Chương 722: Đoạt Hồn
Đạp chân lên thuyền kẻ địch, Sunny lung lay và giữ thăng bằng, rồi nhìn chăm chú vào đám chiến binh của Quân Đoàn Mặt Trời, tất cả đều đã phát hiện sự xuất hiện của cậu.
Theo mệnh lệnh của thuyền trưởng, đám kiếm sĩ tiến lên trong một đội hình không chặt chẽ, nhưng lại trật tự. Đằng sau họ, những cung thủ kéo dây cung và nhắm vào con ác quỷ cao kều, mắt họ sáng lên sự quyết tâm và tín niệm.
...Nhưng mà, chúng không có cơ hội để bắn.
Một tích tắc sau đó, một sinh vật ghê gớm đã đến giữa chúng, sáu chi và cái mỏm đáng sợ ngay tức thì lấy mạng nửa người ở đó.
Đây là tín hiệu để Sunny di chuyển.
Cậu lao về phía đám kiếm sĩ đang tiến công, và cùng lúc, Rắn Linh Hồn tấn công chúng từ phía sau. Hai người chém qua những kẻ bảo vệ con thuyền và gặp nhau ở chính giữa.
Vào lúc đó, cái Bóng cuối cùng cạn kiệt tinh túy. Hình dạng đáng sợ của Kẻ Đưa Tin Tòa Tháp đột nhiên mất đi và tiêu tan thành một làn sóng hắc ám, và rồi phóng về phía Sunny.
Một thanh odachi tăm tối xuất hiện trong tay cậu. Sunny hủy đi những vũ khí khác, chỉ để lại một thanh trường kiếm này làm bạn...và rống lên.
Dù sao thì cậu có quá ít tinh túy để dùng những pháp thuật của chúng...nhưng mà mỗi cú giết từ thanh odachi đều sẽ mang một phần tinh túy trở lại tâm cậu. Hơn thế nữa, Rắn Linh Hồn không phải người duy nhất đoàn tụ với Sunny - cái bóng kiêu ngạo cũng đã trở lại, và đã quấn bản thân vào cơ thể cậu, giải tỏa một phần sự kiệt sức và mang đến sức mạnh mới.
Bây giờ, tất cả những gì Sunny phải làm là chiến đấu và giết chóc. Với mỗi kẻ địch bị chém hạ, cậu sẽ khôi phục một phần tinh túy bóng tối, và tinh túy đó rồi sẽ được dùng để giết thêm kẻ địch và hủy diệt thêm thuyền.
Miễn sao có thể tiếp tục giết, cậu sẽ không phải ngừng lại. Đương nhiên là trừ khi bản thân cậu bị chúng giết...
[Đoạt Hồn] quả thật là Kĩ Năng tà ác.
Trong tích tắc trước khi kẻ địch buông xuống như sạt lở, Sunny liếc nhìn bầu trời đỏ sẫm.
Ngoài đó, ở phía xa, chiếc thuyền duyên dáng leo lên bầu trời. Thân thuyền lộn xộn, vài phần đã tan vỡ vì những mũi giáo bắn ra từ những cỗ máy phóng tên của kẻ địch. Cỗ máy mạnh mẽ ở mũi tàu đã biến mất, bị thổi đi bởi một đòn tấn công khủng khiếp. Có một lao móc khổng lồ cắm vào thân thuyền, với một phần con thuyền kẻ địch lúc lắc dưới nó từ một sợi xích dày.
Gần như không còn Búp Bê Thủy Thủ nào trên thuyền, đa số đã hư hại hoặc đã bị tiêu diệt.
Nhìn thấy trạng thái đáng thương của con thuyền từng tráng lệ, Sunny không nhịn được và nghiến răng.
Rồi, cậu cau mày.
'Cô ta làm cái quái gì vậy?'
Tại sao Cassie lại bay lên trời? Ở sự trống rỗng bao la của màn đêm, không có gì bảo vệ cô khỏi sự giận dữ của tên Hoàng Tử Mặt Trời và những thuyền địch. Gió trên đó mạnh hơn nhiều, và không khí loãng hơn nhiều. Vô cùng mạo hiểm...
Nhưng mà, Sunny không có thời gian để suy nghĩ. Cô gái mù chắc chắn biết bản thân đang làm gì...trong số những người cậu biết, cậu tự tin nhất về tiên đoán của Cassie.
Cô luôn có nguyên nhân.
...Ném những ý nghĩ đó ra khỏi đầu, Sunny bóp nghẹt sự lo lắng cho cô và va chạm những kẻ địch đầu tiên.
Cậu chém xuống, chém đôi mũ giáp và đầu của kẻ địch rồi đập chuôi kiếm vào mặt một kẻ khác, hất cái xác đầu tiên khỏi kiếm, và cắt thấp, chém rời chân một kẻ địch khác.
Rồi, Sunny nắm lấy tên mà bị choáng váng vì vừa ăn một đập vào mặt, dùng cơ thể hắn làm một cái khiên, lao đến kẻ địch, chém trái chém phải. Áo Choàng Địa Ngục vang lên, chống cự vài đòn đánh mạnh mẽ.
