Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 761: Đốt Nến



Chương 761: Đốt Nến

Sáng hôm sau, Sunny đến gần cánh cổng màu đỏ to đùng của Học Viện và đứng đó vài giây, nhìn cả ngàn ngọn nến đang cháy ở trước cái hào rộng vây quanh cửa. Những ngọn lửa đung đưa và tỏa sáng xuyên qua những bông tuyết đang rơi, tạo thành một biển ánh sáng cam xinh đẹp.

Khi mà Quân Đội Mộng Ảo đột nhiên quay trở lại từ Vùng Đất Lãng Quên, sự hồi sinh của họ đã nâng lên một cơn bão, người ta bắt đầu đặt những ngọn nến này ở trước Học Viện cho người đã ở lại...người con gái cuối cùng của gia tộc Bất Diệt Hỏa, Ngôi Sao Thay Đổi. Có người tin rằng Nephis sẽ không chết miễn sao có ít nhất một ngọn nến còn cháy.

Miễn sao nó còn cháy, Bất Diệt Hỏa sẽ không bị dập tắt.

Bây giờ, hai năm sau, số lượng ngọn nên đã không hề giảm đi chút nào. Thât ra thì thậm chí còn nhiều hơn trước. Huyền thoại của Ngôi Sao Thay Đổi không chỉ còn sống, mà còn tiếp tục phát triển và lan tỏa.

Ban đầu, những ngọn nến có lẽ chỉ là một hành động bởi những người mà bất chấp mọi xác suất đã nuôi hi vọng cô vẫn còn sống, nhưng với mỗi ngày mà Nephis bằng cách nào đó chống lại tử thần và tiếp tục kiên trì, một mình ở nơi hắc ám nguyền rủa của thế giới Mộng Ảo, danh vọng và ảnh hưởng của cô càng lúc càng cao.

Không ai có thể giải thích làm sao cô có thể sống sót trong nơi hoang vắng, tăm tối của Vùng Đất Lãng Quên, nhưng cô không hề nghi ngờ là đã không chịu thua trước những thứ kinh dị không thể tả nổi kia. Sunny biết điểm đó hơn ai cả...nhưng mà những người khác cũng biết.

Chính phủ không hề ngại ngùng thổi gió cho ngọn lửa của sự hăng hái lệch lạc kia, và dùng Nephis để tiếp nhiên liệu cho cỗ máy tuyên truyền của họ, vẽ cô thành một biểu tưởng của tinh thần cao quý, không thể bẻ gãy của nhân loại. Dù sao thì, họ có thể dễ dàng xác nhận Ngôi Sao Thay Đổi vẫn còn sống. Không như những người biến thành Rỗng, một người như cô lại cho thấy hoạt động não tương tự như một người đang nằm mơ. Nên họ thậm chí còn không phải sáng tạo ra bằng chứng giả.

...Đến hiện tại, có ít nhất một trăm ngàn ngọn nến được đặt trước Học Viện, nơi cô ngủ ở trong một căn phòng được canh gác nghiêm ngặt dưới lòng đất.

Sunny thở dài, rồi di chuyể ánh mắt về phía một bóng người tinh xảo trước những ngọn nến. Cassie thắp ngọn nến của bản thân, chờ đợi chút sáp chảy ra và thả sáp xuống đất, rồi đặt ngọn nến ở gần những cái còn lại và đứng lên.

Cô đang mặc thường phục. Quần áo gọn gàng và tầm thường, nhưng mặc dù vậy, không ai có thể nhìn lầm cô là người bình thường Vẻ đẹp trang nghiêm và không thuộc về thế giới này của cô gái mù vây quanh cô gái mù như một rào cản vô hình, khiến vài người đến để thắp nến tránh xa, nhìn cô với sự kính nể choáng váng.

Không để ý đến họ, Sunny khẽ cau mày rồi đi qua. Trong lúc cậu đến gần, có vẻ như thể những bóng tối của những ngọn nến trở nên sâu hơn một chút.

"Chào mừng trở lại thế giới thực. Cô đến từ lúc nào?"

Cassie ngưng một giây, rồi quay sang cậu và hơi mỉm cười.

