Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 655:



Chương 655: Ác Mộng

Sunny thở dài, rồi nhắm mắt và chìm vào Hồn Hải.

Không gian linh hồn yên tĩnh và không ánh sáng vẫn như mọi khi. Nước đen vẫn tĩnh lặng, phản chiếu ba mặt trời hắc ám tạo thành hình tam giác ở trên cao. Chỉ có những hàng bóng bất động là khác so với trước kia, đông đúc với vô số những nạn nhân của Đấu Trường Đỏ.

Bất chấp việc cơ thể Sunny bây giờ rất khác, linh hồn cậu vẫn như cũ.

Cậu đi giữa đến giữa ba Bóng Tâm, và gọi Ác Mộng đến.

Một con ngựa đen xinh đẹp bước ra từ xoáy lửa hắc ám trước mặt và ngừng lại, những móng guốc cứng cáp khiến mặt nước gợn sóng. Cái Bóng vẫn y như cậu nhớ - cao và duyên dáng, với bộ lông đen tuyền bóng lưỡng và những cơ bắp săn chắc bên dưới làn da. Cái bờm dài và mượt mà, đôi mắt hắc ám sáng lên ngọn lửa đỏ thắm đáng sợ.

Con ngựa có hai cái sừng dài và cái mồm đầy răng nanh sắc bén mà trông giống của sói. Những sừng, răng, và guốc đều làm từ thứ kim loại đen kì lạ mà có vẻ có thể thách thức với cả vật liệu mã não không thể xuyên thủng của Áo Choàng Địa Ngục. Sunny rùng mình, nhớ lại sự đau đớn và choáng váng khi bị đánh trúng hay cắn phải.

Ngay khi Ác Mộng xuất hiện, cậu cảm nhận được nỗi sợ hãi thì thầm xuất hiện trong tâm trí. Căng thẳng kì lạ, Sunny tiến lên một bước và giơ lên một tay, vỗ lấy cái mõm của nó.

"Chào. Chúng ta...chúng ta lại gặp, bạn cũ...''

Ác Mộng quả thật là bạn cũ của cậu...ít nhất là phần của cậu mà đã sống lại cái ngày cuối cùng của cuộc đời Lãnh Chúa Bóng Tối và chuyến chạy rong ruổi cuối cùng của họ. Nhưng cũng như Sunny bây giờ là một người khác, cái Bóng xinh đẹp này cũng vậy. Sự điên cường đã biến mất khỏi mắt nó, và gánh nặng của hàng trăm năm cô độc và đau buồn cũng vậy.

Như thể con ngựa đen bây giờ được tái sinh, vẫn là tồn tại như trước, nhưng bằng cách nào đó được làm mới bởi sự hắc ám thanh lọc của tử vong.

Trong lúc Sunny vỗ về mõm nó, Ác Mộng đẩy đầu vào bàn tay sần sùi của cậu và nhìn lấy chủ nhân của nó với một vệt nhận thức xa xăm. Ánh sáng đỏ trong mắt nó cháy lên sự mãnh liệt mới, và con ngựa khịt mũi, giọng nói đầy những cảm xúc yên lặng.

Thỏa mãn, Sunny triệu hồi kí tự và nhìn chúng, tò mò xem thử, chính xác thì cái Bóng mới của mình có khả năng gì.

Cậu đọc:

Bóng: [Ác Mộng].

Cấp bậc Bóng: Thức Tỉnh.

Lớp Bóng: Khủng Bố.

Mô tả Bóng: [Con ngựa chiến xinh đẹp được thuần hóa bởi Lạc khỏi Ánh Sáng bội bạc trong đáy sâu của một giấc mơ khủng khiếp. Hai cái Bóng chiến đấu qua vố số ác mộng, phá tan tất cả chúng; cả hai đều không chịu bỏ cuộc, nên đến cuối cùng, những cơn ác mộng đã phải bỏ cuộc.]

Sunny thở dài.

'Lại cái vụ bội bạc tào lao này. Ít nhất thì lần này Ma Pháp không nói móc thẳng mặt.'

Cậu vẫn nhớ những mô tả chanh chua cho Khiêu Vũ Bóng...

Bực bội lắc đầu, Sunny xoa vết sẹo khủng khiếp trên cổ và chuyển sự chú ý trở lại những kí tự.

Thuộc Tính Bóng: [Nhanh], [Chiến Mã Hắc Ám], [Chúa Tể Sợ Hãi], [Mộng Du].

[Nhanh] Mô tả Thuộc Tính: "Cái Bóng này đặc biệt nhanh nhẹn và bền bỉ."

[Chiến Mã Hắc Ám] Mô tả Thuộc Tính: "Con ngựa hắc ám này là một ngựa chiến của một chiến binh bóng tối, đi cùng kị sĩ của nó vào chiến trường. Nó mạnh mẽ, trung thành, và không biết sợ hãi. Tốc độ, sức mạnh, và sức bền của nó tăng lên khi bị vây quanh bởi hắc ám và bóng tối."

