Chương 736: Bao Vây
Năm Phản Chiếu bao vây lấy Sunny, mỗi cái mang hình ảnh của cậu. Đám bóng đồng loại với ác quỷ nhìn đúng là đáng sợ. Dáng gầy gò, bọc sắt của chúng tỏa ra cảm giác đe dọa và ác ý sâu đậm, và đôi mắt đen của chúng nhìn vào cậu với sự mãnh liệt phi nhân loại. Đúng là khiến người bất an.
'Chết tiệt...mình đáng sợ vậy sao?'
Sunny dựa vào lưng ghế và nói mà không lỡ một nhịp nào:
"Lạc khỏi Ánh Sáng...giết ông già độc ác kia!"
Những Phản Chiếu tiếp tục nhìn cậu chăm chú, không di chuyển. Vài giây trôi qua, nhưng không có gì xảy ra.
Một sự yên lặng ngượng nghịu treo trong không khí.
Mordret bật cười.
"Cậu không thật sự cho rằng chiêu đó lại sẽ hiệu quả, phải không vậy?"
Hắn mỉm cười, rồi liếc nhìn đám ác quỷ bóng tối với sự hài lòng.
"Tự nhiên là tôi đã buộc chúng vào bản thân trước khi cậu đến."
Sunny lườm ông già một chút, rồi nhìn đi và nhún vai.
"Ừ thì...dù sao cũng đáng thử một lần."
'Thất vọng nhỉ...'
Cậu quan sát đám Phản Chiếu một giây, cố xác định chúng mạnh mẽ cỡ nào.
Không như lúc Mordret xuất hiện trong linh hồn cậu, bây giờ, Sunny chỉ có thể thấy một tâm yếu ớt bên trong cơ thể già khọm kia. Nó mờ nhạt và không đáng nhắc đến, cho thấy cậu đang nhìn vào linh hồn của bản thân tên tư tế...hoặc ít nhất là bản sao hoàn hảo của nó. Có vẻ như xác định cơ thể nào mà tên Hoàng Tử Không Gì Cả đã chiếm hữu theo cách này là không thể. Linh hồn của hắn đã được che giấu hoàn hảo.
Còn những Phản Chiếu thì lại khác...và hơi kì lạ. Sunny có thể nhìn thấy những bóng tâm bên trong mỗi con, nhưng mặc dù trông giống ác quỷ bóng tối, chúng đều không phải là.
Toàn bộ đều là Vượt Bậc, nhưng hai trong năm chỉ là Quái Thú. Hai con là Quái Vật, và còn lại là Ác Ma. Sunny không hề biết cách lên Lớp của đám Phản Chiếu, nhưng cậu cho rằng chúng không mạnh mẽ bằng Quái Thú Gương, đàn anh của chúng.
Quái Thú Gương dù sao đã sống lâu hơn nhiều và đã lên đến tận một Ác Quỷ Vượt Bậc.
...Dù vậy, năm Phản Chiếu Vượt Bậc khả năng cao là dư sức xé xác cậu. Đặc biệt là khi cân nhắc đến mỗi con trong số chúng đều phản chiếu lại một người có Phân Loại Thần Thánh.
Sunny nhìn Mordret, chần chừ, rồi ảm đạm nói:
"Rất ấn tượng...nhưng cũng có chút thất vọng. Tao đoán chém giết hàng ngàn người bình thường là không quá dinh dưỡng đối với đám quái vật của mày ha? Giờ khi thấy chúng, tao phải đồng ý là những việc mày làm ở phía bắc có lẽ đúng là ngốc nghếch."
Ông già nhìn cậu với biểu hiện tăm tối.
"Chúng vẫn đủ để giết cậu."
Sunny nhếch mép cười.
"Ôi, thôi nào. Mày sẽ không giết tao."
Mordret nhướng mày.
"Tại sao cậu lại nói vậy?"
Vẫn dễ chịu ngồi trên ghế, Sunny nhún vai.
"Giết tao thì được gì? Tao hữu dụng với mày nếu sống hơn là chết. Hơn nữa, nếu mày loại bỏ tao, thì mày có thể nói tạm biệt với toàn bộ những Ký Ức tuyệt vời mà tao sở hữu. Tao có lẽ sẽ hơi sợ nếu mày có nhiều tuần để tra tấn tao giao chúng ra...nhưng mày không có."
Ông già mỉm cười.
"Một câu trả lời rất thỏa đáng. Nhưng mà...làm sao cậu chắc tôi là người thỏa đáng hả Sunless?"
Sunny cảm thấy cơn lạnh lẽo chạy dọc xuống sống lưng và nặn ra một nụ cười yếu ớt.
"À...không. Không thật sự. Tao không chắc. Dù sao đi nữa, mày cũng đang đánh giá thấp tao."
Mordret cau mày.
"Như thế nào? Những đồng minh có vẻ đã bỏ rơi cậu. Những cái Bóng thì bị thương và không thể lại được triệu hồi ra. Cậu có thể làm gì chống lại những Phản Chiếu?"
