Chương 599: Thuyền Bay
Con thuyền bay trong bóng tối, xuống càng lúc càng thấp hơn vào hư vô trống rỗng. Sau khi Thánh Tyris rời khỏi, không có gì nhiều xảy ra trong thời gian dài.
Họ bị bao vây bởi không gì cả, và không có gì làm phiền họ.
Đây là không có gì đè ép mà Sunny đã quá quen thuộc.
Nhưng mà, giờ thì mọi thứ đã khác. Lần đầu tiên rơi vào Bầu Trời Bầu Dưới, cậu cô đơn và tuyệt vọng, không có cách thoát và không chắc thứ gì chờ đợi bản thân ở dưới. Lần này, xung quanh cậu toàn là người, biết bản thân đang đi đâu, và biết họ sẽ có thể quay trở lại vào bất cứ lúc nào nếu cần.
Không kể đến việc Sunny có cả một con thuyền để khám phá, chứ không phải rơi xuống trên xác một con ác quỷ.
Con thuyền cổ đại không khổng lồ, nhưng mà đủ to để khiến chuyến đi khá dễ chịu.
Có boong thuyền phía trên, khoang chứa hàng hóa, boong dưới thì kéo dài từ mũi đến giữa thuyền, khoang chứa hàng phụ thì bên dưới nó, và đủ phòng ngăn ra ở phía đuôi thuyền, bao gồm những khu vực sống cho đoàn viên, hai khu sinh hoạt chung tách rời, một buồng rộng lớn của thuyền trưởng, vài buồng nhỏ hơn mà có vẻ như dành cho khách hay là sĩ quan, một phòng họp lớn, và vài khoang để dành cho những loại tạp vụ.
Hiện tại, có ít hơn ba mươi người trên thuyền, nên có đủ không gian cho mọi người. Thật ra thì con thuyền có vẻ trống rỗng và hơi thô sơ - những thành viên của tổ đội Cassie và những Người Giữ Lửa khác mà đã tham gia giúp đỡ sửa chữa con thuyền đã làm rất tốt với kiến trúc chung của con thuyền bay, nhưng mà không có thời gian để xử lý phần nội thất.
Vài thứ cần thiết đã được thêm vào một cách tạm bợ, mọi thứ cần thiết để vừa đủ vận hành, nhưng đa số những khoang vẫn cần nhiều công sức. Không có đồ nội thất gì ngoài vài cái bàn ghế thô sơ, vài cái võng có vẻ yếu ớt, và đa phần con thuyền có vẻ trống rỗng và thiếu thốn. Nó còn lâu mới so sánh được với sự xa xỉ, sang trọng mà chắc chắn đã từng là trong quá khứ.
Nhưng mà, sau cái tháng địa ngục ở trong Đền Thờ Đêm, môi trường này gần như là thiên đường. Cậu có cả một căn phòng cho riêng mình, và khoang chứa hàng chất đầy thức ăn và nước đủ cho mọi người trong vài tháng. Bếp cũng hoàn toàn hoạt động, nên ít nhất là vấn đề bữa ăn đã được giải quyết.
Hơn thế nữa, con thuyền bay không liên tục bấp bênh lên xuống như là thuyền đi trên biển, mà chỉ đôi lúc nhẹ nhàng đung đưa, khá là bình yên, và thậm chí có chút ấm cúng.
Một con thuyền kì lạ mà di chuyển một phẩn dựa trên ma pháp, cái cây non mà đang mọc quanh cột buồm là nguồn gốc, và một phần nhờ gió. Những Người Giữ Lửa có vẻ như có thể hoạt động những mái buồm, mặc dù có phần dè dặt, và dùng Phân Loại hoặc là Ký Ức tương tự như cây trượng gỗ của Cassie để tạo ra gió đẩy thuyền về đúng hướng.
Kết quả là, hành trình hạ xuống vực thẳm của họ nhanh chóng, trơn tru, và gần như thư giãn.
Sunny dùng khoảng một tuần để chậm rãi phục hồi lại từ những vết thương, khôi phục sức mạnh, và nghỉ ngơi. Cậu ngủ rất nhiều và ăn hết sức có thể, biết rằng Ác Mộng Thứ Hai sẽ thử thách giới hạn của bản thân. Cậu cần phải tiến vào nó ở điều kiện tốt nhất có thể.
Cậu cũng dùng thời gian này để suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong Đền Thờ Đêm, phân tích mọi thứ cậu biết được về Mordret, và suy ngẫm lại từng ý nghĩ, từng quyết định của bản thân, cố học tập từ những sai lầm của bản thân. Kí ức về việc bị lừa và thao túng bởi Hoàng Từ Không Gì Cả vẫn còn ám ảnh.
