Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 594: Hai Bước Lùi



Chương 594: Hai Bước Lùi

Mordret đang ở ngay bên dưới họ, đi ra đại sảnh, một tá những quả cầu ánh sáng chói mắt lơ lửng trên không trung, ném những phản chiếu trắng ra khắp mặt đá hắc ám.

Sunny lặng lẽ lùi lại, kéo Cassie cùng với mình. Đè lưng vào tường trên hàng ban công và an toàn núp trong bóng tối sâu đậm, họ chậm rãi di chuyển rời khỏi.

Bên dưới, những quả cầu ánh sáng bắn ra đủ hướng, tỏa sáng một phần lớn của nơi tăm tối này. May mắn là ánh sáng của chúng không thể đến được phần ẩn giấu bên trên này, nhưng cũng cách không quá xa.

...Thứ mà có thể chạm đến thì là hàng trăm mảnh gương rải rác khắp nơi trong sảnh chổng ngược này. Mỗi mảnh đều tỏa sáng, phản chiếu ánh sáng trắng kia.

Như thể vô số những ngôi sao đột nhiên cháy lên trong hắc ám.

Sunny thầm chửi thề, biết rằng những mảnh gương đó đều là mắt của Mordret. Ai biết được có bao nhiêu nữa được ẩn giấu trong khắp nhà thờ? Không chậm lại, cậu hủy đi món Ký Ức mà đã để lại, và tiếp tục di chuyển về phía đối diện của căn phòng tròn.

Hoàng Tử Không Gì Cả lúc này thì khẽ nghiêng đầu:

"Họ núp đâu vậy ta?..."

Đột nhiên, hắn bị vây lấy bởi một cơn lốc ánh sáng trắng. Sunny không ở lại để nhìn thấy Mordret triệu hồi món Ký Ức gì, thay vì đó chỉ tập trung đến được cánh cửa khác.

Trước khi ánh sáng ngưng tụ thành những hình dạng thật sự, Cassie và cậu đã rời khỏi nơi này, thấy mình ở trong một hành lang khác.

Họ đã thành công rời khỏi nội điện và giờ đang ở kiến trúc chính của Thành Thị. Nó là một không gian rộng lớn và rối rắm, nên tìm thấy họ ở nơi này sẽ không dễ - từ nơi họ đang đứng, chỉ ngay bên ngoài gian phòng trung tâm kia, họ có thể đi bất kì đâu trong đền thờ này, thoát đến vòng bên ngoài, hay là xuống một trong sáu tháp chuông.

Họ thậm chí có thể lựa chọn vòng ngược lại và núp trong tháp chuông thứ bảy kia, hi vọng tên quỷ gương sẽ không nghĩ đến điểm đó.

Nhưng mà, bằng cách nào đó, Sunny cho rằng trốn khỏi Mordret sẽ không dễ như vậy.

Dù sao thì quanh họ là tàn tích của những nạn nhân mà tên kia đã mổ xé. Không ai trong số họ thoát cả...

Cậu chần chừ một giây, rồi kéo Cassie về phía vòng bên ngoài. Đây là phần của Thành Thị mà hai người họ biết rõ nhất, một lợi thế quan tọng. Đương nhiên là tên hoàng tử lưu đày cũng hiểu điểm đó, có nghĩa là khả năng cao hắn cũng sẽ di chuyển đến đó.

Đây là một rủi ro mà Sunny phải chịu.

Đến cuối ngày, thì mục tiêu của họ là trốn thoát...và họ chỉ có thể làm vậy bằng cách đến được cánh cửa đã phong ấn của Đền Thờ Đêm.

Vài giờ trôi qua, đầy căng thẳng và sợ hãi. Sunny và Cassie di chuyển trong kiến trúc chính của nhà thờ, đến gần hơn vòng bên ngoài. Trên đường, họ nghỉ ngơi một lúc ngắn ngủi - một phần để ăn và hồi sức, nhưng chủ yếu là vì cậu đơn giản là không thể đi thêm nữa.

