Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 703: Đường Trở Lại



Chương 703: Đường Trở Lại

Không lâu sau khi quen với cơ thể cải thiện mới này, Sunny hủy đi những cái Bóng của mình. Cậu trông đợi chúng trở lại vào tâm của mình ngay tức thì, nhưng lần này, có một sự trì hoãn. Có vẻ như cậu phải đợi một thời gian trước khi Thánh, Ác Mộng, và Rắn Linh Hồn trở lại.

Và rồi còn có hai cái bóng vui vẻ và ớn lạnh...đám tội nghiệp đó sẽ phải quay về bằng con đường bình thường, bằng cách lướt xuyên Vương Quốc của Hi Vọng từng đảo một. Chúng nhanh nhẹn và lén lút, nên Sunny không quá lo lắng...cậu cũng biết rằng những cái bóng luôn cảm giác được phương hướng để quay trở lại chủ nhân của chúng.

Sunny đã biết được điều này một lúc trước, khi mà những thí nghiệm của cậu với Bước Bóng Tối để tên ảm đạm ra khỏi phạm vi của Điều Khiển Bóng. Cái bóng đã nhan chóng trở lại, cư xử thậm chí còn bực bội và giận dỗi hơn bình thường.

Tâm trạng của nó chỉ càng tệ hơn khi Sunny quyết định thử lặp lại tai nạn đó vài lần, chỉ để đảm bảo. Nhưng nhờ đó, cậu biết được một khi nó bị tách khỏi cậu, những cái bóng luôn luôn cố tìm đường trở lại chủ nhân của chúng, bằng cách nào đó cảm giác được cậu đang ở đâu.

Và nhắc đến bóng tối...

Tên người mới kiêu ngạo vẫn tỏ ra ung dung, với sự ghét bỏ, chắc chắn rằng nó, không phải nghi ngờ, là tốt hơn và khác biệt hơn mọi người khác, và mọi thứ khác, theo tất cả những cách có thể tưởng tượng đến. Sunny lắc đầu và âm thầm ra lệnh cho cái bóng kiêu ngạo quấn lấy cơ thể cậu, và nó làm vậy...nhưng không trước khi cho cậu một ánh mắt mà rõ ràng cho thấy tên ngạo mạn kia cân nhắc việc tầm thường đó là thấp kém dưới hắn như thế nào.

Những thành viên của tổ đội đã thu thập mảnh hồn từ đám quái vật bị giết, nên không còn gì để làm ngoài trở lại hòn đảo. Họ bắt đầu chuyến đi trở lại Thánh Địa, và quay trở lại vào lúc hoàng hôn.

Trên đường, Sunny cố thích nghi với thể chất mới của mình. Chắc rồi, bóng chủng đã trở nên cao và mạnh mẽ hơn...nhưng mà tác dụng phụ của việc đó là cậu phải học lại cách di chuyển cơ thể này một lần nữa. Cú sốc đó không nghiêm trọng như lúc cậu mới xuất hiện ở Ác Mộng, nhưng mà vẫn cần chút thời gian để Sunny có thể thích nghi tâm trí và những kĩ thuật chiến đấu của mình với tình huống mới này.

Mệt mỏi sau cả ngày đi săn svam và di chuyển giữa những hòn đảo, bốn người họ tách ra và ai về phòng nấy. Đến phòng của bản thân, Sunny ngã ra giường...thứ mà lúc này hơi ngắn đối với cậu...và nhìn chăm chú trần nhà một lúc, cảm thấy bồn chồn và lo lắng.

Hôm nay, cậu đã có thành tựu mà chưa từng nghĩ có thể đạt đến trong thời gian ngắn như này...cậu đã tạo ra Bóng Tâm thứ tư vầ trở thành một Ác Quỷ. Cậu bây giờ mạnh mẽ hơn bao giờ cả, với ba cái Bóng hùng mạnh ở bên cạnh, một kho Ký Ức có thể dùng, và thậm chí còn sở hữu một kiến thức non nớt về ma thuật và dệt.

Thật ra, Sunny nghi ngờ rằng chưa từng có Thức Tỉnh Giả nào mạnh mẽ như cậu...đương nhiên là trừ Mordret. Ít nhất là đến khi Nephis quay trở lại từ thế giới Mộng Ảo và Thức Tỉnh.

