Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 702: Ác Quỷ Quen



Chương 702: Ác Quỷ Quen

Sunny thở dài, rồi hủy đi kí tự, cẩm giác nhiệt độ quen thuộc đang thắp lên từ sâu bên trong linh hồn của mình, trở nên mạnh mẽ hơn với từng hơi thở.

Effie và Kai nhìn cậu, sự tò mò và lo lắng trộn lẫn trong mắt họ. Cassie yên lặng thu hồi Vũ Công Yên Ắng và quay đi, lắng nghe khu rừng hắc ám quanh họ.

Vài giây sau đó, cô gái nhỏ hỏi:

"Vậy, ờ...chính xác thì chuyện gì xảy ra bây giờ?"

Cậu cho cô ánh mắt nghiệt ngã.

"...Giờ tôi sẽ la hét và vùng vẫy một lúc. Tạo ra tâm mới có lẽ là đau đớn tệ thứ ba mà tôi từng trải nghiệm...và đó chỉ là tâm Ác Ma. Chết tiệt thật."

Effie chớp mắt vài lần:

"Vậy thứ nhì và thứ nhất là gì?"

Cậu chần chừ một chút, rồi khàn khàn nói:

"Nhận được truyền thừa của một daemon là rất tệ. Nhưng mà thứ tồi tệ nhất, hơn xa...là khi tôi liếc trộm định mệnh. Lần đó tôi chỉ sống sót nhờ tình cờ."

Cái bóng ảm đạm rùng mình, nhớ lại quá khứ của họ. Còn Sunny thì khịt mũi.

'Bị mổ ruột bởi tên Hắc Hiệp Sĩ thậm chí còn không vào được danh sách hử...có lẽ mình cần suy ngẫm lại những lựa chọn trong đời.'

Vào lúc đó, nhiệt độ cháy trong linh hồn cậu đến điểm nguy kịch, và Ma Pháp thì thầm vào tai cậu:

[Bóng của bạn đang thành hình...]

Một cơn đau điếng nổ tung trong ngực, khiến Sunny ngã xuống đầu gối. Cậu nghiến răng và giữ im lặng, không chịu phát ra một tiếng gào, thét, hay thậm chí chỉ một tiếng gầm gừ. Đây không phải là lần đầu tiên cậu trải nghiệm cơn đau này...mặc dù lần này nó là mãnh liệt hơn cả.

Một linh hồn nhân loại đáng lẽ không nên chứa nhiều tâm như vậy...

Đó là kết luận mà Sunny đã có một lúc trước, khi suy nghĩ về quá trình Thức Tỉnh là dễ chịu và sung sướng, nhưng có tâm mới và truyền thừa của daemon lại đau khổ và tra tấn. Nhân loại đáng lẽ phải đi con đường Thăng Hoa, còn trở thành một loại sinh vật khác là ngược lại bản chất của họ.

Và truyền thừa của Weaver đơn giản là chống lại mọi bản chất...nó dị thường và cấm kỵ, thứ mà đáng lẽ không bao giờ nên tồn tại.

'Argh!'

Cơn đau trở nên mạnh và mạnh hơn, rồi mạnh mẽ hơn nữa. Cũng như trước đó, cậu có cảm giác như linh hồn của mình bị xé rách, có gì đó dâng lên từ sâu bên trong nó và cắt vào tồn tại của cậu với những lưỡi sắc bén của nó. Nhưng mà, Sunny đã quen với sự đau đớn này. Cậu chấp nhận nó, cho phép bản thân hòa vào nó, và chịu đựng.

Nhưng mà rồi có gì đó kì lạ xảy ra.

Trong lúc linh hồn trải qua một sự biến đổi, cơ thể cậu cũng làm vậy, khiến cậu hết sức bất ngờ. Lần này, Sunny thất bại trong việc đè nén tiếng thét, và ngã xuống mặt đất và co giật. Effie và Kai lo lắng nhìn cậu chăm chú.

'Nguyền rủa! Cái...quái gì?!'

Cảm giác như thể xương cậu đang tan nát, cơ bắp xé rách, và da bị thiêu đốt. Sunny cào mặt đất, rồi ngẩng đầu và phát ra một tiếng rống phẫn nộ, điếc tai.

...Trong lúc tiếng rống lăn ra khắp khu rừng, nó thay đổi, trở nên trầm thấp và đáng sợ hơn.

