Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 652:



Chương 652: Bội Thu

Sunny dễ chịu trên cái giường êm ái đến tội lỗi, nhặt vài quả nho mọng nước từ cái khay trên cái bàn tinh xảo gần đó, ném một quả vào miệng...và cuối cùng triệu hồi kí tự.

'Để xem nào...'

Thứ đầu tiên cậu liếc đến là mảnh bóng. Cậu mơ hồ nhớ được bản thân nhận được cảm giác nhiều hơn sáu mảnh khi giết con ngựa, một Khủng Bố Thức Tỉnh. Nên, Sunny đã hi vọng có thể nhìn thấy một con số dễ chịu...

Nhưng mà, khi nhìn thấy nó, cậu suýt mắc nghẹn quả nho kia.

'Cái...cái Ma Pháp gì?! Gì cơ?!'

Cậu thậm chí còn dụi dụi mắt, nghĩ bản thân đã nhìn lầm, nhưng không. Bảng đếm vẫn vậy.

Mảnh Bóng: [2823/3000].

Sunny nhìn nó chăm chú không thể tin tưởng.

'Sáu trăm...mình nhận được gần sáu trăm mảnh từ con ngựa chết tiệt đó?'

Lơ đãng, cậu ném một quả nho khác vào mồm, rồi suýt cắn đứt ngón tay của bản thân vì trạng thái rối loạn này.

'Làm sao có thể chứ?!'

Cậu suy nghĩ một lúc, choáng váng, rồi hơi nghiêng đầu.

'Có thể nào...'

Một trong những lợi thế, nhưng cũng là bất lợi của Phân Loại của Sunny là nó dựa trên mảnh bóng chứ không phải mảnh hồn như bình thường. Nên, mặc dù Sunny không cần thu thập và hấp thụ mảnh hồn để trở nên mạnh hơn, và cũng không thể dùng những mảnh của sinh vật mà không phải do bản thân tự giết như người khác.

Một chi tiết khác là, không như mọi nhân loại Thức Tỉnh, cậu không nhận được một phần của lượng mảnh bóng tích lũy sau khi giết đồng loại của mình, mà chỉ nhận được một hay hai, tùy thuộc vào Cấp Bậc của họ.

Việc đó, có lẽ, là vì Ma Pháp - hay nên nói là bản thân thế giới - không xem cậu là con người? Dù sao thì cậu là một cái bóng thần thánh, và bóng tối xem cậu là đồng loại. Nên...liệu có an toàn để nói rằng...trong hoàn cảnh này, đồng loại của cậu không thật sự là nhân loại, mà là bóng tối?

Con ngựa đen là một cái Bóng được tạo ra bởi một Lãnh Chúa Xích. Một Khủng Bố Thức Tỉnh sở hữu sáu tâm, và có cả ngàn năm chiến đấu và đổ máu để khiến nó tràn đầy mảnh bóng.

...Sunny có phải đã nhận được một phần của số mảnh mà con ngựa hắc ám đã tích lũy trong cuộc đời dài và gian nan của nó, như là một người Thức Tỉnh thông thường sẽ nhận được khi giết một con người khác?

Tính toán này có vẻ ủng hộ giả thuyết đó.

Mắt Sunny sáng lên.

'Đây...đúng là vậy!'

Cậu không chỉ đúng...cậu có lẽ còn vừa mới vô tình tìm đến một trong những bí mật mấu chốt nhất về Phân Loại, năng lực và tương lai của bản thân.

Kể từ khi phát hiện Phân Loại cho phép cậu hình thành và sở hữu nhiều tâm, Sunny đã luôn lo lắng về gánh nặng về việc săn đủ Sinh Vật Ác Mộng để tạo ra cái mới. Là một người Ngủ, hay thậm chí là Thức Tỉnh, cậu quá nhỏ và dễ bị tổn thương. Bất cứ sinh vật hùng mạnh nào cũng sẽ có thể khiến cậu biến mất mà không đổ mồ hôi.

Càng lên cao trên con đường Thăng Hoa, thì những tồn tại như vậy thì sẽ càng ít đi, và vì thế, khả năng sống sót của cậu sẽ trở nên cao hơn. Nhưng mà, đó cũng có nghĩa là sẽ có ít hơn những sinh vật mà cậu có thể săn để thu thập mảnh bóng, vì giết những Sinh Vật Ác Mộng có Cấp Bậc thấp hơn bản thân không mang lại cho cậu mảnh bóng nào cả.

Nhưng...bây giờ khi biết bản thân có thể nhận được nhiều cỡ nào từ việc tiêu diệt một sinh vật bóng tối...có lẽ, vẫn có cách để cậu nhanh chóng mạnh lên ngay cả sau khi trở thành Bậc Thầy.

