Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 758:



Chương 758: Ngã Rẽ

Sunny rời khỏi Học Viện với rất nhiều thứ trong tâm trí.

Là một Bậc Thầy và một công dân hạng cao, cậu có quyền được nhận một bằng lái PTGTCN và có dư tiền để mua một cái. Nhưng mà, Sunny không hề biết cách điều khiển một phương tiên giao thông cá nhân và quá lười để học, nên cậu vẫn dùng tàu công cộng để di chuyển quanh thành phố.

Quanh...Thủ Đô Công Hãm Góc Bắc NQSC.

Không để ý đến những ánh mắt của những người có vẻ rất hứng thú với cậu, cậu nhìn ra cửa sổ trong lúc tàu trượt về phía trước trên đường ray từ trường, bay xuyên hết quận này đến quận khác với tốc độ phi thường.

Thành phố...là một nơi không tồi, miễn sao đừng có sinh ra ở ngoại ô. Những ngôi nhà cao đào sâu vào lòng đất và vươn cao lên bầu trời, liên kết bởi những tầng hầm và những cây cầu trên không thành một mê cung phức tạp của những vật liệu tổng hợp và hợp kim cường lực. Đây đó, có những thứ cây cối và cỏ nhân tạo làm bớt đi màu trắng đơn điệu với những màu sắc sống động xanh lá, vàng, cam và đỏ.

Mọi thứ có vẻ sạch sẽ và sáng lạn bất chấp những cơn bão nghiêm trọng thường xuyên xảy ra ở thời điểm này trong năm, không hề giống như cái thứ chật chội, dơ bẩn, tăm tối, và độc hại ở ngoại ô. Có những màn hình to chiếu những cảnh tượng xinh đẹp và quan cảnh choáng ngợp mà đã không tồn tại ở Trái Đất từ vài thế kỷ trước rồi, và những hình ảnh tuyên truyền đó đã được thiết kế điêu luyện để cải thiện tâm trạng của công dân.

...Hơn tất cả, thành phố có vẻ đầy sự sống. Những dòng người bất tận đông đúc trên đường, với vài PTGTCN hiếm có lâu lâu xuất hiện. Hàng triệu...trăm triệu người gọi nơi này là nhà. Chỉ có ở đây, đuộc bảo vệ bởi những rào cản khổng lồ bên ngoài và hệ thống lọc không khí, cũng như những người Thức Tỉnh hùng mạnh, họ mới có thể sống và phát triển.

Kì lạ để tưởng tượng thật nhiều người tương tự đang ở Nam Cực sẽ sớm bị ruồng bỏ và tiêu diệt bởi làn sóng Sinh Vật Ác Mộng bất tận.

Sunny đã từng thấy sự hoảng hốt và hỗn loạn mà một cánh Cổng bất ngờ xuất hiện có thể gây ra. Nhưng mà, trí tưởng tượng của cậu thất bại khi cố nghĩ đến một thảm họa như vậy, nhưng mà phóng đại gấp trăm lần trông như thế nào. Cậu chỉ có thể tưởng tượng cả bầy quái vật mà Quân Đội Mộng Giả đã đối mặt dưới Tòa Tháp Đỏ đột nhiên xuất hiện trên những con đường yên bình này.

Hình ảnh đó khiến cậu rùng mình.

...Nhưng mà, cậu vẫn đứng bên lời nói của mình.

Cậu không nợ những người này gì cả. Chắc rồi, nếu một cánh Cổng mở ra ngay trước Sunny, thì cậu có lẽ sẽ lựa chọn chiến đấu và câu đủ thời gian để dân thường bỏ chạy. Đó là bản tính nhân loại. Nhưng mà cậu sẽ không chú tâm đi tìm kiềm cái chết chỉ để hoàn thành một thứ trách nhiệm mơ hồ gì đó. Không ai giúp cậu khi cậu tuyệt vọng cần giúp đỡ. Cậu đã sống sót bất chấp nhân loại, không phải vì nó.

Và cậu sẽ tiếp tục đặt bản thân lên đầu...

Khả năng cao là vậy.

Sunny sẽ nói dối nối nói rằng Bậc Thầy Jet đã không đặt một hạt giống nghi ngờ vào tim mình. Chắc chắn, chuyến thám hiểm đến Nam Cực có vẻ là một hành trình tự sát và vô dụng, nhưng cô nói đúng. Những người sống sót sự kiện đó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Mặc dù Sunny sẽ không nhận được mảnh bóng nào từ bầy sinh vật Ngủ Say và Thức Tỉnh mà sẽ tràn đầy Góc Nam, cậu vẫn có thể thu thập nhiều mảnh hồn và Ký Ức, thậm chí có lẽ là Tiếng Vang. Cũng sẽ có thừa Sinh Vật Ác Mộng Ngã rình mò ở Nam Cực.

