Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 720: Bầu Trời Đỏ Sẫm



Chương 720: Bầu Trời Đỏ Sẫm

Sunny không biết nhiều về thiên văn. Nhưng mà, vì được sinh ra trong một đợt nhật thực, cậu biết vài thứ về vấn đề nguyệt thực, nhật thực...một kiến thức vô dụng mà cậu chưa từng nghĩ là sẽ có một ngày trở nên quan trọng như này.

Sau khi bị bóng tối cắn nuốt, mặt trăng biến đỏ, có vẻ như là dấu hiệu cho thấy sự trở lại của nó. Nhưng mà, thực tế thì điều đó chỉ có nghĩa là mặt trăng bây giờ đang hoàn toàn chìm vào phần sâu đậm và tăm tối nhất của cái bóng của hành tinh.

Nên...liệu Noctis có lấy lại năng lực? Thậm chí trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ cả? Hay là hiện tại hắn đang yếu ớt nhất cả?

Thế giới Mộng Ảo chết tiệt thậm chí có phải một hành tinh không chứ?!

Sunny không biết, và không có thời gian để tự hỏi. Cậu đang bị hủy diệt từ bên trong bởi Lời Thề Vỡ, và bị tấn công không ngừng bởi những chiến binh của Thành Phố Ngà. Cho dù có giết bao nhiêu, thì làn sóng của chúng vẫn có vẻ không yếu đi...

Ừ thì, trong trường hợp đó, cậu chỉ phải giết nhiều thêm nữa.

Nhảy lùi lại, Sunny thủ thế, rồi đặt vai đằng sau Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn. Trong giây kế tiếp, một vụ bùng nổ phát ra trên con thuyền.

...Cách xa đó, trên một hòn đảo hoang vắng có biên giới với Thành Phố Ngà, Hoàng Tử Mặt Trời nâng tay lên, và nhắm mũi giáo khổng lồ, ánh mắt khóa trên trận chính hung hăng giữa Noctis và Solvane mà không ai ngoài hắn có thể nhìn thấy. Gương mặt vô cảm của hắn lóe lên ánh sáng đỏ sẫm, phản chiếu mặt trăng máu.

'Chết tiệt thật!'

Bị vụ nổ ném xuống, và vây quanh bởi lửa đỏ mù mờ, Sunny run rẩy đứng dậy và nhìn chăm chú tên người thép khổng lồ, tim cậu trở nên lạnh lẽo. Noctis...tên khốn kia đang nhắm vào Noctis...

Nếu tên pháp sư chết, họ sẽ chôn cùng.

Bất lực để thay đổi gì, Sunny nghiến răng và nhìn theo.

Đó là tại sao cậu nhìn thấy con thuyền duyên dáng đột nhiên xuất hiện từ hắc ám của Bầu Trời Bên Dưới, mũi thuyền nhắm về phía Hoàng Tử Mặt Trời. Không còn lựa chọn khác, Sunny đã rời bỏ sự an toàn của những khe hiểm trở giữa những hòn đảo, và đưa con thuyền bay lên với nỗ lực tuyệt vọng trì hoãn tên khổng lồ quái vật kia.

Cỗ máy công thành khổng lồ trên mũi thuyền rung chuyển, và một mũi giáo nặng nề bằng xuyên qua bầu trời đỏ sẫm, đánh vào ngay ngực tên khổng lồ. Rồi, nó nổ tung, nhấn chìm thế giới trong màu xanh nhạt trong một giây.

Sunny đứng hình, mắt trợn to.

'Con nhỏ điên khùng...cô ta thật sự làm vậy rồi!'

Khi mà ánh sáng từ vụ nổ biến mất, cậu nhìn thấy cơ thể to đùng của tên hoàng tử hơi lung lay, và hắn lùi lại nửa bước. Rồi, Hoàng Tử Mặt Trời hờ hững nhìn xuống, về phía vết trầy khó thấy trên giáp ngực. Hắn ta có vẻ không hề bị tổn thương bởi vụ nổ khủng khiếp kia.

Nhưng mà, hắn đã quên đi Noctis...ít nhất là hiện tại.

Nhưng mà việc đó đi cùng một cái giá.

Hành động tuyệt vọng của Cassie có lẽ đã phân tâm tên khổng lồ, nhưng mà nó đặt cô vào vị trí đáng sợ. Bốn con thuyền kẻ địch đang đuổi theo đã có thể rút ngắn khoảng cách và vây quanh chiếc thuyền duyên dáng, bắn tên xuống nó như mưa. Vài Búp Bê ngã xuống, cơ thể bằng gỗ bị tổn thương nghiêm trọng hoặc hoàn toàn phá hủy. Những kẻ còn lại thì bắn ra mũi tên của chính mình.

Có hai ma nơ canh đứng ở hai bên cô gái mù, mỗi kẻ cầm một cái khiên nặng nề. Đến hiện tại, hai cái khiên đã cắm đầy mũi tên, và lần này, sự bảo vệ từ chúng hóa ra là không đủ.

Hai mũi tên len qua hai kẻ bảo vệ Cassie. Cô làm chệch một cái với Vũ Công Yên Ắng, nhưng cái thứ hai đánh trúng vai cô, ném cô gái thon thả ra sau...