Cuối cùng, sau một lúc như vĩnh cửu, nhiệt độ nuốt chửng linh hồn cậu trở nên nguội lại, và cơ thể bị tra tấn của cậu được thả ra khỏi cái lồng khổ sở. Sunny khàn khàn thở ra, rồi thả lõng và nằm trên cỏ, bất động.

Giọng nói của Ma Pháp phát ra từ hắc ám, vang vọng giữa những cây cổ thụ:

[...Bóng của bạn đã hoàn tất.]

Và vài giây sau đó, cậu nghe một giọng nói khác, giọng này non nớt và mềm mại:

"Chết tiệt. Cậu ta bây giờ còn to hơn nữa!"

Sunny chậm rãi đứng dậy, định nhìn kí tự. Nhưng mà ngay cả trước đó, cậu phát hiện có gì đó khác lạ.

Mặt đất...xa hơn đáng kể so với trước đó.

'Hở?'

Effie và Kai đang chăm chú nhìn cậu, quên mất nhiệm vụ của họ là trông chừng có kẻ tấn công. May mắn là Cassie vẫn giữ cảnh giác...Sunny cau mày, rồi cũng cúi xuống và nhìn cơ thể của bản thân.

Có vẻ như vì cậu đang ở trong cơ thể một sinh vật, quá trình biến đổi thành Ác Quỷ cũng đã thay đổi nó. Ác ma...ác quỷ...bóng tối đã trở nên cao hơn nữa, bây giờ đang đứng gần ba mét. Làn da biến thành một màu xám đậm hơn, và móng vuốt có vẻ như được cắt ra từ đá thạch anh đen bóng lưỡng.

Thông qua mắt của cái bóng, Sunny có thể thấy sừng của mình đã trở nên dài và sắc bén hơn. Thêm vào đó, bây giờ có đến tận bốn cái...ừ thì, ba cái rưới, vì một cái đã bị gãy trong trận chiến mãnh liệt với Nữ Chiến Tranh Vượt Bậc Hilde.

Và mắt cậu, trước đó đã là hoàn toàn màu đen, bây giờ có vẻ như là hai hồ nước hắc ám ghê rợn.

Bóng chủng trước đây là một sinh vật đáng sợ, nhưng bây giờ, đơn giản là quá khủng khiếp. Ngay cả bản thân Sunny cũng không vui nếu gặp phải con quỷ cao kều này trong đêm không trăng.

Effie lắc đầu, rồi nhìn đi hướng khác.

"...Tôi mỏi cổ vì nhìn cậu. Đây là cách mọi người cảm thấy khi họ nói chuyện với tôi sao?"

Kai chần chừ, rồi hơi mỉm cười.

"À...ừ thì...đó là nếu họ nhìn mặt cậu..."

Cô gái nhỏ khịt mũi.

"Wow! Hay chưa! Có vẻ như cậu ở gần Sunny hơi nhiều rồi đó! Hay là...ờ...gần mình nhỉ?"

Bỏ qua lời trêu chọc của cô ta, Sunny tò mò nhìn mặt đất.

Dù sao thì cậu đã có cái bóng mới...cá tính của nó sẽ là gì đây?

Hai cái bóng y hệt của con ác quỷ bốn tay ở đó, nhìn chăm chú lẫn nhau. Dù vậy, với Sunny thì chúng vẫn rất khác.

Một là ảm đạm và khó chịu, đầy ghét bỏ và tâm trạng xấu. Còn lại...thì cũng đầy ghét bỏ, nhưng mà loại khác.

Tên mới này bằng cách nào đó có vẻ vừa cao quý vừa lịch thiệp bất chấp việc nó là bản sao của cái bóng còn lại, đang nhìn nó với sự khinh miệt cao ngạo. Chúng có chiều cao y hệt, vậy mà, cái bóng kiêu ngạo lại bằng cách nào đó có vẻ như khiến bản thân đang nhìn xuống cái ảm đạm...và thật ra là toàn bộ những người khác.

Lúc cái bóng ớn lạnh mới xuất hiện, nó đã thua cuộc thi đấu mắt với cái bóng ảm đạm. Nhưng mà cái bóng kiêu ngạo thì lại không hề có vẻ ấn tượng chút nào. Như thể bản thân ý nghĩ nhìn đi là thấp kém đối với nó.