Dù sao đi nữa, tiến độ hiện tại đã là đáng kinh ngạc. Trước tiên là cả ngàn mảnh bóng cậu nhận được từ Đấu Trường Đỏ, và bây giờ là cho việc giết con ngựa kia. Cả hai đều là những kì công không hề đơn giản...thật ra thì cả hai phần thưởng đó đều đã tốn cậu một lượng đau đớn, khổ sở, và tổn thương cả thể chất lẫn tinh thần khó có thể tưởng tượng...nhưng mà kết quả thì suýt khiến nó có vẻ đáng giá.

...Suýt.

Ở khởi đầu của Ác Mộng, ý tưởng kiếm được đủ mảnh để tạo ra tâm thứ tư đã có vẻ quá xa vời. Nhưng bây giờ, chỉ vài tháng sau đó, Sunny đã gần đến vạch đích. Việc này vừa phấn khích vừa phi thường...mặc dù sự tuyệt vời của nó hơi bị làm u mờ bởi những vết sẹo xấu xí mà cậu đã nhận được dọc đường.

'...Không. Không, nó vẫn tuyệt vời. Mình đã sống sót, không phải sao?'

Vừa vui sướng vừa nhớ lại những thứ kinh dị mà cậu đã phải trải qua trong Ác Mộng, Sunny nhìn chằm chằm con số khó tin một lúc lâu, rồi chuyển ánh mắt đến nơi khác.

Phần thưởng thứ hai mà cậu nhận được cũng rất được chào đón, mặc dù rất là bất ngờ. Thật ra, Sunny chỉ tình cờ nhìn thấy nó trong lúc tìm kiếm kí tự miêu tả những cái Bóng của mình. Trước đó, cậu đã phát hiện những kí tự của Áo Choàng Địa Ngục đã có vẻ hơi khác đi.

Mơ hồ, cậu tập trung vào chúng và chuyển ánh mắt đến chuỗi kí tự miêu tả pháp thuật của bộ giáp mã não...bảng đếm chiến thắng của pháp thuật [Hoàng Tử Địa Ngục].

Bây giờ nó là:

Kẻ Địch Đánh Bại: [3291/6000].

Cậu chớp mắt.

'Hử...'

Bằng cách nào đó...từ lúc nào đó...cậu đã có thể nâng con số đó lên gần cả ngàn chiến thắng. Cậu biết những Sinh Vật Ác Mộng và nhân loại cậu giết trong Đấu Trường Đỏ không tính cho thứ này vì lý do đơn giản - cậu đã không mặc Áo Choàng Địa Ngục trong lúc chiến đấu với nó.

Vậy thì cả ngàn kẻ địch đánh bại đó đến từ đâu?

Sunny cau mày.

'Nghĩ đến thì...mình đã mặc bộ giáp trong lúc ngủ trong pháo đài. Liệu nó thật sự chấp nhận tất cả những trận chiến mình thắng trong những cơn ác mộng?'

Đó sẽ rất kì lạ, vì những kẻ địch mà cậu đánh bại trong những cơn ác mộng không hồi kết đã chỉ là bóng ma được con ngựa đen triệu hồi ra, không hề thật. Nhưng mà...lại cũng hợp lý. Dù sao thì, Áo Choàng không quan tâm đến việc cậu thật sự giết kẻ địch hay không. Nó chỉ quan tâm đến việc cậu áp đảo và đánh bại đối thủ...nếu vậy, liệu việc đối thủ có thực hay không là có quan trọng?

Những đấu sĩ ở Mộng Cảnh đã được xem là đủ thực, nên tại sao những sinh vật sống trong những cơn ác mộng đó lại khác?

'Một ngàn linh hồn...mình thật sự đã giết nhiều như vậy?'

Đột nhiên, Sunny cảm giác lạnh lẽo và ảm đạm.

Chính xác thì cậu đã sống qua bao nhiêu ác mộng trong những giờ tồi tệ đó?

Đầy sự tự hỏi u ám, cậu lắc đầu và dời mắt khỏi những kí tự miêu tả bộ giáp mã não. Cậu đã đi nửa đường trong việc lấp đầy pháp thuật bí ẩn đó...mà hiện tại nó cũng đã đủ tốt rồi.

Cuối cùng, Sunny nhìn cụm kí tự mà cậu quan tâm đến nhất.

...Những cái Bóng của mình.

Vài kí tự lung linh xinh đẹp trong hắc ám.

Chúng là:

Bóng: [Thánh Cẩm Thạch], [Rắn Linh Hồn]...

Và rồi, một cái mới:

[Ác Mộng].