Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 670: Dùng Găng Con Nít



Chương 670: Dùng Găng Con Nít

Vì cá tính dễ chịu và thân thiện của Effie, dễ quên rằng cô ta là một chiến binh đáng sợ đến cỡ nào.

Trong số những thành viên của tổ đội, cô là người đã sống sót lâu nhất ở Vùng Đất Lãng Quên...và đã làm vậy bằng cách tự mình săn những Sinh Vật Ác Mộng trên những con đường nguyền rủa của Thành Phố Hắc Ám. Chủ yếu là vì bất cứ ai dám giúp đỡ cô đều sẽ bị chủ nhân của Lâu Đài Tươi Sáng loại bỏ, người mà chuyển sang căm ghét kể từ khi bị cô từ chối.

Việc nữ thợ săn trẻ tuổi chưa từng cúi đầu trước những yêu cầu của hắn bất chấp dấu ấn đen bị đặt trên người chỉ càng cho thấy ý chí của cô là kiên cường đến mấy.

Phân Loại của Effie khiến cô là một dụng cụ chiến tranh hoàn hảo. Mặc dù không khủng bố như cường hóa tốc độ ghê gớm, nhưng hạn hẹp của Caster, nó vẫn tuyệt vời và kì diệu. Quan trọng hơn, nó là một sự cường hóa toàn diện - tốc độ, sức mạnh, dẻo dai, bền bỉ, và chịu đựng...mỗi khía cạnh thể chất của cô đều được nâng lên mức phi nhân loại.

Sunny hiểu những khả năng của Effie hơn đa số mọi người, vì Effie đã dạy cậu cách dùng giáo. Nhưng mà, vì việc những bài học của họ diễn ra ở thế giới thực, nơi mà nữ thợ săn ngồi trên xe lăn, cậu chưa từng tự mình trải nghiệm toàn bộ sức mạnh của cô.

Đến hiện tại.

'Cứt...đau thật sự...'

Trước đó, Sunny đã hi vọng rằng sức mạnh của bản thân sẽ tương đương, nếu tính đến cường hóa từ ba cái bóng. Nhưng mà, thậm chí còn không gần...một cú đánh đó suýt khiến xương cốt cậu rã rời. Và việc nó bị đánh ra bởi một đứa trẻ gầy gò càng khiến nó kì lạ hơn.

Có lẽ nếu cậu có thêm một cái bóng, hoặc là hai...

Sunny đã trở nên rất mạnh mẽ, nhưng mà Effie cũng đã mạnh hơn nhiều kể từ Vùng Đất Lãng Quên. Tâm của cô bây giờ đã hoàn toàn lấp đầy...hơn thế nữa, trong lúc Sunny sống sót trong Đấu Trường Đỏ, có vẻ như cô cũng đã sống sót địa ngục của bản thân ở đây.

Bị tra tấn, chỉ dạy, và tôi luyện bởi giáo phái mà đã tạo ra Solvane.

Sunny phun ra chút máu, nghiến răng, và chậm rãi đứng dậy.

'Như này...không ổn...'

Cô gái nhìn cậu với chút ngạc nhiên và nghiêng đầu.

''Hở...vẫn còn sống? Chết tiệt...tên khốn cứng cáp thế...''

Cậu suy nghĩ về việc lấy ra món bùa lần nữa, nhưng Effie không cho cậu thời gian. Chưa đến một giây sau đó, cô đã tiếp cận, chân bay trong không trung về phía xương sườn cậu.

Sunny không có thời gian để suy nghĩ gì cả. Cậu không muốn làm bạn mình bị thương, nhưng mà cậu cũng không muốn chết. Và bị đánh bởi cô gái quái vật hoang dại này chắc chắn là sẽ sớm khiến cậu bỏ mạng...

'Mình cần phải khiến cô ta chậm lại.'

Ngay cả nếu như xương sườn có thể sống sót cú đá kinh khủng của Effie nhờ Dệt Xương, những nội tạng mà nó bảo vệ là không bền bỉ như vậy. Cú sốc chắc chắn sẽ làm thứ quan trọng nào đó bị thương...

Nghiến răng, Sunny phóng ra một tay dưới, đặt lưỡi dao găm sắc bén đón đường cái chân nhỏ bé, bầm dập của Effie. Cô sẽ phải suy nghĩ lại về đòn tấn công nếu không muốn cái đùi bị cắt mở toang ra.

Đương nhiên là trừ khi...cô dùng đến Kĩ Năng Phân Loại thứ hai.

'Nguyền rủa mọi...'