Dù vậy, cậu vẫn không kiềm được mà tự hỏi...liệu nhiêu đó có đủ cho thứ sắp đến.

Và nếu cậu sống sót Ác Mộng, thì liệu cậu còn có thể che giấu sức mạnh và né khỏi ánh mắt của những Đế Giả?

Bị những câu hỏi đó tra tấn, Sunny nắm thức một lúc lâu, rồi cuối cùng rơi vào giấc ngủ không sâu.

...Khi buổi sáng đến, cậu mở mắt và ngay lập tức cảm giác được sự khác biệt. Tim cậu thấy...an ổn, vì lý do gì đó. Hoàn thiện.

Bóng của cậu đã quay trở lại trong lúc ngủ.

May mắn là cả ba đều đã sống sót nhiệm vụ của mình. Nhưng mà, không phải không trầy xước...cả Ác Mộng lẫn Rắn Linh Hồn mang nhiều vết thương, và đang ấp ủ bên trong những ngọn lửa đen của tâm cậu, ngủ say để cơ thể khôi phục lại. Thánh cũng bị thương, nhưng mà ít nghiêm trọng hơn nhiều.

Mặc dù cô đã không có một cái bóng đi cùng, vị hiệp sĩ trầm mặc lại làm tốt hơn nhiều hai kẻ còn lại. Ừ thì, không ngạc nhiên...cô sở hữu những Thuộc Tính mà khiến cô phi thường kiên quyết và bền bỉ.

Hơn nữa...Thánh là Thánh. Dù sao cũng được, cô sẽ hồi phục và tự chữa trị nhanh hơn nhiều.

Cái bóng vui vẻ và ớn lạnh cũng đã trở lại, và bây giờ đang nhìn chăm chú người anh em mới của mình - tên vui vẻ thì là với sự háo hức kích động, còn tên ớn lạnh thì với sự hứng thú nham hiểm và khiến người ta bất an. Cái bóng kiêu ngạo ngó lơ ánh mắt chăm chú của chúng và giả vờ đám kia không tồn tại, nhìn ngang qua chúng với sự ghét bỏ hờ hững không tì vết.

'Cá tính nhỉ...'

Sunny mỉm cười, rồi ra lệnh cho ba cái bóng quấn vào cơ thể mình, chỉ để cái bóng ảm đạm trên mặt đất.

Cuối cùng cảm thấy như bản thân, cậu leo ra khỏi giường, rửa ráy, và đi tìm Noctis.

Có nhiều thứ họ cần thảo luận...

Nhưng khi nhìn thấy tên pháp sư thì những lời nói đó chết trên lưỡi cậu.

Noctis không ở trên con thuyền bay, và cũng không ở mép đảo, điêu khắc những bức tượng ghê gớm của hắn. Thay vì đó, người Vượt Giới Hạn bất tử đã quay trở lại nơi ở của hắn. Cánh cửa gỗ mở ra, và Búp Bê Thủy Thủ cho Sunny đi vào mà không nhìn cậu lần thứ hai.

Bên trong nơi ở của pháp sư...lại thay đổi.

Sàn nhà rạn nứt và tan vỡ, những chỏm đá vươn lên trên, như thể bị thứ gì đó bên dưới làm lệch vị trí. Vòng tròn kí tự cũng bị vỡ, hoàn toàn thiếu đi tinh túy và trống rỗng.

Nhưng mà, đó không phải thứ khiến Sunny sợ hãi.

Thứ khiến cậu giật mình là Noctis đang không cầm một ly rượu, như thói quen của hắn. Thay vì đó, tên pháp sư đang huýt sáo vui tươi...và pha cho bản thân một ấm trà.

Sunny đông cứng.

'Ôi, cứt...'

Thứ mà tên pháp sư đã nói với cậu không lâu sau khi họ gặp là gì?

...Thu thập những con dao, dấy lên chiến tranh với Thành Phố Ngà và Đấu Trường Đỏ, giết toàn bộ Lãnh Chúa Xích, chống lại Lãnh Chúa Ánh Sáng, phá vỡ ý chí của thần, thả Ác Ma Khát Vọng ra khỏi nhà tù của cô ta...và uống một tách trà.

Nhưng rồi Noctis đã đính chính lại...và nói...rằng hắn có lẽ nên uống trà trước.

Sunny nuốt một ngụm.

'Đã bắt đầu rồi...'