt lấy phản chiếu của món Ký Ức đáng sợ trước khi nó hoàn toàn tiêu tan, rồi mang nó lên, lại có một ngọn giáo y hệt trong tay.

"Nghĩ đến việc Ma Pháp lại tạo ra một cái mới và trả lại nó cho tôi...đúng là cũng phù hợp."

Hắn quan sát Cảnh Tượng Tàn Nhẫn một giây, rồi quay sang Sunny, một ánh mắt hắc ám.

"Kết thúc thôi...cho dù cậu có nghĩ gì, thì tôi không tận hưởng việc tra tấn người khác. À, đương nhiên là trừ khi họ đáng bị tra tấn."

Sunny cuối cùng bò lên đầu gối, và liếc nhìn tên hoàng tử đang đến gần với biểu hiện nghiệt ngã. Một tay vươn về phía chuôi kiếm Mảnh Vỡ Đêm Khuya, nằm cách đó một chút, tay còn lại thì bị đè ra đằng sau một cách ngượng nghịu.

Trong đó, một thanh stiletto lặng lẽ xuất hiện, lưỡi dao trong suốt ẩn giấu ngoài tầm mắt bởi cơ thể Sunny.

"Mày nói gì cũng đúng cả..."

Mordret khiến cho Cảnh Tượng Tàn Nhẫn kéo dài tối đa, rồi lao về phía trước, đâm nó về phía tim Sunny.

Sunny căng thẳng, chuẩn bị né...

Nhưng trước khi cậu có cơ hội làm vậy, cậu đột nhiên bị che phủ bởi một cái bóng to đùng, và một cái tay dài, nhiều khớp xuất hiện từ đâu đó phía trên, chặn lại ngọn giáo với bộ vuốt xương đáng sợ của nó.

Sunny chớp mắt.

Mordret cũng đứng hình, rồi chậm chạp ngước lên. Lúc hắn làm vậy, Sunny cũng làm y hệt.

...Đứng trên cậu, cái bóng của Vua Ngọn Núi lặng yên đứng đó, một trong bốn cánh tay vươn ra trước. Trong một lúc, không có gì xảy ra...

Và rồi, lại một cái bóng khẽ nhúc nhích, cái càng chitin đóng mở răng rắc. Một con cua ăn xác tiến lên một bước.

Như một phản ứng dây chuyển, một làn sóng chuyển động tỏa ra khắp đám bóng lặng thầm, khiến chúng sống dậy. Tất cả nhúc nhích, ánh mắt tập trung vào Mordret.Những thành viên của quân đoàn cua, những thứ sống trong Mê Cung Đỏ, những thứ kinh dị của Thành Phố Hắc Ám, những cư dân của Đảo Xiềng Xích...có quái vật đủ hình đủ dạng, mỗi con đáng sợ hơn con còn lại. Một bầy những sinh vật mà Sunny đã giết...

Có Kẻ Đưa Tin Tòa Tháp khủng khiếp, một cái tổ dây leo lúc nhúc, một tên hiệp sĩ cao trong một bộ giáp tinh xảo, nặng nề, một sinh vật kì lạ với cái rương thay vì cái đầu...và nhiều, nhiều thứ khác.

Lần đầu tiên, sự tự tin biến mất khỏi gương mặt Mordret. Hắn tái đi. Không tự chủ lùi lại một bước, Hoàng Tử Không Gì Cả chần chừ, rồi nói bằng phẳng:

"Sunless, bạn tốt của tôi...nói tôi biết...tại sao lại có một quân đội Sinh Vật Ác Mộng đã chết núp trong linh hồn cậu vậy?"

Sunny cuối cùng nắm lấy được Mảnh Vỡ Đêm Khuya và chậm chạp đứng dậy, dùng thanh tachi làm chống đỡ. Nhe răng thành một nụ cười nham hiểm.

"Ồ...tao có cả linh hồn nhân loại nữa. Nên đừng lo Mordret...khi tao giết mày, ít nhất mày sẽ có bạn tốt..."

Quỷ gương lo lắng bật cười, rồi chậm rãi vung lên phản chiếu của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn.

Kế tiếp, đám bóng dâng lên, lao vào hắn như một cơn sạt lở hắc ám.

Và Mordret đột nhiên...

Biến mất không để lại dấu vết, như thể chưa từng tồn tại.