Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 624: Một Ngày Mới



Chương 624: Một Ngày Mới

Elyas chần chừ một giây, rồi nhìn Sunny với nụ cười buồn bã.

"Không...không sao đâu, Ác Ma. Cảm ơn...cảm ơn ngươi vì đã mang chúng ta đến tận đây. Nhưng bây giờ đến lượt ta. Đây là cơ hội của chúng ta. Đây là tại sao chúng ta đã chiến đấu ngay từ đầu, không phải sao? Câu chuyện mà mẹ ta kể đều là thật...ta sẽ giải phóng cho cả hai chúng ta! Ngươi sẽ thấy. Lãnh Chúa Ánh Sáng sẽ dẫn dắt bàn tay ta..."

Dứt lời, hắn vươn tay và nhận lấy con dao gỗ từ tay Solvane, ngón tay quấn chặt quanh cán dao.

Nữ tư tế mỉm cười sáng lạn và lùi lại một bước. Đôi mắt xinh đẹp tỏa ra ánh sáng vui vẻ, và giọng nói cô vang vọng trong màn đêm đang chết dần, đầy sự khát khao và vi họng:

"Can đảm lên, cậu nhóc. Thần thánh đang quan sát!"

Sunny nỗ lực chống lại lực lượng nghiền ép mà đang đè cậu vào mặt đất, nhưng mà vô dụng. Một tiếng rống đè nén thoát khỏi miệng cậu...

Cách đó vài bước, Elyas thẳng người, bình tĩnh nhìn vào mắt vị mĩ nữ Vượt Giới Hạn, rồi vào thế chiến đấu. Hắn dù sao cũng biết phải làm gì...tên trẻ tuổi này là một chiến binh có tài năng không thua kém Sunny khi cùng tuổi, hay thậm chí là tài giỏi hơn nữa.

Hai tháng chiến đấu không ngừng cũng đã cho hắn rất nhiều kinh nghiệm. Nhiều hơn đa số người sẽ có trong cả đời, và chắc chắn là không ít hơn Sunny đã có ở Vùng Đất Lãng Quên.

'Không! Là không đủ!'

Nhưng lỡ...lỡ Elyas thật sự có cơ hội? Bản thân Sunny cũng đã đạt được nhiều chiến tích bất khả thi, và thấy những người khác làm tương tự.

Ngay cả trong tình huống tồi tệ nhất, vẫn luôn có hi vọng...đó là bài học cậu có được, bất chấp mọi khó khăn ở địa ngục Vùng Đất Lãng Quên, và sau đó là ở trong lăng mộ đá của Đền Thờ Đêm.

...Không lãng phí thời gian cho nghi ngờ và chần chừ, Elyas cho hồn tinh chảy ra sự một cơn lũ phẫn nộ, và bắn về phía trước, di chuyển với sự duyên dáng và tốc độ mà ít người Thức Tỉnh có thể hi vọng đạt đến. Tay hắn bay trong không khí, đủ nhanh để xuất hiện như một vết mờ khó nhìn ra.

Cú đánh nhanh gọn và khôn khéo...nhưng mà, nó chỉ là động tác giả. Mục đích thật sự của hắn là tấn công từ bên dưới, và nó được che giấu gần như hoàn hảo. Không hề có dấu hiệu của việc tên trẻ tuổi đang chuẩn bị thay đổi quỹ đạo của đòn tấn công. Hắn đã học không ít từ việc quan sát Sunny chiến đấu...

Nhưng nếu Sunny có thể nhìn thấy, thì Solvane cũng vậy.

Mắt cậu nheo lại.

Một tích tắc trước khi con dao gỗ chạm đến da thịt của người Vượt Giới Hạn, Elyas đột nhiên loạng choạng, rồi chậm lại. Đi vài bước về phía trước, hắn lung lay, rồi đột nhiên ngã nhào xuống đất.

Một đường đỏ mảnh mai xuất hiện trên ngực, rồi vỡ òa thành một dòng lũ máu tươi.

Đứng trên hắn, Solvane buồn bả thở dài và hạ thấp tay, một giọt máu đỏ sẫm duy nhất rơi xuống từ những ngón tay tinh xảo. Môi cô run rẩy, rồi, một tiếng thì thầm chỉ vừa đủ nghe được chạm đến tai Sunny.

"...Không phải hôm nay."

