Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 687: Nhà Tiên Tri Của Đêm



Chương 687: Nhà Tiên Tri Của Đêm

Effie và Kai có vẻ có vài câu hỏi, nhưng mà họ quyết định giữ im lặng...ít nhất là hiện tại. Đương nhiên, họ biết sơ sơ về Mordret và năng lực của hắn - Sunny và Cassie đã kể lại trải nghiệm của họ trong Đền Thờ Đêm đủ chi tiết, để những người bạn của họ, và cả những Người Giữ Lửa, biết họ sẽ đối mặt với thứ gì nếu gặp phải Hoàng Tử Không Gì Cả.

Nhưng mà, ngay cả bản thân Sunny cũng chỉ mơ hồ hiều được cách hoạt động của Phân Loại của Mordret, và Cassie cũng vậy. Nên nghe nói hắn ta đã trở nên hùng mạnh đến mấy ở Ác Mộng cũng khiến cậu kinh ngạc.

'Quá Thú Gương là ác quỷ...nó đã được tạo ra như vậy, hay là đã có thêm tâm khi chiến đấu với những Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh khác, như là Thánh đã làm? Nếu là khả năng trước...thì liệu có nghĩa rằng trước đó Mordret cũng đã từng là Khủng Bố rồi? Hắn ta cũng đã có nhiều Phản Chiếu trước khi gia tộc Valor cầm tù hắn...thần thánh, đứa con cả của Anvil là một mối họa như thế nào trong quá khứ?'

Và, quan trọng hơn...hắn ta sẽ trở nên nguy hiểm đến mức nào trong tương lai?

Những ý nghĩ buồn rầu của cậu bị cắt đứt bởi Cassie, người lại lên tiếng sau một lúc lâu yên lặng:

"Dù sao đi nữa, tiêu diệt cơ thể của Mordret là không quá khó. Hắn ta xuất hiện trong cơ thể của nữ tư tế mà đã được cử đi lúc ban đầu để tìm hắn. Nhưng mà đương nhiên làm vậy là vô dụng, vì hắn có thể đơn giản chiếm lấy cơ thể khác. Trong sự hỗn loạn của chiến trường, mình không thể giải thích năng lực ghê gớm mà kẻ địch sở hữu cho lực lượng của Đền Thờ Đêm. Và hơn thế nữa..."

Cô ảm đạm lắc đầu.

"...Trong khoảnh khắc đó, mình không chắc việc đó là đúng. Liệu mình có nên giúp đỡ những người sống trong Ác Mộng giết một người Thức Tỉnh từ thế giới thức tỉnh? Chúng ta không phải đồng minh hay sao? Cho dù Mordret có độc ác đến mấy và bất chấp mọi thứ đã xảy ra giữa chúng ta trong quá khứ, ở trong Ác Mộng, cả hắn và mình đều đáng lẽ có cùng mục tiêu."

Cô gái mù thở dài.

"Nên, sau trận chiến đẫm máu, Mordret thoát khỏi bẫy và biến mất. Không lâu sau đó, bọn mình biết được đợt thảm sát đã diễn ra trong lúc bị hắn đánh lạc hướng. Và sau khi chứng kiến thị trấn bị Phản Chiếu của hắn tàn sát...mình cảm thấy rất ngu ngốc vì đã cho rằng mình và hắn giống nhau theo bất cứ cách nào. Đáng tiếc là, đến lúc đó, thì đã quá trễ."

Cassie cúi đầu và khẽ tiếp tục:

"Sau khi no say với linh hồn của những cư dân trong thị trấn, những Phản Chiếu trở nên mạnh mẽ hơn nhiều. Mordret không cũng không còn cần thiết phải ẩn nấp nữa. Những đợt tấn công của hắn trở nên thường xuyên và phá hoại hơn, và số nạn nhân bắt đầu tăng lên với tốc độ đáng sợ. Hắn càng giết nhiều người, thì hắn càng trở nên nguy hiểm. Đương nhiên là hắn không vô địch...trong số những người Thức Tỉnh ở Đền Thờ Đêm, có rất nhiều người mà có biện pháp cầm giữ hắn. Đặc biệt là những Vô Nhãn, những người mà như mình, cũng không lo bị hắn chiếm lấy. Nhưng Mordret biết rõ điểm đó. Vậy nên, hắn tấn công những người mà có thể đe dọa đến hắn trước."