Cũng có rất nhiều thông tin mới mà Sunny nhận được trong tháng đó - những thông tin về Thức Tỉnh ở Cấp Bậc cao hơn, Anvil của Valor, những đại gia tộc, sự căng thẳng giữa chúng...và thậm chì là cả về Phân Loại của bản thân mình.
Những cái bóng thầm lặng trong Hồn Hải cậu rốt cuộc không phải là để trang trí. Cậu đã luôn nghi ngờ rằng chúng phải có mục đích gì đó, nhưng không có gì chứng minh được.
Ừ thì, bây giờ đã có bằng chứng. Sunny chỉ là không hề biết nó có nghĩa là gì, và cậu nên làm gì với chúng. Cho dù có cố gắng đến mấy sau trận chiến với Mordret, đám bóng vẫn không chịu phản ứng. Chúng chỉ đứng ở chỗ thông thường, im lặng và không sinh lực cứ như trước kia, như thể giả vờ không có gì xảy ra cả.
Như thể toàn bộ do cậu tưởng tượng ra...
Cuối cùng, Sunny phải chấp nhận việc bí ẩn về những cái bóng kia sẽ không thể giải đáp được, ít nhất là vào hiện tại.
Cậu đã biết được linh hồn của bản thân có một hệ thống phòng ngự đáng sợ đối với bất cứ ai dám thử xâm nhập vào nó. Đó là một điểm tốt.
...Sau tuần đầu tiên, khi mà những vết thương đã khôi phục nhất định, Sunny bắt đầu rèn luyện, chậm rãi tôi luyện cơ thể để chuẩn bị cho thử thách chết người phía trước. Thật sự thì quá trình này có phần vô dụng, vì cậu sẽ ở trong một cơ thể khác hẳn khi vào trong Ác Mộng. Nhưng mà rèn luyện cơ thể cũng giúp tâm trí cậu ổn định.
Vì lý do đó, Sunny rèn luyện với cùng sự quyết tâm mãnh liệt như lúc ở Thành Phố Hắc Ám. Kai, Effie, và Cassie cũng tham gia cùng cậu, cố gắng cải thiện điều kiện hiện tại của bản thân, cũng như học cách hành động như một tập thể lần nữa.
Đã rất lâu kể từ khi bốn người họ chiến đấu cùng nhau. Mọi người đều đã mạnh lên kể từ lúc đó, cả về sức mạnh lẫn kinh nghiệm. Họ bây giờ đã Thức Tỉnh, sở hữu những Kĩ Năng mới, và có sự hiểu biết được cải thiện về chiến đấu, kĩ thuật, và kĩ năng. Họ cần phải tìm biện pháp mới, tốt hơn để tăng cường sức mạnh cũng như che chở cho điểm yếu của lẫn nhau, và phối hợp hoàn mỹ để đạt được mục tiêu chung.
Không có bàn tay dẫn dắt của Ngôi Sao Thay Đổi, nó khó hơn nhiều so với họ nhớ. Không ai trong số họ là thủ lĩnh bẩm sinh, chứ đừng nói đến việc một thủ lĩnh tài năng và có thiên phú trong nghệ thuật chiến đấu như là Nephis lúc ở Vùng Đất Lãng Quên. Chỉ bây giờ, khi đối mặt với sự thiếu vắng của cô, thì Sunny mới hiểu được việc xây dựng một tổ đội mạnh mẽ, hoàn thiện, và hiệu quả là khó đến bao nhiêu.
Dù vậy, họ vẫn cố hết sức.
...Vài ngày trước khi đến khe nứt trong biển lửa thần thánh, với không khí bên ngoài con thuyền đã trở nên nóng rực, Sunny thức dậy và nhìn chăm chú vào hư vô một lúc, rồi thở dài và đi đến nhà ăn.
Thức ăn ngon, nhưng không xa xỉ.
Và một lần nữa, cậu lại không thể đón cái ngày này bằng cách uống một ly cà phê, với thật nhiều đường, và thậm chí có lẽ là với sữa thật - như đã từng ước từ lâu rồi, lúc ngồi ở căng tin của Học Viện Thức Tỉnh trước khi tiến vào thế giới Mộng Ảo lần đầu tiên.
Hôm nay là ngày đông chí.
Sunny đã mười chín tuổi. Lần trước, cậu đã ăn mừng sinh nhất trong một tòa lâu đài đẫm máu, đứng giữa một thành phố nguyền rủa.
Lần này, cậu sẽ đón sinh nhất trên một con thuyền bay trong vực thẳm không ánh sáng, tiến về một biển lửa.
'...Có thể xem là tiến bộ. Chắc vậy?'