Chương 743: Đánh Giá
[Ác mộng của bạn đã kết thúc.]
[Chuẩn bị đánh giá...]
Một lần nữa, Sunny thấy bản thân ở không gian giữa mộng ảo và thực tế. Hư vô hắc ám bất tận được thắp sáng bởi vô vàn những ngôi sao, với vô số những sợi chỉ ánh sáng bạc liên kệt chúng đến nhau để tạo ra một hình ảnh vô cực, xinh đẹp.
Bây giờ cậu đã có một sự hiểu biệt vỡ lòng về ma thuật, Sunny nhìn thấy những hình ảnh đó khác đi. Những nghi ngờ cũ của cậu trở nên mạnh mẽ hơn, dần biến thành khẳng định.
Đây là nội điên của Ma Pháp. Và nếu Ma Pháp được tạo ra bởi Weaver...thì thứ cậu hiện đang nhìn là dệt của nó.
Vô vàn những ngôi sao là đỉnh nối. Còn những sợi chỉ ánh sáng thì không phải cùng những sợi chỉ tinh túy mà bản thân cậu có thể tạo ra.
...Thay vì vậy, Ma Pháp được dệt từ chính những Sợi Chỉ Định Mệnh.
Lúc sự nhận ra này cắm rễ trong tim cậu, Sunny rùng mình. Quy mô của dệt vũ trụ ánh sáng bạc và vô vàn ngôi sao quanh cậu là quá to để có thể hiểu thấu. Bây giờ khi thấy được bản chất thật sự của nó, nó đột nhiên càng có vẻ không thể tưởng nổi hơn nữa.
Đúng, Weaver được gọi là Ác Ma Khát Vọng...nhưng mà thu hoạch những cơ cấu của nó để tạo ra một pháp thuật khổng lồ như này là quá phi thường, kể cả cho người con cả của Không Rõ.
Cho một daemon...
Sunny rùng mình một lần nữa.
"Là Khiếm Khuyết của họ...cô ta có ý gì chứ?"
Câu trả lời của Hope khiến cậu run rẩy đến tận cốt lõi. Ý nghĩa từ những lời nói đó là quá...không thể nghĩ nổi. Cậu không thật sự hiểu cô ta muốn nói gì, nhưng mà có cảm giác bản thân đang đứng trước ngưỡng cửa một sự thật to lớn và khủng khiếp.
Nhưng mà Sunny vẫn còn quá xa để nắm bắt sự thật đó.
Những daemon là hóa thân của những Khiếm Khuyết mà những vị thần đã vứt bỏ? Đó là cách những vị thần đã trở nên không có khiếm khuyết? Hay là những vị thần đã như vậy từ trước cả khi những daemon xuất hiện?
Đều không hợp lý chút nào cả. Làm sao mà Không Rõ, kẻ mà những daemon đến từ, liên quan đến bức hình này? Liệu có bất cứ manh mối nào cho thấy Không Rõ là ai hay là thứ gì...hay đã từng là?
Như mọi khi, có quá nhiều câu hỏi, và gần như không có câu trả lời nào cả!
Nếu có một thứ thì đã trở nên rõ ràng, thì đó là mối quan hệ giữa những vị thần và daemon thậm chí còn phức tạp hơn cậu đã nghĩ.
"Thật sự khó chịu..."
Sunny đã biết được một bí mật phi thường, nhưng không có cách để hiểu nó. Cậu nhìn chăm chú về phía xa một lúc, rồi thở dài.
"Ừ thì, sao cũng được. Mình quá nhỏ bé và quá yếu đuối để dính dáng đến những bí mật về thần thánh."
...Mặc dù cậu không nhỏ bé và yếu ớt như là trước đây.
Cậu là một Bậc Thầy!
Hay chính xác hơn là chuẩn bị trở thành một Bậc Thầy.
Như thể đáp lại ý nghĩ của cậu, Ma Pháp cuối cùng lên tiếng:
[Thức Tỉnh Giả! Thử thách của bạn đã kết thúc.]
Giọng nói của nó tiếp tục vang vọng trong hư vô hắc ám:
[Một cái bóng cô độc đến một vùng đất của những giấc mơ tan vỡ. Nó bị bắt và ném vào lồng giam, như trốn thoát bằng cách dệt ra pháp thuật từ linh hồn bản thân nó. Cái bóng tự chặt đầu để tháo vòng nô lệ khỏi cổ, và mất trái tim để giành lấy tự do.
Để lại đấu trường, cái bóng đi xa và bị dính bẫy. Nó sống trăm cuộc đời và chết trăm cái chết trong một cơn ác mộng khủng khiếp, quên mất nó là ai và nó đến từ đâu. Cái bóng không chịu gãy đi, vậy nên, ác mộng đã tan vỡ trước.
Lại tự do, cái bóng làm bạn với một pháp sư điên rồ, một đứa bé hoang dã, một cung thủ tàn tật, một nhà tiên tri mù. Cùng nhau, họ thu thập tử vong của những vị lãnh chúa bất tử và dấy lên một trận chiến tranh với thành phố thần thánh.
Những lãnh chúa bị giết, thành phố bị hủy diệt.