Cùng lúc, bốn con thuyền kẻ địch bắn những cỗ máy đứng ở mũi thuyền chúng, và bốn mũi giáo đánh vào thân con thuyền duyên dáng. Hai cái dội khỏi, nhưng hai cái còn lại chắc chắn là phải có pháp thuật mạnh mẽ gì đó - chúng cắm vào gỗ cổ đại, nhưng không thể gây ra tổn thất gì quá nghiêm trọng.

Nhưng mà, mục đích thật sự của chúng không phải để gây tổn thương.

Mỗi mũi giáo được liên kết với con thuyền mà bắn nó ra bởi một sợi xích dày. Bị chúng đâm vào, con thuyền của Cassie chậm lại hẳn và bị kéo về hai phía khác nhau, thân thuyền rên rỉ, như thể chuẩn bị rách ra.

Hai con thuyền mà đã không thể đâm giáo vào thì thỏa sức tiếp cận và cử ra một đội để tấn công, hoặc đơn giản hơn là cứ tông thẳng vào nó.

Và cách đó không quá xa, tên Hoàng Tử Mặt Trời đã lại chuẩn bị một mũi giáo khác của hắn...

Nhưng mà, Sunny không thấy những thứ này.

Sau vài giây rối loạn, đám chiến binh mà đã sống sót vụ nổ từ Kẻ Phục Hận Kiên Nhẫn đã lại bắt đầu tấn công, bị cái chết của nhiều đồng đội của chúng làm phát cuồng. Cậu bị buộc phải chiến đấu mà không thể để ý đến gì khác.

Trong trận chiến này, mỗi thành viên của tổ đội có vai trò của mình. Cậu không thể giúp Cassie, kể cả nếu có muốn. Sunny phải sống sót trận chiến của mình, và cô gái mù phải sống sót của cô...

Cảm giác bất lực cay đắng đó...cậu đã từ lâu, rất lâu rồi không nếm phải nó.

Làm chệch đi thanh kiếm của kẻ địch và giết kẻ cầm nó với đòn chém nhanh như chớp bằng Mảnh Vỡ Đêm Khuya, Sunny phát ra một tiếng gầm gừ khô khàn, căm hận.

'Ghét...thật sự ghét cảm giác này...'

Cách xa nơi đó, đám Búp Bê Thủy Thủ đã bằng cách nào đó cắt đứt một sợi xích bám lấy thuyền, vài kẻ đã yên lặng rơi vào màn đêm đỏ sẫm trong quá trình đó. Cassie bẻ gãy mũi tên cắm trên vai, nghiến răng, và lại cầm lấy mái chèo. Bây giờ chỉ còn bị một chiếc thuyền giữ lấy, cô không cố thoát bằng cách chơi trò kéo co với nó, thay vì vậy, chỉ quay thuyền về phía kẻ địch.

Không dự đoán được hành động đó, thuyền trưởng bên kia không kịp phản ứng. Kết quả là, cái mũi kim loại của thuyền pháp sư đâm vào hông nó ở tốc độ tối đa, xuyên thủng thân thuyền và tách nó làm đôi.

Một giây sau đó, đám Búp Bê bắn những cỗ máy ở bên hông thuyền, vài mũi giáo vô lực trượt khỏi cơ thể thép không thể xuyên phá, không để lại nỗi một vết trầy. Nhưng mà nó đã khiến hắn phải chú ý...một mũi giáo khác phóng về phía con thuyền duyên dáng, chỉ trượt khoảng một hai mét.

Cassie không chết.

Và Sunny cũng không chết.

Cậu tàn sát những kẻ cuối cùng trên thuyền và hít vài hơi khó khăn, rồi giữ vững thân hình khi con thuyền đột nhiên rung chuyển dưới chân cậu.

'Cái gì...'

Ngước lên, cậu nhìn thấy những móc câu được ném lên thành thuyền, và những tấm gỗ được ném từ con thuyền bên kia để bắt cầu sang con thuyền cậu đang đứng trên.

Vài chục chiến binh trong giáp đỏ đã nhảy qua, mắt chúng cháy lên sự khát máu và giấc mơ điên khùng về sự huy hoàng.

Cậu bất động một tích tắc, rồi mệt mỏi mỉm cười.

'Ồ...chúng tự mình đến. Ra vậy. Tiện thật...mình sẽ không phải lãng phí tinh túy để dùng Bước Bóng Tối...'

Nắm lấy những vũ khí của mình, Sunny ném một ánh mắt ra khỏi thuyền.

Chỉ còn chín con gargoyle, nhưng mà toàn bộ thành viên của tổ đội đều có vẻ còn sống, mặc dù có hơi bơ phờ. Hạm đội của kẻ địch đã thiếu mất khoảng hai tá thuyền, có thể hơn...

Nhưng mà mọi thứ chuẩn bị trở nên thật sự khó khăn.

Bây giờ thì họ đã có sự chú ý hoàn toàn của Hoàng Tử Mặt Trời...

Bây giờ thì họ đã ít đi lượng tinh túy dự trữ...

Thử thách thật sự chuẩn bị bắt đầu.

Được thắp sáng bởi ánh sáng đỏ sẫm mờ nhạt, Sunny nhe răng và lao về phía kẻ địch đang xông lên.