Chương 675: Phá Hoại
Vài giây sau khi Sunny lên tiếng, Ma Pháp thì thầm vào tai cậu:
[Bạn đã giết một nhân loại Vượt Bậc, Nữ Chiến Tranh Hilde.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
Cậu lùi lại một bước và rên lên, sự đau đớn và mệt mỏi tỏa ra khắp cơ thể tàn tạ.
''Tại sao mình không thấy vui vẻ..."
Sunny không định nói những lời đó thành tiếng. Cau mày, cậu kéo ánh mắt khỏi cái xác, thoáng liếc qua món bùa lục bảo trong tay, và giấu nó lại bên dưới tấm giáp ngực rạn nứt của Áo Choàng Địa Ngục.
Không phải ngày nào cậu cũng đánh bại một người Vượt Bậc. Cậu đáng lẽ nên ăn mừng...nhưng thật sự thì Sunny không quá thích việc giết người.
...Ít nhất là những người mà cậu không ghét.
Cảm thấy cơn đau di chuyển trong toàn bộ cơ thể cháy xém và quan sát trạng thái tồi tệ của Áo Choàng, cậu kích hoạt pháp thuật [Đá Sống] của nó và nhìn thấy kim loại giống đá bắt đầu tự mình khôi phục. Cậu cũng cảm giác được hầu hết tinh túy còn sót lại của bản thân chảy trong bộ giáp, biến mất trong lúc tiếp năng lượng cho quá trình đó.
Thở dài, Sunny tựa vào Cảnh Tượng Tàn Nhẫn và cẩn thận nhìn quanh. Cậu không ở điều kiện tốt nhất, và trận chiến vẫn chưa kết thúc. Chưa thể ăn mừng.
Bên phải cậu, Thánh vẫn và người Vượt Bậc tóc đỏ vẫn còn chiến đấu, vũ khí họ tạo thành một hình ảnh hủy diệt đáng sợ trong khắp đại sảnh. Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn sáng lên ánh sáng cam giận dữ, và cây kiếm đá thì được bọc lửa - cường hóa bởi [Thép Lạnh Lẽo] của cái khiên, nó bằng cách nào đó có thể chống lại thanh odachi đỏ.
Nhưng mà, lưỡi kiếm đã có rất nhiều những vết trầy xước, như thể chỉ cách vài giây nữa là sẽ nổ tung. Cơ thể của Nữ Chiến Tranh thì đẫm máu nhưng lại không thấy vết thương, cho thấy cô ta đã có thể khôi phục tất cả những vết thương mà Thánh đã gây ra.
Bên trái, Rắn và Ác Mộng đang chiến đấu với hai kẻ Vượt Bậc y hệt nhau. Ngạc nhiên là một kẻ đã nằm trên sàn, con ngựa đen tàn nhẫn giẫm lên ngực cô ta với móng guốc cứng cáp. Cảnh tượng đó ghê rợn và đáng sợ, mặc dù Sunny biết con ngựa đáng sợ kia ở bên phe cậu.
Người nữ thứ hai thì vẫn quấn quýt với Rắn Linh Hồn, cây giáo ma thuật lóe lên và để lại những vết cắt sâu trên vảy của con rắn hắc ám.
Mặc dù Rắn có lợi thế về kích thước và sức mạnh, người phụ nữ kia quá nhanh, khôn ngoan và điêu luyện để cho phép bản thân bị cơ thể uốn éo của nó cuộn lấy. Tệ hơn nữa, vũ khí của cô ta có vẻ có thể theo được kẻ địch vào dạng bóng tối, đánh trúng Rắn ngay cả khi nó chìm vào bóng tối.
Chiến binh tóc đen quả thật đáng sợ. Có thể chống lại cùng lúc một Ác Ma Vượt Bậc và một Khủng Bố Vượt Bậc, ngay cả sau khi bị Sấm Đánh và vụ nổ của cái chén làm tổn thương, quả thật chỉ có những Bậc Thầy đáng sợ nhất ở thế giới thức tỉnh mới có thể làm như vậy...thậm chí có lẽ là không có ai.
Nhưng mà, vận may của cô ta đã kết thúc.
Vì hôm nay, cô ta gặp phải Sunny.
