Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 653: Rắn Nhỏ Dễ Thương



Chương 653: Rắn Nhỏ Dễ Thương

Sunny đứng im một lúc, nụ cười tái nhợt trở lại trên mặt. Bên ngoài cửa sổ của căn phòng, bầu trời đang dần biến thành màu đen, những ngôi sao đang chào đón vầng trăng mới mọc.

'Ác Mộng...ra đó là tên của mày.'

Có cái tên nào tốt hơn cho một cái Bóng mà di chuyển qua giấc mơ của con người, biến chúng thành những cảnh tượng kinh dị nhất?

Cậu chần chừ vài giây, rồi nhìn đi nơi khác, tập trung vào một chuỗi kí tự khác trước.

Có một cái Bóng khác của cậu cũng đã thay đổi. Rắn Linh Hồn...mỗi lúc Sunny thăng lên Lớp mới, thì Rắn cũng vậy. Và mỗi lần Sunny làm chủ một bước mới của Khiêu Vũ Bóng, thì Rắn sẽ lên Cấp Bậc mới.

...Ít nhất thì, có vẻ như đó là quy luật của nó.

Bóng: Rắn Linh Hồn.

Cấp bậc Bóng: Vượt Bậc.

Lớp Bóng: Ác Ma.

Thuộc Tính Bóng: [Bóng Dẫn Đường],[Vũ Khí Linh Hồn],[Quái Thú Linh Hồn].

Sunny thở dài.

'Vượt Bậc...'

Giờ cậu đã làm chủ bước thứ ba của Khiêu Vũ Bóng, Rắn đúng là cũng đã tiến hóa. Sinh vật hắc ám bây giờ đã là Ác Ma Vượt Bậc, cũng như Thánh. Cả hai đều đã cho Sunny hít khói.

Mặc dù lòng kiêu hãnh hơi bị tổn thương vì hai cái Bóng đều mạnh hơn bản thân...và ngầu hơn, theo ý kiến của vài đứa trẻ ranh không biết thưởng thức...có hai sinh vật đáng gờm như vậy dưới sự điều khiến sẽ là trợ giúp to lớn, không phải nghi ngờ. Đặc biệt là khi cân nhắc đến tầm cỡ của những kẻ địch mà cậu chắc chắn là phải đối mặt trong thử thách này.

Cậu cúi xuống, nhìn hình xăm tinh xảo trên tay và thân mình. Nó có vẻ lớn hơn. Sunny đã có thể cảm nhận được tinh túy chảy mạnh trong cơ thể, tốc độ tiêu hao và khôi phục tăng lên hơn nữa.

Rắn sẽ không chỉ mạnh hơn ở dạng Quái Thú Linh Hồn, mà kể từ bây giờ, bất cứ Vũ Khí Linh Hồn nào Sunny muốn dùng cũng sẽ có Cấp Bậc Vượt Bậc.

Cơ bản là, cậu có cả một kho vũ khí Vượt Bậc để lựa chọn từ.

'...Ừ thì, đúng là rất tiện?'

Sunny chần chừ một chút, rồi tiếp tục đọc. Rắn đáng lẽ là không nên có thêm Kĩ Năng gì cho việc tăng Cấp Bậc, như là Thánh đã không có. Nhưng mà cái Bóng Truyền Thừa của cậu hơi kì lạ...dù sao thì lần trước cậu làm chủ một bước mới của Truyền Thừa Phân Loại thì nó đúng là đã có được Thuộc Tính [Quái Thú Linh Hồn] và Kĩ Năng [Đoạt Hồn].

Ai biết được, có lẽ lần này cũng giống vậy?

Và đúng như Sunny hi vọng, có một vài kí tự mới lấp lánh trong bóng tối.

Kĩ Năng Bóng: [Rắn Thép], [Đoạt Hồn], [Ân Huệ Bóng Tối].

Cậu cau mày.

'Hở? Ân Huệ Bóng Tối?'

Sunny tập trung vào Kĩ Năng mới, và đọc:

Mô tả Kĩ Năng: [Chủ nhân của Rắn Linh Hồn có thể ban cho người khác sự tin tưởng và tình hữu nghị của cái Bóng Dẫn Đường của họ. Người ta nên cẩn thận với người họ chọn ban cho ân huệ này; tin tưởng người khác với sự trung thành của Bóng như là chia sẻ linh hồn của bản thân, và vì thế không nên nhẹ nhàng đưa ra.]

Cậu nghiêng đầu.

'Ờ...gì cơ?'

Vậy cơ bản là Kĩ Năng này cho phép Sunny chuyển quyền sở hữu của Rắn Linh Hồn cho người khác, như thế cái Bóng như là một Tiếng Vang. Không, không hẳn...Tiếng Vang chỉ có thể được trao đổi giữa những người Thức Tỉnh, còn Ân Huệ Bóng Tối thì có thể ban cho bất cứ ai có cái bóng, có vẻ vậy.

Nếu Sunny muốn, cậu có thể tặng Rắn Linh Hồn cho một Sinh Vật Ác Mộng linh tinh nào đó. Như là Mimic Châm Chọc chẳng hặn. Sẽ rất buồn cười...

'Gì cơ? Không! Không, có gì buồn cười chứ!'

Tại sao cậu lại tăng đi Rắn quý báu của mình? Đặc biệt là khi mô tả đó còn gợi ý là làm vậy sẽ khiến cậu ở trạng thái dễ thương tổn. Nhảm nhí gì vậy?