Kiệt sức và đau đớn đã đến đòi nợ Sunny. Tìm đến một điểm an toàn, cậu ngã xuống sàn và nằm bất động một lúc, thở dốc không thôi. Rồi, cậu hủy đi tấm giáp ngực của Xích Bất Tử, kéo cái áo bên dưới lên, và cẩn thận mò mẫm vết thương nghiêm trọng do Mordret gây ra.

Kết quả không quá tốt...Sunny sẽ không chết nhanh được, nhưng mà cậu cũng sẽ không sớm hồi phục. Hiện tại thì cậu gần như tàn tật vậy.

"Nguyền rủa..."

Ít nhất thì cậu đã không đổ máu đến chết...ít nhất là vậy.

Cậu triệu hồi tấm giáp trở lại, rồi mở ra Hòm Hám Của để lấy vài tuýp kem tổng hợp. Hai người họ vội vàng ăn lấy thứ bùn dinh dưỡng kia, rồi, lại đến lúc di chuyển.

Nhưng mà trước đó, Cassie đưa cậu thú gì đó.

"...Đây. Cậu giữ lấy thứ này."

Sunny nhận lấy món đồ và nhướng mày, nhận ra hình dạng của nó. Đó là một miếng thép nhỏ, hình dạng trông giống cái đe.

Nhưng mà ngón tay cậu có thể cảm giác được thứ kia không hề đơn giản. Thật ra thì nó có vẻ như là một trong những món đồ mạnh mẽ nhất cậu từng nắm trong tay...

"Bùa của Welthe? Cô lấy nó từ lúc nào?"

Cô gái mù thở dài.

"Sau khi cậu mở mắt. Mình đáng lẽ nên cố kịp thời đến cơ thể hắn thay vì thứ này. Phải chi lúc đó mình có nhiều hơn tinh túy, mình đã có thể thấy được...có thể làm được gì đó khác..."

Sunny chần chừ một giây, rồi ném món bùa vào trong miệng Hòm Hám Của.

"Buồn cái gì? Ừ, chúng ta đã thất bại trong việc giải quyết tên khốn kia, nhưng rồi, chúng ta đã làm tốt hơn cả trăm Lạc và hai hiệp sĩ của Valor. Đó không phải thành tựu quá tệ, phải không? Hơn nữa, kế hoạch của Mordret cũng đã bị phá hủy...hắn ta có vẻ nắm kiểm soát, nhưng tin tôi đi, hắn ta cũng gặp rắc rối không kém gì chúng ta. Mọi thứ cũng không hẳn là trơn tru đối với hắn..."

Cô gái mù im lặng vài giây, rồi gật đầu và giúp cậu đứng dậy.

Hơi hồi phục, nhưng không hoàn toàn hết kiệt sức, họ tiếp tục di chuyển, nhanh chóng đến vòng bên ngoài.

Nhưng mà, khi họ đến nơi, Cassie đột nhiên đông cứng, rồi run rẩy.

Sunny căng thẳng.

'Gì...'

Rồi, cậu cũng nghe thấy - tiếng bước chân tà ác đang đến gần. Và một giây sau đó, giọng nói quen thuộc của Welthe:

"Hai người đây rồi..."

Nghiến răng, Sunny nắm lấy tay Cassie và chạy về phía đối diện.

'Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt...'

Ngực cậu như bốc lửa, giật giật trong đau đớn. Họ di chuyển với tất cả tốc độ có thể dùng đến, nhưng mà có ý nghĩa gì? Một Bậc Thầy nhanh hơn nhiều một người Thức Tỉnh. Kể cả khi Mordret không có vẻ vội vã, âm thanh bước chân của hắn cũng trở nên càng lúc càng gần.

Nhưng mà trước khi hắn có thể đến được chỗ họ...

Cả Đền Thờ Đêm đột nhiên rung chuyển, khiến Sunny ngã xuống.

Một cơn đau nổ tung khắp người, và một giây sau đó, Giác Quan Bóng đã không còn bị giới hạn bởi bức tường bên ngoài của Thành Thị nữa. Nó xuyên qua đá đen và dễ dàng đến được sự trống rỗng phía xa.

Sunny nắm chặt tay.

'Phong ấn...nó được tháo bỏ!'

...Vị Thánh đã đến.