Con dao trượt trên da của cô gái, không để lại một vết trầy, như thể da cô làm từ thép. May mắn là Sunny đã trông đợi kết quả này và đá né ra khỏi đườn.

Cẳng chân Effie đánh vào cái trụ bên cạnh cậu, khiến những tảng đá to nhỏ rơi xuống như mưa. Trước khi Sunny lấy lại thăng bằng, đòn tấn công tiếp theo đã đến...và tiếp theo, và tiếp theo, và tiếp theo...

Không thể làm cô bị thương nghiêm trọng, cậu không có lựa chọn khác mà phải rút lui dưới đợt tấn công mãnh liệt, chết người kia, nhận lấy vài cú đánh thoáng qua mà khiến cậu đau đớn quằn quaik. Cô gái gầy gò nhỏ, nhưng mà bù lại cho việc đó bởi tốc độ và cực kì linh hoạt. Con quỷ nhỏ này quá khôn và quá nhanh, thật ra thì gần như có cảm giác cô đang ở vài nơi cùng lúc.

"Đừng có chạy, to xác! Để...để kết thúc nhanh cái nào...tôi đói gần chết nè, biết không!"

'Argh...chậm lại một giây được không hả con quỷ nhỏ này!'

Sunny gầm gừ với sự phẫn nộ khó nén và chém thanh trường kiếm xuống, tạo chút khoảng cách giữa bản thân và cô gái. Cậu cảm thấy rất, rất...rất bực mình.

Tất cả những gì cậu phải làm, vào hiện tại, là cho Effie biết bản thân là ai. Không khó...thật sự là có rất nhiều cách để làm vậy. Cậu có thể dùng một cái bóng, hoặc là triệu hồi Ký Ức quen thuộc...nếu cô ta cho cậu một khoảnh khắc lấy hơi và suy nghĩ!

Vấn đề là Effie không làm vậy. Cô cũng không chiến đấu với bất cứ phong cách nào mà Sunny quen với. Cậu biết những kĩ năng thông thường của cô khá rõ, nhưng đợt tấn công này thì không có gì giống với nó cả. Thật rat thì phong cách hung hăng hiện tại của cô hơn hẳn khả năng của nữ thợ săn trong quá khứ, cả về mục đích lẫn độ chết chóc.

Nó khá là...ngoạn mục. Ngay cả khi được thực hiện bởi một đứa trẻ gầy gò.

Một Ký Ức...Ký Ức là lựa chọn dễ nhất, vì triệu hồi một cái chỉ cần một ý nghĩ và vài giây. Nhưng mà, đó cũng là lựa chọn tồi tệ nhất, vì làm vậy sẽ tiết lộ khả năng triệu hồi đồ vật từ hư không trước mặt đám Nữ. Cậu và Kai đã không rườm rà ra vẻ không có vũ khí chỉ để vứt bỏ lợi thế đó ngay lập tức.

'Suy nghĩ đi đồ ngu!'

Phải có cách tốt hơn...

Sunny đẩy đi một cú đá nữa và lùi lại một bước, rồi đông cứng trong một tích tắc...và ném cái khiến đi.

Dù sao thì thứ này bây giờ cũng đã móp mép thảm hại.

Với một tay trống, cậu nắm thành quyền, rồi đưa nó bay ra trước...

Và vươn ra ngón giữa với cú gầm hung hăng.

"...Hờ?"

'Cuối cùng!'

Dùng thoáng bối rối của Effie, Sunny hạ tay xuống và ra vẻ nắm lấy bánh xe lăn và di chuyển tiến lùi.

Cô gái cau mày, rồi lao về phía trước cùng một đòn đánh nghiền nát, nhưng mà lần này, chuyển động của cô hơi chậm hơn, để cậu có thể dễ dàng né tránh...như là cố ý.

Đảm bảo Effie có thể thấy tay mình, cậu tấn công với trường kiếm trong lúc lại nắm tay và giả vờ vật tay với đối thủ vô hình.

Cô gái dùng tay không quạt kiếm đi, và rồi, ánh mắt nhuộm đỏ mở to.

Cô vươn cổ lên và nhìn chăm chú ác ma cao kều với biểu hiện khó đọc, rồi nói ra bằng giọng nói non nớt, mềm mại:

"N-ngố?!"

'Cảm ơn thần thánh...mất cô đủ lâu.'

Sunny giả vờ tấn công cô với con dao găm, rồi né một cú đá nửa vời, và khẽ gật đầu.

Gương mặt Effie run rẩy, và rồi, cô thì thầm:

"Tại sao...cái Ma Pháp gì mà cậu cao vậy?!''