Nhưng mà cậu không nghe thấy nó. Đông cứng, Sunny nhìn chăm chú Elyas, kẻ nằm bất động trên mặt đất, cỏ đẫm máu hắn. Gương mặt không nhúc nhích của người trẻ tuổi quay về phía cậu, đôi mắt xanh nhạt vẫn mở. Nhưng mà, đôi mắt đó, vốn từng tươi sáng và sống động, bây giờ đù đờ và trống rỗng, phản chiếu hắc ám bất tận của bầu trời đêm. Gương mặt Elyas có vẻ gần như...yên bình.

Tên trẻ tuổi cuối cùng đã tự do.

...Sunny rống lên, phẫn nộ chật vật cố đứng dậy, nhưng mà tất cả những gì đạt được là chỉ khiến bản thân càng thêm thương tổn. Không để ý đến cơn đau đó, cậu tiếp tục chiến đấu với những sợi xích vô hình mà giữ cậu xuống, cảm giác bản thân mặt đất dịch chuyển dưới gối.

'Giết! Mình sẽ giết cô ta! Mình sẽ xé cô ta thành từng mảnh!'

Solvane bất động một lúc, rồi im lặng cúi xuống nhặt lên con dao gỗ từ bàn tay không còn màu sắc của tên trẻ tuổi.

Đến gần hơn, cô ta nhìn chăm chú Sunny với biểu hiện u ám, rồi hỏi:

"Còn ngươi? Ngươi có muốn chiến đấu với ta, tiểu ác ma?"

Sunny nhìn cô ta chằm chằm, răng nhe ra thành một nụ cười căm ghét. Cậu muốn...ôi cậu muốn đến mấy!

Nhưng mà cậu không thể. Chiến đấu với Solvane không có gì khác ngoài tử vong...

Chậm rãi, cậu lắc đầu.

Nữ tư tế xinh đẹp thở dài.

"...Đương nhiên rồi. Tại sao ta lại trông đợi gì khác từ kẻ hầu của Bóng Tối hèn nhát?"

Tay cô ta đột nhiên lóe lên, và một cơn đau tồi tệ nổ tung trong cơ thể Sunny.

Cúi xuống, một cảm giác deja vu ghê tởm, cậu nhìn thấy bàn tay duyên dáng xuyên ngực, tấm giáp của Xích Bất Tử vỡ tan nát.

Solvane nhăn mặt, rồi kéo tay ra khỏi lồng ngực tan nát, dễ dàng xé ra con tim vẫn còn đập. Cô nhìn nó với sự thất vọng, rồi khiến cơ thể bốn tay của ác ma ngã khỏi mép đảo.

Thứ cuối cùng cậu nhìn thấy ngay trước khi rơi vào vực thẳm, và bóng người duyên dáng, xinh đẹp đứng cô đơn trong cỏ cao.

Rồi, Sunny ngã vào vòng tay của hắc ám.

Cơ thể bay xuống, nhanh và nhanh hơn, mau chóng biến mất vào sự hư vô của Bầu Trời Bên Dưới.

Nhanh chóng, nó đã cách xa Đảo Đỏ đến mức ngay cả kí ức về ánh mặt trời cũng không thể chạm đến đây.

Ngực cậu mở toang, và tim bị bạo lực giật ra khỏi, để lại một vết thương khủng khiếp.

...Sau khi ngã một lúc, Sunny thở dài.

May mắn là cơ thể kì lạ này của cậu có hai trái tim. Và mặc dù bất cứ ai khác đã chết vì mất máu sau khi bị mất một cái, cậu sở hữu Dệt Máu, giữ cậu sống bất chấp vết thương ghê rợn kia.

Nhưng mà cảm giác thì không tốt. Thật thì cơn đau quá tồi tệ.

Nhưng mà nó không thể so sánh dù chỉ một chút với sự đau đớn trong linh hồn.

Sunny nhắm mắt.

'Xin lỗi, Elyas, tôi đã thất bại. Nhưng...đừng lo. Tôi sẽ thay cậu giết cô ta, một ngày...giết cô ta lần nữa. Tôi sẽ giết cô ta đủ để xóa cả kí ức về sự tồn tại của ta. Cứ đợi đó...'

Cậu nghiến răng, rồi triệu hồi Gánh Nặng Thiên Đường, rồi đâm cây kim đen vào da thịt.

Cánh Hắc Ám hiện ra trên vai, nhanh chóng biến thành bóng mờ.

Cú ngã của Sunny chậm lại, rồi chậm lại hơn nữa, và cuối cùng biến thành cú bay.

Cậu bay trong bóng tối, di chuyển xa khỏi Đấu Trường Đỏ...

Xa ở trên, đường chân trời phía đông đã có chút màu nhạt, thông báo ngày mới đã đến.