Cái bóng phá vỡ xiềng xích của Hope, và giải phóng cho Khát Vọng.]
[Bạn đã giết Thức Tỉnh Giả...]
Kế đó Ma Pháp liệt kê mọi người và mọi thứ cậu đã giết bên trong Ác Mộng. Sunny cảm thấy có gì đó kì lạ đang xảy ra với thời gian bên trong không gian hắc ám này, vì nó không mất quá lâu để Ma Pháp hoàn thành phần đó của đánh giá.
Và có rất nhiều để liệt kê...Sunny đã rất bận rộn trong nắm tháng qua. Cậu đã quên mất con số đó lên đến bao nhiêu từ một lúc, nhưng mà số nạn nhân đó chắc phải giữa một và hai hai ngàn. Chỉ ở Đấu Trường Đỏ cậu đã giết cả ngàn kẻ địch...
Vài kẻ trong đó nổi bật lên.
Tư Tế Đỏ, Ác Mộng, ba Nữ Chiến Tranh, vài sĩ quan cao cấp của hạm đội phi thuyền, bản thân Solvane...đó là kiểm đếm của những thành tích của cậu. Ma Pháp cũng không hề ngại ngùng với việc khen ngợi cậu.
Đương nhiên, trận chiến nguy hiểm nhất của cậu là trận đấu trí với Mordret.
Sau một lúc, Ma Pháp đã chuẩn bị đưa ra kết luận.
[...Bạn đã giải phóng một nữ ác ma bị ràng buộc bởi một vị thần.]
[Những thành tựu của bạn là đáng kinh ngạc!]
[Đánh giá cuối cùng: xuất sắc.]
Với câu cuối cùng đó, nó trở nên yên lặng.
Sunny bất động vài giây, rồi cau mày.
"Đợi đã...gì cơ?"
Xuất sắc? Chỉ xuất sắc thôi?
"Cái quái gì hả Ma Pháp?!"
Nó thậm chí còn không buồn thêm vào bình luận nào sau đánh giá đó. Cậu đã giết cả trăm nhân loại Thức Tỉnh và Sinh Vật Ác Mộng, kể cả những thứ Ngã và những Bậc Thầy! Cậu thậm chí còn giết một vị Thánh!
Cậu đã học pháp thuật đích thực, chiến thắng trong trận chiến với cả một quân đội, gây ra cái chết của vài kẻ bất tử, và giải phóng một daemon ngược lại ý chí của một vị thần! Cậu đã bị chặt đầu và moi tim, và vẫn sống để kể lại câu chuyện! Đó là không đủ để được đánh giá cao hơn?
Mà dù sao thì cũng không quan trọng...không như Ác Mộng Đầu Tiên, cái Thứ Hai không đến cùng những ân huệ thêm. Sunny đã có Tên Thật và Truyền Thừa Phân Loại. Cậu chỉ có thể nhận thêm sự Thăng Hoa lên Vượt Bậc, và cậu đúng là chỉ quan tâm đến nó.
Dù vậy...
Tại sao đánh giá cho Ác Mộng Đầu Tiên của cậu là huy hoàng, nhưng mà màn trình diễn ở Ác Mộng Thứ Hai này lại chỉ là xuất sắc? Cả hai thành tựu đều có vẻ bất khả thi tương đương, nhưng lần này không phải nghi ngờ là ấn tượng hơn rất nhiều.
Đột nhiên, một ý tưởng tiến vào đầu cậu.
Sunny mở to mắt.
"Có...có thể nào là vậy?"
Nếu là thật...
Tim cậu đột nhiên lỡ một nhịp.
Thứ khác biệt giữa hai Ác Mộng của cậu là gì?
Đúng, những thành tích của cậu ở Vương Quốc của Hi Vọng là đáng kinh ngạc và trên bờ vực bất khả thi. Nhưng mà đa số những thứ đó đều lặp lại những sự kiện trong quá khứ nguyên gốc. Chúng đã theo dòng chảy của định mệnh...
Đền Thờ Chén Thánh bị phá hủy, Hoàng Tử Mặt Trời mất cánh tay và có cái lỗ to trên ngực, treo ngược bên dưới Đảo Thuyền Đắm. Lãnh Chúa Sevras chết và quấn cơ thể rồng của hắn quanh Tháp Ngà.
Sự thay đổi đáng nhắc duy nhất mà cậu đã đạt được là đã giết Solvane thay vì để cô ta chịu đau khổ dưới sự kiểm soát của Sâu Dây Leo.
Trong Ác Mộng Đầu Tiên thì...Sunny khôn chắc tên nô lệ đền thờ thực đã trải qua như thế nào, nhưng cậu cho rằng con đường của hai người họ đã tách ra rất nhiều.
Nói cách khác, cậu đã tạo ra một lối đi mới xuyên quan Ngọn Núi Đen, vượt qua dòng chảy định mệnh đến mức độ lớn hơn.
Nhưng mà những thứ đó có nghĩa là gì chứ?
Sunny quên hô hấp.
...Liệu đó là thứ mà Ma Pháp thật sự chú trọng?
Đó là mục đích thật sự của nó?
Liệu Weaver đã tạo ra nó...
Để thay đổi định mệnh?