Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 757: Ý Thức Chuyên Nghiệp



Chương 757: Ý Thức Chuyên Nghiệp

Khó để không bị sự hiện diện lạnh lẽo của Bậc Thầy Jet cuốn theo. Nhưng mà, Sunny không dễ bị lung lạc. Cậu giữ ánh mắt của cô vài giây, rồi nhìn đi.

Biểu hiện trở nên ảm đạm.

"...Cô đã dùng rất nhiều thời gian để thuyết phục tổi rằng mất đi Nam Cực sẽ không gây ra tổn thấy không thể vãn hồi cho nhân loại, và đa số người mà đi đến đó là sẽ chết. Và bây giờ, cô đột nhiên lại muốn tôi đi cùng? Tại sao tôi lại đi chứ?"

Chắc rồi, chiến đấu một trận chiến tranh cao quý và huy hoàng chống lại Sinh Vật Ác Mộng nghe có vẻ kích động. Nhưng Sunny không còn là một thằng nhóc thiếu kinh nghiệm nữa. Cậu biết quá rõ cái giá của sự huy hoàng. Với cậu, tổn thất trong chiến tranh không phải là khái niệm trừu tượng, mà là một hiện thực nghiệt ngã và rất quen thuộc.

Cậu không đủ ngạo mạn và ngu ngốc để xem bản thân là miễn dịch với tử thần.

Bậc Thầy Jet nghiêng ra sau.

"Cậu không muốn bảo vệ đồng bào nhân loại của mình?"

Sunny nhún vai.

"Đừng hiểu sai...tôi thật sự muốn toàn bộ những người ở Nam Cực có thể sống sót. Nhưng mà, không ai trong số họ đã giúp gì tôi khi tôi chết đói ở ngoại ô. Không ai trong số họ ở đó khi tôi chìm trong máu của mình ở Vùng Đất Lãng Quên. Chính phủ cũng chả làm cứt gì để giúp đỡ tôi cả."

Cậu cau mày, rồi nói thêm:

"Thật ra thì, có thể cãi rằng chính phủ không chỉ hoàn toàn ruồng bỏ tôi, mà thậm chí còn làm mọi thứ trong khả năng của họ để đảm bảo tôi nhanh chóng chết đi sau khi bị lợi dụng để mang ra lợi ích nhỏ nhoi nhất. Như bố mẹ tôi vậy. Nhưng mà, bất chấp những thứ đó, tôi đã sống sót và đã có thể xây dựng cho mình một cuộc sống không tồi. Và bây giờ khi tôi cuối cùng mới có được gì đó tốt trong đời...cô muốn tôi ném đi toàn bộ thứ đó và đi mạo hiểm tính mạng để có lẽ cứu một đám người xa lạ?"

Bậc Thầy Jet thở dài.

"Tôi hiểu. Tin tôi đi, tôi hiểu. Nhưng mà..."

Sunny nhướng mày:

"Nhưng mà gì? Tôi tin rằng cô hiểu. Dù sao thì cô cũng đến từ ngoại ô như tôi. Có lẽ cuộc đời cô ở đó không tệ như của tôi, nhưng mà chắc cũng không quá khác. Nên tại sao cô lại đi đến Nam Cực?"

Cô lưỡng lự vài giây, rồi nhìn đi hướng khác.

"Tôi đoán là khó để giải thích ha. Danh dự, nghĩa vụ, hi sinh...cậu nói đúng, những từ ngữ đó không có quá nhiều ý nghĩa gì với tôi cả. Làm việc cho chính phủ chỉ là một cách để sống. Nhưng mà...tôi đúng là làm việc cho chính phủ. Và tôi có niềm tự hào với công việc của mình."

Kẻ Gặt Hồn quan sát những người ở trong căng tin với đôi mắt xanh dương băng giá, rồi liếc sang Sunny.

"Tôi có lẽ không có quá nhiều sự trìu mến với nhân loại, nhưng mà duy trì sự thăng bằng dễ vỡ mà cho phép nó tồn tại là thứ mà tôi đã chọn làm trách nhiệm của mình. Lĩnh vực của mình. Nên, nhìn Nam Cực chìm trong máu lửa từ bên ngoài sẽ đi ngược lại ý thức chuyên nghiệp của tôi."

Sunny yên lặng một lúc, rồi suy nghĩ về thứ cô vừa nói. Cậu có cảm giác rằng, theo một cách, Bậc Thầy Jet rất giống cậu. Quá cứng đầu để bỏ cuộc, không chịu để thế giới vừa ý...nhưng mà, giữa họ lại có một sự khác biệt lớn. Sunny nhắm toàn bộ sự thù hằn và phẫn hận đó vào việc sống sót và chỉ nâng lên bản thân, cô đã chọn một thứ vĩ đại hơn làm mục tiêu của mình.

Thay vì đi đường một mình, Kẻ Gặt Hồn đã quyết định cột bản thân vào một tập thể lớn hơn nhiều.