Bước vào bóng tối, cậu xuất hiện đằng sau cô ta và đánh vào lưng, không hề quan tâm đến việc một đòn tấn công như vậy là hèn hạ đến mấy...chắc có người sẽ cho rằng đòn tấn công như này là vậy, không phải cậu.
Danh dự là cho đám ngu ngốc...và mặc dù Sunny biết bản thân đôi lúc cũng cư xử khá giống kẻ ngu, cậu ít nhất là miễn dịch với loại ngu ngốc như này.
Lưỡi kiếm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn đâm xuyên tim của Nữ Chiến Tranh can đảm và ngọn lửa thần thánh thiêu đốt lóe lên trong tích tắc, gây ra sát thương hủy hoại với mọi thứ nó chạm đến. Người phụ nữ chết ngay lập tức, thậm chí còn không nhận ra bản thân bị ai lấy mạng.
Cùng lúc, bản sao thứ hai cuối cùng cũng chết dưới chân Ác Mộng, cơ thể biến thành một đống xương thịt lộn xộn. Một giây sau đó, nó lấp lánh với ánh sáng đỏ đậm, và biến mất.
Ma Pháp nói:
[Bạn đã giết một nhân loại Vượt Bậc, Nữ Chiến Tranh Gvenravyr.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
'Còn một...'
Hối hận quyết định không để Rắn dứt điểm người Vượt Bậc vừa rồi, và nhờ đó khiến cậu có thêm chút tinh túy, Sunny nghiến răng và quay đầu liếc nhìn về phía Thánh...
Nhưng mà, vào khoảnh khắc đó, giọng nói của Ma Pháp lại đột nhiên vang lên:
[Bạn đã giết một nhân loại Vượt Bậc, Nữ Chiến Tranh Kara.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
...Thứ cậu nhìn thấy là cơ thể mất đầu của Nữ Chiến Tranh ngã ra sàn, hiệp sĩ trầm mặc đứng trên nó với cây kiếm vỡ tan trong tay. Chiều dài của lưỡi kiếm đá - phần còn lại của nó - nhuộm đỏ, những giọt máu nặng nề ngã xuống.
Thánh đứng bất động vài giây, rồi liếc nhìn cây kiếm gãy của mình với vẻ tiếc nuối. Vai cô khẽ nhúc nhích, như thể cái Bóng vừa thở dài. Thả cây kiếm, cô cúi người và hờ hững nhặt lên thanh odachi đỏ mà trượt khỏi ngón tay của người Vượt Bậc.
Cuối cùng, ác ma trầm mặc vung lên thanh odachi và xoay lại nhìn về phía lối vào của đại sảnh.
'Cô ta nhìn gì vậy...'
Sunny cau mày rồi đột nhiên rùng mình.
'Ồ đúng rồi...Effie và Kai!'
Cậu quay người, nhớ lại bạn mình hiện đang đối đầu với cả chục chiến binh Thức Tỉnh mạnh mẽ.
Nhưng mà, cậu không phải lo lắng.
Những Nữ Chiến Tranh...đa số đã chết.
Kai chuẩn bị kết liễu người cuối cùng. Chàng trai trong bộ giáp xinh đẹp được đúc từ thép trắng và vàng cầm một cây saber linh hoạt. Kĩ năng chiến đấu của hắn có vẻ đã tiến bộ đáng kể kể từ lúc ở Vùng Đất Lãng Quên...những tháng trong quân đội của Thành Phố Ngà chắc là đã dạy hắn không ít.
Effie cũng đã xử xong đối thủ của mình. Cô gái nhỏ bây giờ đang mặc bộ giáp đồng quen thuộc, với chiton trắng bên dưới đã bị thay thế bởi bộ tunic lụa đỏ của những Nữ Chiến Tranh. Mảnh Vỡ Hoàng Hôn cũng ở trong tay. Nữ chiến binh ngã xuống đất, hoặc là đã chết hoặc là đang chết.
Đột nhiên, sảnh bị phá hủy của Đền Thờ Chén Thánh chìm vào yên lặng.
Ba người họ - Sunny, Kai và Effie - nhìn lẫn nhau với biểu hiện mơ hồ.
Đã kết thúc rồi.
Họ thật sự...chiến thắng?