Cô ngừng lại một giây, gương mặt trở nên nghiêm trang.

"...Cuối cùng, mọi người - những người vẫn còn sống - trở nên quá sợ hãi, đến mức họ rời khỏi nhà của mình và trốn đến Đền Thờ Đêm, hi vọng rằng Đại Tư Tế sẽ bảo vệ họ. Quân đội và những nữ tư tế trở nên tuyệt vọng. Bọn mình cầu xin Kẻ Phía Bắc can thiệp. Dù sao thì cô ấy cũng là người Vượt Giới Hạn và là một nhà tiên tri không có đối thủ...và bất chấp sự hờ hững, phu nhân đã hứa là sẽ tự mình đối mặt sinh vật kia. Ngày hôm đó, người ta nhẹ nhõm đến mức tổ chức một bữa tiệc thật to."

Cassie im lặng một lúc, rồi tiếp tục, giọng nói trở nên buồn bã và đăm chiêu:

"...Nhưng mà, trong lúc mọi người ăn mừng, phu nhân bí mật gọi mình đến, và yêu cầu mình chuyển một lời nhắn cho người bạn cũ của cô ấy, Lãnh Chúa Noctis. Chỉ ba từ...tôi đã chết."

Cô ngừng lại và quay đi, gương mặt xinh đẹp trở nên bất động.

"Đương nhiên là mình không tin nổi. Vậy còn sự bất tử của cô ấy? Còn những người mà cô ấy đã hứa sẽ bảo vệ? Cô mỉm cười buồn bã, và nói...rằng họ cũng đều chết cả rồi. Và như vậy là biện pháp tốt hơn."

Một tiếng thở dài nặng nề thoát khỏi môi Cassie.

"Mình rời khỏi vào sáng hôm sau, và tự mình đi về phía nam. Đi trong nơi hoang dã của Vương Quốc của Hi Vọng, mù lòa và không có sự giúp đỡ, là không dễ. Nhưng bằng cách nào đó mình đã sống sót. Cho dù là do may mắn hay là nhờ có Kẻ Phía Bắc bảo vệ, Mordret chưa từng chặn đường mình. Mình đã phải đối mặt vài Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh...cũng như vài nguy hiểm khác dọc đường. Mình vượt qua những trở ngại đó và rồi đến được Thánh Địa. Và vào ngày mình đến nơi, mình cuối cùng cảm thấy nó...sự thay đổi đột ngột."

Một biểu hiện u ám hiện lên mặt cô.

"Phu nhân của mình đã chết, và một khiếm khuyết nữa được thêm vào nhà tù của Hope. Thảm họa đang đến được đẩy nhanh hơn nữa. Phần còn lại...thì mọi người đã biết."

Trong một giây, Sunny có thể cảm nhận được một sự buồn khổ sâu đậm trong giọng nói của Cassie, nhưng rồi nó biến mất, và cô gái mù mỉm cười:

"Vậy bây giờ...chắc là chúng ta đã biết đủ để làm ra quyết định có nên hỗ trợ Noctis trong trận chiến với những Lãnh Chúa Xích còn lại hay không."

Cậu cau mày, rồi nói bằng giọng nghiệt ngã:

"Nhưng mà có một thứ chúng ta chưa biết. Một thứ mà có tiềm năng thay đổi mọi thứ. Mordret...mục tiêu của hắn là gì? Hắn ta sẽ làm gì khi bốn Lãnh Chúa Xích dấy lên chiến tranh?"

Cassie chần chừ và chậm chạp lắc đầu.

"Đó thì mình không biết. Hắn ta chắc chắn là cũng đã nhận ra bản chất của mâu thuẫn của Ác Mộng này...hoặc có lẽ là hắn đã luôn biết, thông qua những cách mà không ai trong số chúng ta thậm chí có thể đoán được. Dù sao thì hắn ta là người đã tìm kiếm Hạt Giống này, đặt ý tưởng tìm kiếm những con dao vào đầu chúng ta, và lợi dụng chúng ta để mang hắn đến đây. Cho dù mục tiêu của hắn là gì...thì mình không cho rằng hắn chỉ muốn trở thành một Bậc Thầy. Hắn ta chắc chắn phải muốn gì đó khác nữa ở đây."

Sunny yên lặng một lúc, rồi bực bội gầm gừ và quay đi.

"Vậy được rồi. Chắc là đến lúc lựa chọn định mệnh của chúng ta..."