Liếc nhìn đám ác quỷ bóng tối cao kều với sự dè chừng, Sunny lưỡng lự vài giây, rồi nói:
"Ừ thì, nếu mày nói ra như vậy, thì có vẻ như tao không thể làm gì nhiều. Chúng đều đúng là rất mạnh mẽ. Tao đã là một mối họa, và đám này đều có năng lực của tao, dùng chúng với sức mạnh Vượt Bậc nữa chứ. Nhưng mà..."
Cậu chuyển ánh mắt sang lão già, một nụ cười độc ác hiện lên môi.
"Nhưng không thể nói vậy với bản thân mày đúng không? Mày đã hi sinh toàn bộ tâm để tạo ra đám Phản Chiếu này. Đến hiện tại, mày có thể đã thành công tạo ra một, hoặc là hai. Nhưng vậy vẫn sẽ yếu hơn tao. Hơn thế nữa, tao không thể không để ý Phân Loại của mày, mặc dù vô cùng đáng sợ, lại không hề cho mày bất cứ sự cường hóa nào liên quan trực tiếp đến chiến đấu. Đều là Thực Dụng. Nên, mặc dù tao không thể giết đám quái vật của mày..."
Mắt cậu trở nên tối hơn, thẩm thấu ra sự nguy hiểm.
"...Tao có lẽ có cơ hội kha khá để hủy diệt cái cơ thể này của mày trước khi chúng có thể ngăn cản tao."
Bốn cái bóng quấn quanh cơ thể, lấp nó đầy sức mạnh bùng nổ. Chỉ có vài mét tách cậu và ông già yếu ớt...cậu có thể vượt qua khoảng cách đó ngay tức thì.
Mordret mở to mắt, lùi lại một bước run rẩy, và giơ hai tay lên bảo vệ bản thân.
"Ôi, không! Làm ơn, đừng! Tôi sẽ làm gì nếu không có một cơ thể?!"
Rồi, hắn lắc đầu và cười.
"Đâu phải có cả một thành phố đầy người tôi có thể chiếm lấy phải không? Nghĩ đến thì...có lẽ tôi sẽ đi ra ngoài thành phố, tìm một trong những đồng minh của cậu, và mặc lấy họ. Tôi nên chọn ai hử? Đứa trẻ hay là tên tàn tật? Tôi có thể giết một lúc hai con chim và xử lý cả con bé tiên tri khó chịu kia của cậu. Đó là một ý tưởng tuyệt vời, cậu nghĩ vậy không?"
Sunny trở nên yên lặng.
"...Không, tao không nghĩ đó là một ý tưởng tuyệt vời."
Ông già nham hiểm nhìn cậu, rồi lắc đầu và quay người lại.
"Tôi khuyên cậu đừng nên nhúc nhích, Sunless. Những Phản Chiếu của tôi sẽ không giết cậu, nhưng không có nghĩa là chúng sẽ nhẹ tay. Đau vẫn là đau..."
Nói xong, hắn bắt đầu leo lên những bậc thang dẫn đến cây cầu.
Sunny nhìn chăm chú lưng hắn, nghiến răng, rồi triệu hồi Nguyện Vọng Cuối Đời. Ngay khi món bùa tự dệt ra và hợp vào Áo Choàng Địa Ngục, cậu cho cả bốn cái bóng quấn lấy bộ giáp mã não, cường hóa pháp thuật [Vũ Trang Địa Ngục] của nó gấp bốn lần.
Vốn đã được nó cường hóa, hiệu ứng của Nguyện Vọng Cuối Đời trở nên phóng đại hơn nữa.
Pháp Thuật Ký Ức: [Nguyện Chết].
Mô tả Pháp Thuật: [Những người nhìn thấy người cầm món Ký Ức này sẽ bị cưỡng ép; bạn bè được truyền cảm hứng, kẻ địch tìm kiếm người giữ nó.]
Đã cách vài bước, Mordret đột nhiên chậm lại, hơi lung lay, và rồi quay người lại.
Gương mặt hắn căng thẳng và đầy giận dữ.
"Argh...cái gì..."
Hắn nhìn chằm chằm Sunny với sự điên cuồng và khát máu trong mắt, rồi nhăn nhó.
"Đúng là...một Ký Ức tà ác. Chiêu hay đó Sunless. Nhưng nó sẽ không hiệu quả với tôi."
Ông lão mỉm cười với sự ghét bỏ, rồi đột nhiên đứng hình. Chậm rãi, lông mày hắn nhíu chặt hơn.
"Nhưng tại sao cậu lại...cậu lại muốn tôi tấn công hả Sunless? Không hề hợp lý...cậu biết tôi nguy hiểm đến mấy. Đương nhiên là trừ khi..."
Mắt hắn mở to.
Cùng lúc, Sunny nhếch mép cười.
Và cách xa họ, vượt qua khoảng trống rỗng to lớn mà dẫn đến Đảo Ngà, một dáng người nho nhỏ xuất hiện từ nơi hắc ám của Bầu Trời Bên Dưới, nhanh chóng bay về phía con rồng đang chảy máu.