Liệu có đáng? Cậu không biết chắc, nhưng cảm thấy là không. Người như cậu và cô xứng được ích kỷ. Thế giới này chưa từng đối xử tốt với cậu, vậy nên, họ không có trách nhiệm phải đền đáp gì cả. Chết vì người mà mình không quan tâm là sự ngu ngốc hoàn toàn.

Cậu nhìn cô và âm u nói:

"Nhưng tôi không có cùng nghề nghiệp như cô."

Bậc Thầy Jet mỉm cười.

"Đúng. Nhưng mà, tôi chưa nói xong. Đạo đức làm việc chỉ là một phần nguyên nhân tôi sẽ đi đến Nam Cực. Thứ còn lại là...tương lai."

Sunny nhướng mày.

"Tương lai?"

Cô gật đầu.

"Đúng vậy. Thế giới đang thay đổi, Sunny à. Chuyện xảy ra ở Nam Cực có lẽ sẽ không kết liễu nhân loại hay thậm chí khiến nó thay đổi quá nhiều. Nhưng mà nó sẽ thay đổi người Thức Tỉnh. Cứ suy nghĩ đi...với nhiều người chúng tôi đi như vậy, thuộc về lực lượng tiên phong hoặc là thuộc về đội tiếp viện tự nguyện, cân bằng của lực lượng của xã hội Thức Tỉnh sẽ thay đổi. Hàng ngàn người sẽ chết, nhưng mà những người sống sót sẽ trở nên mạnh mẽ hơn."

Kẻ Gặt Hồn nghiêng ra trước, giọng nói đột nhiên mãnh liệt:

"Bao nhiêu người sẽ hoàn toàn lấp đầy tâm họ? Bao nhiều người sẽ đạt được đột phá trong kĩ năng chiến đấu? Bao nhiêu người sẽ Vượt Bậc? Có ít hơn một ngàn Bậc Thầy còn sống trên thế giới ngay bây giờ. Sẽ còn lại bao nhiêu sau trận chiến ở Nam Cực? Tôi cá là sẽ nhiều hơn bây giờ. Bao nhiêu Thánh mới sẽ xuất hiện? Mọi thứ sẽ thay đổi, Sunny...cậu có thể là một phần của sự thay đổi đó, hoặc là bị để lại phía sau."

Sunny quan sát gương mặt cô vài giây và nhún vai. Rồi, cậu hỏi với giọng ảm đạm:

"Cô đang hi vọng có thể trở thành một vị Thánh trong sự hỗn loạn đó, trong lúc những Đại Gia Tộc đang nhìn đi nơi khác?"

Bậc Thầy Jet thở dài, rồi chậm chạp lắc đầu.

"Không, không hẳn. Cậu nhầm lẫn nếu cho rằng sự độc quyền về Vượt Giới Hạn Giả của họ là tồn tại chỉ thông qua những biện pháp phòng ngừa. Kể cả nếu như cậu trở thành Thánh, thì họ vẫn có thể, và sẽ, khiến cậu biến mất. Hơn nữa, tiến vào Ác Mộng Thứ Ba không phải việc mà muốn làm là làm được. Nếu cậu muốn sống sót, cậu cần nhiều năm chuẩn bị và cả một đại dương tài nguyên, chưa kể đến cần có một tổ đội gắn kết và mạnh mẽ. Nhảy vào một Hạt Giống ngẫu nhiên nào đó sẽ chỉ khiến cậu mất mạng."

Sunny giữ im lặng một lúc, rồi cau mày.

"...Mà những Đại Gia Tộc đang làm gì về tình huống này chứ hả? Nhà Đêm cung cấp những hoa tiêu cho thủy quân...họ có sẽ tham chiến cùng? Còn Song và Valor?"

Kẻ Gặt Hồn nhăn nhó rồi lắc đàu.

"Không. Những Đại Gia Tộc sẽ né xa chiến dịch...vào hiện tại. Có lẽ họ rồi sẽ tham gia, nhưng hiện tại, cả ba đều đang giữ lại lực lượng của họ."

Gương mặt cậu trở nên tăm tối.

"Tại sao? Chẳng phải bảo vệ tính mạng nhân loại là mục đích của sự tồn tại của họ?"

Cô thở dài.

"Là. Và họ đang làm vậy. Họ chỉ là có những ý nghĩ của riêng mình về việc đó có nghĩa là gì."

Bậc Thầy Jet chần chừ vài giây, rồi nói thêm:

"Những Đại Gia Tộc từ lâu đã bỏ cuộc với Trái Đất rồi Sunny à. Thay vì cố gắng bảo vệ căn nhà cũ, dột nát của nhân loại, họ đã chuyển tầm mắt đến việc xây dựng một ngôi nhà mới. Họ có những kế hoạch to lớn cho thế giới Mộng Ảo..."