"Chỉ vài phút trước. Điểm buộc của mình là ở đây, trong Học Viện."

Sunny gật đầu.

Là những Bậc Thầy, họ có thể đi đến thế giới Mộng Ảo với cơ thể vật chất và tùy ý. Khi ở đó, họ vẫn bị liên kết với một Cổng Dịch Chuyển làm neo, và phải dùng nó để quay trở lại thế giới thực.

Nhưng mà, lúc sự liên kết của họ với thế giới Mộng Ảo trở nên mạnh hơn, sự liên kết với thế giới thức tỉnh lại trở nên hơi kém tuyệt đối. Để quay trở lại, mỗi người Vượt Bậc phải tạo ra một điểm buộc - một dấu vết vô hình mà họ sẽ dùng làm đèn hiệu cho lúc trở lại. Họ sẽ quay lại thế giới thực ở điểm đó.

Tạo ra hay di chuyển một điểm buộc là không quá khó, nhưng mà cần chút thời gian. Của bản thân Sunny là nằm trong căn phòng dưới nhà cậu, nhưng Cassie đã chọn nơi của cô cẩn thận hơn. Mai phục một Bậc Thầy vào khoảnh khắc họ quay lại là biện pháp tốt nhất để bắt họ vào trạng thái yếu ớt nhất. Nên, Học Viện được phòng ngự tối cao là một lựa chọn tốt.

Cậu hơi lo lắng nhìn Cassie, rồi hỏi:

"Cô...cô dạo này như thế nào?"

Cô gái trẻ mỉm cười.

"Không quá tệ. Bọn mình đã bận rộn trong sáu tháng qua. Khám phá Tháp Ngà, khôi phục con thuyền bay đến sự huy hoàng thật sự của nó...giờ khi mình đã thấy nó ở thời đỉnh cao, có nhiều thứ bọn mình có thể làm."

Sunny biết Cassie đã dùng nhiều thời gian để học về con thuyền phi thường kia từ Noctis. Có vẻ như cô đang áp dụng tốt những bài học đó.

Gương mặt cậu hơi tối đi.

"...Cô vẫn địn dùng nó bay qua Dãy Núi Rỗng?"

Cô gái mù thở dài.

"Ừm...có lẽ. Những Người Giữ Lửa vẫn còn quá yếu để làm ra chuyến đi đó. Nhưng có lẽ...có lẽ cuộc đàm phán của ngày hôm nay sẽ thay đổi nhiều thứ. Dù sao thì gia tộc Valor biết về Dãy Nũi Rỗng nhiều hơn bất cứ ai khác."

Sunny khịt mũi.

"Và cô nghĩ họ sẽ cứ vậy chia sẻ kiến thức đó với cô?"

Cassie chần chừ vài giây, rồi yếu ớt nhún vai.

"Tại sao không? Giờ khi Thánh Cormac đã chết, phải có ai đó tiếp tục nhiệm vụ của ông ta."

Cô chần chừ một chút và hỏi:

"Nếu bọn mình đi...cậu sẽ đi cùng chứ?"

Sunny cười.

"Tôi không biết. Thần thánh à...tại sao gần đây ai cũng đều đột nhiên muốn tôi đi đâu đó cùng họ vậy?"

Cassie quay mặt về phía cậu và giữ im lặng vài giây. Rồi cô đơn giản nói:

"Vì cậu mạnh mẽ."

Sunny nhìn cô với nụ cười nhàn nhạt, rồi quay đi.

"Chắc là vậy ha. Sao cũng được...cô chuẩn bị cho đàm phán chưa? Mọi thứ thật sự có thể biến xấu cho chúng ta, cô biết đó."

Cô gái mù gật đầu và quay lưng về phía biển nến.

"...Tôi biết."

Trong lúc cô nói vậy, một PTGTCN sang trọng màu đen xuất hiện, ngừng lại cách đó một đoạn. Cửa nó trượt mở ra, và đại diện của đại gia tộc Valor bước ra lên lề đường.

Khi Sunny thấy người đó là ai, gương mặt cậu rơi xuống.

Cậu nghiến răng.

'Cứt thật...'

Toàn bộ người trên đời...tại sao lại phải là cô ta chứ?