Nên, cả hai tiếp tục khoan lỗ vào nhau với ánh mắt ghét bỏ, không chịu ngừng.

Sunny rên rỉ, rồi dùng một tay che mặt.

'Ôi, thần thánh...bây giờ có hai đứa như này!'

Nhìn trận đấu mắt, Sunny thở dài. Cậu bắt đầu thấy nhớ cái bóng vui vẻ, tên ngu ngốc vô vọng kia - thứ mà cậu chưa từng nghĩ bản thân sẽ cảm thấy.

Lắc đầu, Sunny nhìn đi khỏi hai cái bóng và triệu hồi kí tự.

Những kí tự quen thuộc lấp lánh trong không trung trước mắt cậu:

Tên: Sunless.

Tên Thật: Lạc khỏi Ánh Sáng.

Cấp Bậc: Thức Tỉnh.

Lớp: Ác Quỷ.

Bóng Tâm: [4/7].

Mảnh Bóng: [0/4000].

Một nụ cười mệt mỏi nhưng thỏa mãn hiện lên môi cậu.

Với tâm thứ tư, sức mạnh của cậu sẽ tăng lên đáng kể...lượng tinh túy dự trữ đã tăng lên, phạm vi của Điều Khiển Bóng đã mở rộng, và quan trọng nhất, cậu bây giờ có thêm một cái bóng để cường hóa bản thân, Ký Ức, hoặc là Bóng. Cậu có thể tăng lên sức mạnh thể chất của mình gấp năm lần, hoặc là cho một cái đến Thánh, Rắn, và Ác Mộng mà vẫn còn một cái cho bản thân.

Và không chỉ vậy.

Rắn Linh Hồn tiến hóa Lớp khi Sunny làm vậy, nên nó cũng đã nên trở thành Ác Quỷ. Đó sẽ khiến nó là mạnh mẽ nhất - ít nhất là khi chỉ nói về địa vị - trong số Bóng của cậu.

Không lãng phí thời gian, Sunny triệu hồi kí tự của Rắn. Hơi căng thẳng, cậu đọc:

Bóng: [Rắn Linh Hồn].

Cấp bậc Bóng: Vượt Bậc.

Lớp Bóng: Ác Quỷ.

Mô tả Bóng: [Khi hồi kết đến, Bóng Tối là vị thần cuối cùng bị tiêu diệt. Nhiều kẻ đã thù hận ông ta vì đã tạo ra cái chết, nhưng đến cuối cùng, cái chết đã ôm lấy tất cả.]

Thuộc Tính Bóng: [Bóng Dẫn Đường],[Vũ Khí Linh Hồn],[Quái Thú Linh Hồn].

Sunny vừa mừng vừa lo. Mừng là vì Bóng của cậu vừa lên một Lớp mới, nhưng mà lo lắng vì không thấy Thuộc Tính gì mới. Quá trình biến đổi thành Ác Quỷ đáng lẽ phải ban cho sinh vật năng lực phi tự nhiên và khủng khiếp...nhưng mà, Rắn có vẻ hơi lạ về mặt đó. Nó đã nhận được một Kĩ Năng khi tăng lên Cấp Bậc mới...nên liệu nó có thể nhận được gì bây giờ không?

May mắn là, cậu lo lắng là sai. Nhìn xuống thấp hơn, Sunny thấy vài kí tự mới trong số kĩ năng của Rắn.

Kĩ Năng Bóng: [Rắn Thép], [Đoạt Hồn], [Ân Huệ Bóng Tối], [Vô Dạng].

[Vô Dạng] là mới.

Sunny tập trung vào nó và tò mò xem mô tả.

...Một giây sau đó, một âm thanh kì lạ thoát khỏi môi cậu.

Kí tự là:

[Vô Dạng] Mô tả Kĩ Năng: "Khi ở trong dạng Quái Thú Linh Hồn, Rắn có thể biến thành hình dạng của bất cứ cái bóng nào chứa trong linh hồn chủ nhân nó, thừa kế toàn bộ sức mạnh và kĩ năng. Cái bóng phải có Cấp Bậc và Lớp ngang bằng hoặc thấp hơn của Rắn Linh Hồn để quá trình biến đổi có thể xảy ra, và không sẽ bị tiêu thụ trong quá trình."