Một trong những cú đánh đó là đặc biệt nguy hiểm. Một thứ mà đã có thể cắt qua bộ giáp mã não và cắn sâu vào da thịt hắn, khiến Sunny loạng choạng và rít lên. Đó là thuyền trưởng - người phụ nữ trong bộ giáp tươi sáng đứng giữa những cung thủ bị chém giết, tay cô ta giơ lên, hai đĩa ánh sáng chói lòa hiện ra trên lòng bàn tay cô.
Nguyền rủa, Sunny ném cơ thể của kẻ địch vẫn còn giãy dựa về phía đám đang tiến công...rồi cúi xuống, nhặt lên một mũi giáo mà dùng cho máy phóng tên.
Trong tay ác quỷ cao kều, mũi tên khổng lồ trông gần giống như một cây thương quá cỡ.
Đưa chút tinh túy mới nhận được vào cơ bắp, Sunny gầm gừ, rồi ném mũi giáo với toàn bộ sức mạnh.
...Mắt thuyền trưởng trợn to, nhưng trước khi cô ta có thể di chuyển, mũi giáo dùng tạm đánh vào ngực cô với lực lượng của một cỗ máy tông cửa, kết thúc tính mạng người phụ nữ ngay lập tức.
[Bạn đã giết một người Vượt Bậc...]
Sunny không có thời gian để ăn mừng, vì cậu một lần nữa lại bị tấn công từ mọi hướng.
Khóe miệng Sunny giật giật.
'Cô ta là một người Vượt Bậc hở...'
Cậu tàn sát đoàn người còn lại trên con thuyền, rồi tông nó vào một con thuyền khác và cũng giết luôn những kẻ bảo vệ nó. Đến lúc này, Áo Choàng Địa Ngục đã đầy vết nứt và khe hở, và cơ thể tàn tạ của cậu bên dưới nó đầy lỗ hỏng.
Nhưng mà mặt tốt thì, cậu đã lấy lại đủ tinh túy để có thể thoải mái kích hoạt pháp thuật [Đá Sống]của bộ giáp, cho phép nó khôi phục nhanh hơn từ những tổn thương và lại lóe lên sự hắc ám, bề mặt của nó không tì vết.
Sunny không thể nói vậy về bản thân.
Mặc dù cậu đã có thể khôi phục một chút tinh túy, trạng thái thể chất của cậu đang nhanh chóng xấu đi. Vô số những vết thương nông không quá nguy hiểm, đặc biệt là vì Dệt Máu không cho phép máu cậu chảy ra ngoài. Vài vết thương nghiêm trọng hơn mà cậu đã chịu cũng không quá phiền phức vào hiện tại.
Nhưng mà, sức chịu đựng của cậu không phải không có giới hạn. Sunny mệt gần chết, và không có lượng tinh túy nào có thể chữa trị điều đó. Cậu đã chỉ có thể kéo dài đến vậy vì Bông Hoa Máu và [Vũ Trang Địa Ngục], nhưng ngay cả vậy cũng không đủ duy trì cậu lâu hơn nữa.
Và trận chiến...trận chiến vẫn còn tiếp diễn.
Cassie đã leo lên thật cao trên bầu trời, đến mức cậu thậm chí còn không thể thấy con thuyền bị thiệt hại nữa, mang theo gần hết hạm đội kẻ địch với cô. Ánh sáng từ những lồng đèn của họ biến thành những chấm nhỏ mà di chuyển trên cao, nhìn như những ngôi sao ngã xuống. Đôi lúc, có một mảnh gỗ vỡ sẽ rơi xuống từ nơi hắc ám, khiến cậu nhớ một trận chiến mãnh liệt vẫn đang diễn ra ở trên đó.
Áp lực với những đội lên thuyền địch đã hơi giảm đi, nhưng mà vẫn còn khoảng một chục con thuyền ở lại để cầm chân họ...hay nói đúng hơn là để săn lùng họ. Bây giờ khi Sunny, Bóng, và bạn cậu đã mệt mỏi và đầy vết thương, vai trò của họ đã tinh tế thay đổi. Cậu không còn chắc ai đang tấn công ai nữa.
Nhưng tệ nhất là...
Với sự phân tán từ con thuyền của Cassie bây giờ đã mất, tên khổng lồ thép lại tìm kiếm Noctis.
Hoàng Tử Mặt Trời nắm lấy hai ngọn giáo khổng lồ, khẽ cong người, và lao về phía trước. Với tốc độ phi thường, tên khổng lồ nhảy vào không trung, bay qua khoảng cách bao la giữa hai hòn đảo, và tiếp đất trên bề mặt hòn đảo mới với âm thanh như sấm rền.
Hòn đảo đó chỉ cách Thành Phố Ngà một sợi xích, với vài trụ cao lên để làm nơi neo những con thuyền bay. Quan trọng hơn nhiều...
Từ đó, tên khổng lồ có tầm nhắm thẳng đến nơi cuối cùng mà Noctis và Solvane đã có mặt, vẫn còn chiến đấu không thôi.
Hoàng Tử Mặt Trời nhìn vào hắc ám đỏ sẫm, rồi chậm rãi giơ tay lên...