...Nhưng mà, cậu cũng không tin tưởng khả năng dự đoán chính xác chuyện gì sẽ xảy ra ở đó của chính phủ. Họ có vẻ cho rằng chỉ có những Cổng cấp thấp sẽ xuất hiện trong chuỗi phản ứng đó, nhưng mà đánh giá đó có đúng? Ai có thể nói chắc rằng một Cổng Cấp Độ Năm khác sẽ không mở ra thay vì vậy?

Lần cuối việc đó xảy ra, những người như Bất Diệt Hỏa và Nụ Cười Thiên Đường đã bỏ mạng trên chiến trường. Liệu Sunny có thể nói bản thân sẽ làm tốt hơn? Không, chắc chắn cậu không thể.

Cuối cùng, tất cả đều đều quy về một lựa chọn đơn giản mà phụ thuộc và việc đàm phán vào ngày mai.

Nếu mọi thứ ổn thảo, Sunny sẽ lấy lại khả năng tiến vào thế giới Mộng Ảo. Ở đó, cậu sẽ có thể đạt được những kết quả tốt hơn là thám hiểm đến Nam Cực có thể mang lại, và với rủi ro ít hơn hẳn.

Hơn thế nữa...cậu thậm chí có thể thề trung thành với gia tộc Valor danh gái. Đến hiện tại, cậu có thừa giá trị để đàm phán một đợt giao dịch cực kì lợi nhuận. Với sự rèn luyện, hỗ trợ, và tài nguyên của họ, trở thành một Titan sẽ không nằm ngoại phạm vi khả thi.

Rào cản đứng giữa cậu và Vượt Giới Hạn cũng sẽ ngay lập tức biến mất. Thay vì vậy, cậu sẽ ở vào vị trí tốt nhất có thể để chinh phục Ác Mộng Thứ Ba!

Có lẽ cậu thậm chí sẽ có thể tăng cường sự thấu hiểu của bản thân về pháp thuật vượt trội. Valor nổi tiếng với khả năng tạo ra những Ký Ức phi thường. Cậu cũng đã thấy những đại diện của Đại Gia Tộc dùng ma pháp kí tự tốt đến mấy ở Đền Thờ Đêm. Có quá nhiều kiến thức mà họ sở hữu! Quá nhiều thứ cậu có thể học từ họ.

Còn về việc những Đại Gia Tộc có vẻ đang chuẩn bị từ bỏ Trái Đất và lựa chọn thế giới Mộng Ảo...

Họ thậm chí có sai sao?

Sunny vẫn còn nhớ cuộc đối thoại với Effie trong nhà thờ đổ nát ở Thành Phố Hắc Ám. Cô cũng đã tin rằng thế giới thức tỉnh đang chết dần, và thế giới Mộng Ảo có thể sẽ trở thành sự cứu rỗi của nhân loại. Biện luận của cô là...đáng sợ, nhưng lại thuyết phục.

Dù sao đi nữa, nếu có gì đi sai, thì cậu luôn có thể bỏ lại Gia Tộc Valor. Thề trung thành dù sao cũng đâu có ý nghĩa gì với Sunny. Là một người mà ghê tởm cái từ danh dự, cậu hơn cả sẵn lòng phản bội bất cứ lời hứa nào miễn sao nó thích hợp cho cậu.

Rời bỏ một Đại Gia Tộc có lẽ sẽ không dễ, nhưng đến lúc đó, cậu sẽ đủ mạnh mẽ để có thể làm vậy.

...Vậy nên, nếu cuộc đàm phán là tốt, thì cậu không có lý do gì phải làm việc ngu ngốc như là đi theo Bậc Thầy Jet đến Nam Cực.

Nếu là xấu, thì đó sẽ gần như là lựa chọn duy nhất của cậu.

Đó là tại sao Sunny không đưa một câu trả lời xác định cho Kẻ Gặt Hồn. Cô cũng không đòi hỏi nó. Bậc Thầy Jet chỉ nói với cậu suy nghĩ về lời đề nghị của cô ấy và cho cô ấy biết quyết định của cậu trong hai tháng đến.

Trong lúc tàu đến gần quận sân vườn, Sunny thở dài và đi về phía lối ra.

'Chết tiệt...đau cả đầu. Tại sao mọi thứ lại phải xảy ra vào ngày đầu tiên mình làm giảng viên chứ? Đúng là quá nhiều sự kích thích cho một ngày mà!'

Tệ hơn nữa, ngày mai hứa hẹn sẽ càng kích thích hơn nữa...