Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 762: Đàm Phán



Chương 762: Đàm Phán

Cô gái trẻ tuổi bước xuống từ PTGTCN trông rất sắc bén trong bộ đồ suit được may hoàn hảo cho mình. Nó hoàn toàn đen, với những nút áo và khuy măng sét được đúc từ thép bạc. Tay cô được bảo vệ khỏi cái lạnh bởi cặp găng tay da, và mái tóc đen như lông quạ hơi đung đưa trong gió.

Với làn da thạch cao và dáng người thon thả, cô gái trẻ trông vừa xinh đẹp vừa dễ sợ. Cô tương tự một lưỡi kiếm chết chóc, ấn tượng đó càng được nhấn mạnh bởi ánh nhìn lạnh lẽo từ đôi mắt chu sa ấn tượng, kì lạ.

Morgan của Valor đã đến để đại diện gia tộc của mình.

Sunny thầm chửi thề.

Đây...gần như là trường hợp tệ nhất có thể. Giờ khi mà một hậu duệ trực tiếp của Anvil của Valor đã xuất hiện để đích thân đàm phán với họ, cơ hội để cậu gạt được người nào là giảm đi đáng kể.

Còn không nhắc đến tim cậu đột nhiên nhói lên, như thể nhớ lại cơn đau lúc bị xé ra khỏi ngực bởi bàn tay thon thả của Morgan. Mặc dù sự kiện không may đó diễn ra trong Mộng Cảnh hư ảo, kí ức về cơn đau đó lại rất thực.

...Tệ hơn nhiều nữa là, Sunny không thể kiềm được mà rùng mình khi nhận ra Morgan giống anh trai của cô đến mấy. Sự tương tự đó gần như ghê rợn. Như thể cậu đang nhìn chăm chú vào phiên bản nữ trẻ tuổi hơn của Mordret.

Khiến cậu thật sự khó chịu.

Morgan ngước lên nhìn cánh cửa to lớn của Học Viện, rồi nhìn biển nến với sự tò mò, và đi về phía trước. Dừng lại trước mặt Sunny và Cassie, cô nở một nụ cười lịch sự và nói bằng giọng trầm thấp, khàn khàn:

"Bậc Thầy Sunless. Cậu trông...quen mắt. Chúng ta đã từng gặp nhau sao?"

Nếu Sunny vừa có tâm trạng tồi tệ, thì bây giờ nó thật sự như xuống cống vậy. Trong toàn bộ câu hỏi trên đời này, cô ta lại phải hỏi đúng câu đó?!

Cậu chần chừ một giây, rồi hờ hững trả lời:

"Không trực diện. Tôi từng thấy cô ở phía xa, trong một Giải Đấu Ác Mộng, nhưng tôi không cho rằng cô đã nhìn kỹ tôi."

...Cậu cũng đã nhìn thấy cô ở gần, nhưng cô ta không cần biết điểm đó!

Morgan có vẻ mất hứng thú và quay sang Cassie.

"Bài Ca của Kẻ Ngã. Hân hạnh được gặp cô."

Mặc dù giọng điệu không quá khác biệt, cô vẫn có chút tôn trọng hơn đối với cô gái mù. Bất kỳ ai có một Tên Thật đều xứng đáng được công nhận, ngay cả từ một con cháu của đại gia tộc.

Cassie gật đầu.

"Bậc Thầy Morgan."

Con gái của Valor mỉm cười.

"A. Vậy tôi không cần tự giới thiệu."

Dứt lời, cô quay người và nhìn cánh cửa đỏ của Học Viện lần nữa. Đến hiện tại, thì cây cầu kéo đã bắt đầu di chuyển, chậm rãi hạ xuống để họ tiến vào.

Gương mặt Morgan trở nên hơi đăm chiêu.

"Vậy ra đây là Học Viện Thức Tỉnh...tôi đã luôn muốn đến đây. Tiếc là, nó chưa từng nằm trong lựa chọn của tôi."

Sunny hơi mơ hồ nhìn cô ta.

"Tại sao không?"

Cô gái trẻ lưỡng lự một giây, rồi nhìn cậu với một nụ cười dễ chịu mà quen thuộc đến khiến người ta bất an.

"Tôi đã được đào tạo bởi tinh anh trong tinh anh ngay từ khi còn là một đứa trẻ. Không có gì mà Học Viện có thể đưa ra mà tôi chưa có. Dùng thời gian ở đây sẽ chỉ là lãng phí."

Cô ngưng một giây, rồi khẽ thở dài.

"...Dù vậy. Tôi từng yêu thích những phim truyền hình và những bộ truyện tranh về Học Viên. Đáng tiếc."