[Chúa Tể Sợ Hãi] Mô tả Thuộc Tính: "Kẻ địch càng sợ hãi thì sức mạnh của Bóng sẽ càng tăng lên."

[Mộng Du] Mô tả Thuộc Tính: "Bóng có thể di chuyển qua những giấc mơ."

Sunny nhìn con ngựa đen với biểu hiện đăm chiêu.

'Hừm...'

Vậy là Ác Mộng cực kì nhanh nhẹn và bền bỉ. Nó cũng là một con ngựa chiến tranh, được sinh ra để phi vào chiến trường, không chần chừ, không sợ hãi. Hơn nữa, nó có hai Thuộc Tính bị động mà vừa tăng tốc độ, sức mạnh, và độ bền - một là khi con ngựa và người cưỡi nó bị bóng tối vây quanh, còn lại là khi con ngựa chiến gieo rắc nỗi sợ hãi vào tim kẻ địch.

Đó...là một sự kết hợp quỷ quyệt và đáng sợ. ĐẶc biệt là vì một cái sẽ ảnh hưởng vào cái còn lại, tạo thành một vòng lặp tàn nhẫn. Có lẽ Sunny đã chỉ có thể sống sót trận chiến với con Khủng Bố nhờ vào việc mà đến một lúc nào đó, tâm trí bị tra tấn của cậu đã quá tan vỡ để có thể trải nghiệm sợ hãi.

Một Khủng Bố Thức Tỉnh đã là sinh vật cực kì hùng mạnh, và với hai cường hóa bị động thêm vào...cậu rùng mình.

'Đáng sợ...'

Và rồi có Thuộc Tính cuối cùng, [Mộng Du]. Cái đó, Sunny thậm chí còn không biết phải nghĩ gì về nó.

'Chúng ta sẽ phải suy nghĩ về việc xâm lấn vào giấc mơ của kẻ khác sau này...sẽ không vui sao, nếu nhảy vào tâm trí Mordret một ngày nào đó và cho thằng đó nếm thử mùi vị gậy ông đập lưng ông?'

Mỉm cười nham hiểm, Sunny chậm rãi thở ra và tiếp tục đọc. Thuộc Tính, không phải nghi ngờ, là rất quan trọng...đặc biệt là những cái xuất sắc như Ác Mộng có. Nhưng Kĩ Năng mới là thứ quan trọng nhất...

Kĩ Năng Bóng:: [Bóng Trôi Chảy], [Áo Choàng Sợ Hãi], [Ác Mộng], [Nguyền Rủa Ảo Mộng].

[Bóng Trôi Chảy] Mô tả Kĩ Năng: "Con ngựa chiến này có thể chìm vào bóng tối và di chuyển qua chúng với tốc độ phi thường.''

Sunny mỉm cười.

'A...vậy cơ bản là, nó như Bước Bóng Tối nhưng không có phần dịch chuyển. Vẫn rất hữu dụng, và phối hợp hoàn hảo với Kĩ Năng của chính mình.'

Cậu quay lại kí tự, tâm trạng tăng cao:

[Áo Choàng Sợ Hãi] Mô tả Kĩ Năng: "Bóng này có khả năng liên tục tung ra tấn công tâm trí quanh mình và gieo rắc nỗi sợ hãi tê liệt đến kẻ địch."

Sunny không nhịn được mà huýt sáo một tiếng.

'Đó...đúng là...chết tiệt!'

Cái kĩ năng có thể tỏa ra một khí thế khủng bố đã đủ phi thường. Nó có thể hoàn toàn khiến kẻ địch yếu ớt tê liệt, và thậm chí nếu những sinh vật mạnh hơn có thể kháng cự một phần ảnh hưởng, thì hạt giống sợ hãi đó vẫn sẽ được chôn vào tâm trí chúng. Và đó...là liên quan trực tiếp đến [Chúa Tể Sợ Hãi] của Ác Mộng, khiến kẻ địch càng sợ thì nó càng mạnh!

'Đáng sợ...quá đáng sợ...'

Đúng là rất may khi mà Sunny đã mặc Áo Choàng Địa Ngục khi gặp con ngựa đen. Bộ giáp mã não dù sao cũng mang lại một lượng bảo vệ không ít đối với những đòn tấn công tâm trí.

Nụ cười vừa rộng hơn vừa tái hơn, cậu đọc tiếp Kĩ Năng tiếp theo.

[Ác Mộng] Mô tả Kĩ Năng: "Bóng này có thể tạo ra và khuất phục ác mộng. Càng có nhiều ác mộng phục vụ nó, thì nó càng quyền lực, cả bên trong lẫn bên ngoài giấc mơ.''

Ác Mộng Ngủ Say: [0].

Sunny nhìn chăm chú kí tự một lúc, cố hiểu chúng.