Sunny nhăn mặt. Ừ thì, không phải mọi Kĩ Năng đều là hàng xịn. Cái này khá là vô dụng...cậu có thể tưởng tượng một tình huống mà đưa Rắn Linh Hồn cho một thành viên tổ đọi mượn sẽ có lợi, nhưng chỉ chút xíu mà thôi. Sẽ dễ hơn nếu cậu chỉ tự mình ra lệnh cho sinh vật.

Thở dài, cậu ra lệnh cho Rắn trượt khỏi da mình và hiện thân để cậu kiểm tra.

Vài giây sau đó, Sunny giật mình.

'Gì chứ?! Con...con rắn nhỏ dễ thương của mình đâu rồi?!'

Cái Bóng đã thay đổi rất nhiều. Trước kia, Rắn Linh Hồn cũng không hẳn là "rắn nhỏ dễ thương", nhưng mà kích cỡ của nó ít nhất không quá tồi tệ...nhiều nhất là cỡ sáu mét. Nhưng bây giờ, sinh vật tăm tối đã dài ít nhất gấp đôi căn phòng, cơ thể mạnh mẽ phủ đầy vảy cứng cáp và dày như thân cây.

Cái mồm khủng khiếp đủ rộng để nuốt chửng Sunny...ừ thì, ít nhất là cơ thể thực của cậu lúc là con người...và cái đầu tam giác của nó thì đang ở gần nóc nhà, hai con mắt đen tối nhìn cậu từ trên cao.

Rắn Linh Hồn đã to đến mức gần như không thể chứa nổi trong căn phòng này, khiến nó đột nhiên có vẻ nhỏ bé và dễ vỡ.

Sunny nuốt cái ực.

'Đúng...đúng là bé ngoan mà. Rắn ngoan! Ờ, mày...mày có thể quay trở lại rồi, bạn yêu.'

Cái Bóng nhìn cậu chăm chú vài giây nữa, rồi rít lên và di chuyển, vảy phát ra âm thanh sàn sát trên sàn nhà. Nhanh chóng, nó đã biến trở lại thành hình xăm tinh xảo, xinh đẹp.

Sunny bất động vài giây, vẫn chưa bình tĩnh lại, rồi chậm rãi cười.

'Tốt...hoàn hảo! Nếu ngay cả mình còn sợ nó...thì cứ tưởng tượng cảm giác của kẻ địch...'

Một thời gian sau đó, Sunny ra lệnh cho Rắn biến thành thanh odachi đen, và ngồi im lặng một lúc, liếc nhìn thép ảm đạm của nó. Mỗi centimet của món vũ khí đều quen thuộc...vậy mà lại có cảm giác khác. Thanh trường kiếm cảm giác sắc bén hơn, mạnh mẽ hơn, hủy diệt hơn.

Đây là một món vũ khí dùng để cắt cả núi.

Cậu ra lệnh cho Vũ Khí Linh Hồn chuyển thành giáo, rồi kiếm, rồi rìu chiến. Tất cả đều có cảm giác như nhau - chết chóc và đầy năng lực hắc ám. Chỉ có cây rìu là hơi lạ.

Rắn có thể biến thành bất cứ dạng nào, nhưng mà bị giới hạn bởi kiến thức của Sunny. Cậu càng hiểu rõ một món vũ khí, cậu càng có thể tưởng tượng nó tốt hơn, đến từng chi tiết nhỏ nhất...thì kết quả sẽ càng tuyệt vời. Vậy nên, mặc dù cậu có thể ra lệnh cho nó biến thành mọi hình dạng, những thứ mà cậu có kinh nghiệm với sẽ cho ra kết quả tốt nhất.

Cậu chiêm ngưỡng thép ảm đạm một lúc, rồi đặt Bóng sang một bên.

Đến lúc kiểm tra những phần thưởng còn lại.

Vì tâm trí của Sunny đã tập trung cho Rắn Linh Hồn và Truyền Thừa Phân Loại trong vài phút qua, cậu quyết định tiếp tục với điểm đó.

Triệu hồi kí tự lần nữa, cậu nhìn ở dưới cùng đống kí tự và tập trung vào một chuỗi cụ thể.

Truyền Thừa Phân Loại: [Khiêu Vũ Bóng].

Trình Độ Khiêu Vũ Bóng: [3/7].

Di Vật Đầu Tiên: Đã Nhận.

Di Vật Thứ Hai: Đã Nhận.

Di Vật Thứ Ba: [Nhận]

Sunny chần chừ một lúc lâu, gương mặt trở nên nghiệt ngã.

Cậu phải làm cái quái gì nếu Di Vật thứ ba hóa ra lại là một giọt ichor khác? Lãng phí nó lần nữa?

'Nguyền rủa...'

Cuối cùng, cậu hít sâu và suy nghĩ:

'Nhận!'

Trong một lúc, không có gì xảy ra cả. Và rồi, Ma Pháp thì thầm bên tai:

[Bạn đã nhận một Di Vật Truyền Thừa Phân Loại.]

[...Bạn đã nhận một Ký Ức.]

Sunny nghiến răng và nhìn lên, về phía danh sách Ký Ức của mình. Rồi, một tiếng thở phào nhẹ nhõm thoát khỏi môi cậu.

Đó không phải giọt máu của Thần Bóng Tối.

Thay vì đó, một kết hợp kí tự xa lạ nằm ở cuối danh sách. Đó là:

Ký Ức: [Lồng Đèn Bóng Tối].