Morgan nhìn cây cầu kim loại nặng nề ngã xuống khe đặc biệt trong mặt đất và trở nên bất động sau vài tiếng kích lớn tiếng. Rồi, cô nhìn Sunny và hỏi:

"Cậu có ngại cho tôi một chuyến tham quan nhỏ? Tôi nghe nói cậu bây giờ là một giảng viên ở đây."

Trong toàn bộ cách mà cậu đã tưởng tượng buổi đàm phán sẽ bắt đầu...đây không phải một trong số đó.

Sunny chần chừ, rồi nhún vai.

"Ừm, chắc rồi. Tại sao không? Đi theo tôi."

Học Viện như là một thành phố bên trong thành phố. Nó tự cung tự cấp và được bảo vệ kĩ càng. Cả khu kiến trúc được vây quanh bởi một hào nước sâu và bức tường làm từ hợp kim cường lực mà đủ cao và bền bỉ để có thể cầm chân một con titan. Đây đó, những nòng súng tự động của hệ thống bảo vệ không trung có thể nhìn thấy được, những họng súng cỡ lớn nhắm lên trời.

Sunny, Cassie, và Morgan của Valor đi vài phút trước khi đến gần một tòa nhà hiện đại, với những bức tường trắng không cao. Cậu chỉ về nó và nói với một chút hào hứng trong giọng:

"Đó là Khu Người Ngủ. Đương nhiên, đa phần là nằm trong lòng đất. Thường thì, có nhiều hoạt động bên trong và vòng quanh nó, nhưng sớm như thế này sau đông chí, thì không có nhiều người Ngủ ở quanh. Nhóm đầu tiên sẽ được nhập học trong một hai tuần gì đó."

Khi cậu nói xong, Cassie thêm vào:

"Có vài học viên tư nhân đây đó, nhưng chỉ có một Học Viện Thức Tỉnh. Chính phủ sẽ mang toàn bộ người Ngủ đến khu này, cho dù họ đến từ Góc nào. Trung bình thì mỗi năm sẽ có khoảng một ngàn nam nữ trẻ tuổi chuẩn bị cho chuyến đi đầu tiên đến thế giới Mộng Ảo ở đây."

Morgan quan sát khu người Ngủ một chút, rồi mỉm cười và hỏi:

"Vậy, nó có sống động và sôi nổi như là cách người ta thể hiện trong những bộ phim truyền hình? Người Ngủ thật sự có quậy phá đủ kiểu, phát triển tình bạn và đối thủ mà kéo dài cả đời, và đi những chuyến thám hiểm mạo hiểm gì đó?"

Giọng nói khàn khàn của cô nghe thật sự tò mò.

Sunny cười khô khan.

"...Tôi không biết. Chúng tôi là hai người cuối cùng cô nên hỏi việc đó, thật lòng. Không chỉ vì bọn tôi chỉ ở đây một tháng, mà còn là hai người ở tận dưới cùng của bảng xếp hạng. Mọi người đối xử chúng tôi như là hai cái xác biết đi vậy."

Morgan nhìn cậu, rồi nói:

"Vậy mà, hai người lại ở đây. Chỉ ba năm sau, đều còn sống và đã Vượt Bậc."

Cậu liếc sang Cassie, rồi nhếch mép cười.

"Đúng. Cuộc sống đôi lúc có thể buồn cười như vậy."

Họ tiếp tục đi quanh Học Viện một lúc. Vì Sunny biết nó rõ hơn hẳn Cassie vì vị trí trợ lý nghiên cứu của mình, cậu là người nói chuyện chủ yếu. Cậu dẫn Morgan đi quanh, giải thích mục đích của khu và tòa nhà, còn cô thì hứng thú lắng nghe và đôi lúc lại hỏi vài câu này nọ.

Nhìn chung thì, Morgan có vẻ thật sự...thân thiện.

Nhưng mà đó lại là sự nguy hiểm.

Sunny không bỏ sót việc cậu càng nói nhiều, càng cho ra nhiều thông tin về bản thân, thì càng khó để giữ cảnh giác. Mặc dù con gái của đại gia tộc có vẻ dễ chịu và có ý tốt, sự thật là mỗi lời nói của cô đều được toan tính và có mục đích.

Sự sợ hãi tồi tệ nhất của cậu đã thành sự thật. Sứ giả mà gia tộc Valor cử đến không phải một tên ngốc ngạo mạn, vô lễ. Thay vì đó, họ cử đến một công chúa chết người với ánh mắt sắc bén đến mức gần như cắt được da.

Mặc dù Morgan đã không khiến nó rõ ràng...cuộc đàm phán đã bắt đầu.