'Hử...'

Vậy...kĩ năng bạo chúa của Ác Mộng, cái mà cho phép nó tạo ra tay sai, là có mục đích thuần hóa những cơn ác mộng thật sự - không phải sinh vật làm từ da thịt xương cốt, mà là những giấc mơ. Và nó càng có nhiều, thì nó càng mạnh mẽ.

Có vẻ như những cơn ác mộng này cũng sở hữu Cấp Bậc của bản thân chúng, hiện tại là Ngủ Say - thấp hơn của con ngựa một Cấp Bậc. Thêm vào đó, hiện tại đang có không dưới thống trị của nó. Nhưng làm sao để có thể tạo ra ác mộng? Hoặc là khuất phục nó? Sunny không biết.

Nhưng mà thứ cậu hiểu là đó là tại sao chuyến đi của bản thân qua vô số ác mộng đã kết thúc khi nó kết thúc. Có vẻ như mỗi giấc mơ đáng sợ mà Sunny trải nghiệm hoặc là đã được thu thập hoặc là đã được tạo ra bởi Ác Mộng ban đầu qua nhiều thế kỷ, và một khi tất cả đều bị phá hủy, cậu thoát khỏi nó.

'...Thú vị.'

Sunny sẽ phải tìm hiểu cách để khiến cái Bóng có những thuộc hạ mới...thứ gì đó nói với cậu rằng quá trình đó sẽ không dễ dàng.

Thở dài, cậu liếc nhìn Kĩ Năng cuối cùng của Ác Mộng.

Cái này gọi là [Nguyền Rủa Ảo Mộng], nhưng trông nó khác những cái còn lại. Những kí tự tạo nên nó không có sức sống và lờ mờ, như thể Kĩ Năng này không thể dùng đến. Và quả thật, khi cậu cố tập trung vào nó, vài kí tự mới hiện ra:

Ác Mộng yêu cầu: [0/1000].

Sunny nhăn nhó.

'Chết tiệt thật. Đúng là làm một Khủng Bố đích thực là không đơn giản...'

Dù vậy, cái Bóng mới của cậu vẫn là thứ đáng sợ. Nó không chỉ là vật cưỡi nhanh và mạnh mẽ, bản thân nó cũng là một thế lực trên chiến trường, một thứ mà có thể gieo rắc nỗi sợ hãi cho kẻ địch, rồi dùng sự sợ hãi đó để khiến bản thân mạnh hơn. Hơn thế nữa, nó là một sinh vật bóng tối đích thực, có nghĩa là những Thuộc Tính và Kĩ Năng của nó phối hợp hoàn hảo với của cậu.

Sunny đã tự mình trải nghiệm sự phẫn nộ khủng khiếp của con ngựa đen, nên cậu khá vui vẻ khi nghĩ đến việc sinh vật đáng sợ này bây giờ sẽ chiến đấu bên cạnh mình. Thần thánh biết cậu sẽ cần thật nhiều đồng minh mạnh mẽ.

Nụ cười hơi tối đi.

Có một khiếm khuyết rất rõ ràng về Ác Mộng. Đương nhiên đó không phải lỗi của con ngựa đen, nhưng vẫn khiến Sunny buồn rầu. Cậu thở dài nặng nề.

'Ừm...thì. Phải chi nó đi kèm cái yên ngựa...'

Làm sao cậu có thể cưỡi con ngựa đáng sợ này mà không có yên?! Cái sự bất công nhảm nhí gì thế này?!

Không muốn làm con thú cưỡi cao quý phật lòng, Sunny che giấu sự thất vọng, vỗ lên lưng Ác Mộng và nhếch mép cười.

"Ngựa ngoan, Ác Mộng! Đừng lo...mày và tao sẽ khủng bố nhiều con người, Sinh Vật Ác Mộng, và đám bất tử kinh tởm để mày có thể thu thập những giấc mơ ghê gớm sớm thôi. Chúng đều sẽ phải sợ chúng ta, tin tưởng! Thứ duy nhất đáng sợ hơn một cái bóng bội bạc là một cái bóng bội bạc trên lưng một con ngựa bóng tối hoành tráng, hình như người ta thường nói vậy. Hoặc là không? Sao cũng được, mày và tao sẽ làm nhiều thứ vĩ đại - và tồi tệ - cùng nhau! Nếu chưa có câu nói đó, thì sớm sẽ có mà thôi."

Thỏa mãn nở nụ cười, Sunny hủy đi con ngựa đen, rồi rời khỏi Hồn Hải và nằm lên giường, tận hưởng sự êm ái vô đối của nó.

Mệt mỏi nhắm mắt lại, cậu suy nghĩ:

'Mình thật sự, thật sự xứng đáng được nghỉ ngơi...'

Và trong lúc con thuyền bay của tên pháp sư điên rồ bay xuyên bầu trời, cậu rơi vào giấc ngủ bình yên.