Chương 767: Đo Lường Sức Mạnh
Tin tức Ngôi Sao Thay Đổi quay trở lại lan tỏa ra khắp thế giới như lửa rừng. Mạng lưới gần như nổ tng với vô vàn những thảo luận. Mọi người muốn chia sẻ sự kích động của mình và ăn mừng sự quay trở về của vị anh hùng trẻ tuổi mà, không phải nghi ngờ, sẽ trở thành một trong những nhà vô địch mạnh mẽ nhất của nhân loại.
Mặc dù có phần phóng đại, phản ứng của những người bình thường và Thức Tỉnh đều dễ hiệu. Trong thế giới tăm tối và dễ vỡ trên bờ vực hủy hoại này, mọi người đều khao khát thứ gì đó thắp sáng cuộc đời họ và đuổi đi nỗi sợ hãi. Mọi người đều tuyệt vọng tìm kiếm hi vọng.
Nghĩ về việc đó, Sunny không nhịn được mà nhớ đến mô tả của Phân Loại Neph. Kẻ Mang Ánh Sáng...
[Bạn là một sinh vật ánh sáng mà bị lưu đày và phải cam chịu sự tồn tại trong bóng tối. Bạn mang đến sự rạng rỡ và ấm áp cho mỗi nơi bạn đi đến, nhưng cùng với nó là sự mong mỏi không thể diễn tả.]
Liệu thứ mong mỏi mà nó nhắc đến là hi vọng? Mong mỏi dù sao cũng chỉ là một từ khác cho khát vọng...
Dù sao đi nữa, chính phủ đã từ lâu dùng Nephis để thỏa mãn khát vọng đó. Họ đã tạo ra một cốt truyện hăng hái quanh sự kiện về Vùng Đất Lãng Quên và khiến cô trở thành trọng điểm của câu chuyện đó.
Cho dù Sunny có ghét cái bộ phim mà đã gấp rút quay chiếu sau khi họ Thức Tỉnh đến mấy, thì cậu phải thừa nhận nó là một dấu hiệu cho thấy những người sống sót của Quân Đội Mộng Giả và thủ lĩnh của họ có ảnh hưởng cỡ nào đối với công chúng.
Nói công bằng, chính phủ đã không cần quá cực khổ để biến Ngôi Sao Thay Đổi thành một biểu tượng. Thành tựu của cô thật sự là duy nhất và đáng kinh ngạc. Câu chuyện hi sinh của cô thật sự quá hấp dẫn.
Hơn thế nữa, Nephis đã thừa kế một huyền thoại đã được thành lập ngay từ khi sinh ra. Ông cô là nhân loại đầu tiên chinh phục Ác Mộng Thứ Hai và trở thành một Bậc Thầy. Bố cô là người đầu tiên chinh phục cái Thứ Ba để trở thành một vị Thánh. Cả hai đều là những chiến binh vĩ đại, những người tiên phong, và những người anh hùng tôn kính của nhân loại.
...Và bây giờ, cô đã đứng cùng họ bằng cách trở thành người đầu tiên Vượt Bậc thẳng từ một người Ngủ.
Cân nhắc tất cả, cậu không bất ngờ khi thấy người ta phản ứng mãnh liệt như nào về tin tức đó. Chưa được bao lâu, mà đã có rất nhiều thảo luận trên mạng đoán rằng Ngôi Sao Thay Đổi rồi sẽ trở thành người đầu tiên chinh phục Ác Mộng Thứ Tư và đẩy nhân loại một bước gần hơn đến cứu rỗi, như bố mẹ vầ ông cô từng làm.
Phải chi họ biết...
Phải chi họ biết rằng những Đế Giả từ bỏ thế giới của họ, và rất sớm thôi, hàng trăm triệu người sẽ chết vì nó.
Và rằng vị anh hùng mà họ đang ngưỡng mộ có những tham vọng vĩ đại hơn nhiều.
Chinh phục Ác Mộng Thứ Tư? Không, thứ đó là quá tầm thường đối với Ngôi Sao Thay Đổi của gia tộc Bất Diệt Hỏa. Cô sẽ chinh phục toàn bộ Ác Mộng. Cô sẽ phá hủy bản thân Ma Pháp...
Hoặc ít nhất cố làm vậy, kể cả nếu như thế giới thức tỉnh phải cháy rụi vì vậy.
Trong lúc những nhân viên chính phủ chạy quanh với biểu hiện hoảng hốt và đa số đám đông tiêu tan, Sunny thấy bản thân rời khỏi nhóm người và đi tìm gì đó để ăn. Morgan của Valor đã rời khỏi từ một lúc, nên cậu không cảm thấy quá bị đe dọa.
'Ồ, đúng rồi...đàm phán thật sự chưa từng xảy ra. Không biết như vậy có nghĩa là gì cho tương lai của mình...'
Cuối cùng, cậu đi đến căng tin của bệnh viện và buộc bản thân nuốt xuống chút thức ăn. Vài năm trước, cậu đã hết sức vui sướng nếu có thể ăn thức ăn cao cấp như này. Nhưng bây giờ, cậu thậm chí còn không nếm hết những món ăn ở đây. Là thịt mimic hay kem tổng hợp cũng không khác gì.
Sunny ngồi yên lặng, chìm trong suy nghĩ của bản thân, khi mà Effie đột nhiên xuất hiện gần đó và ngồi xuống cái ghế cạnh cậu. Có một núi thức ăn trên cái khay của cô ta. Nữ thợ săn nhìn cậu với một nụ cười:
"Đầu óc vĩ đại suy nghĩ giống nhau hử?"
Cô cắn một cái bánh nhỏ, rồi nuốt trọn nó và thỏa mãn nói:
"Đám healer muốn bốn người chúng ta đến khi Nephis tỉnh dậy. Cậu biết đó, trong trường hợp cô ấy...lại khó ở."
Sunny yên lặng gật đầu.
Effie thở dài.
"Tôi không thể tin nổi cô ta cứ vậy mà Vượt Bậc...ừ thì, thật ra là có thể. Nhưng mà vẫn tuyệt vời! Neph chắc chắn có một câu chuyện hết sức điên khùng để kể. Nó thậm chí còn có thể khó tin hơn của chúng ta."
Cậu nhún vai, rồi cho một muỗng thứ gì đó hơi cay cay vào mồm.
Nữ thợ săn quan sát cậu một lúc, rồi đột nhiên nói:
"Cậu biết không...với người mà vừa đoàn tụ với người bạn đầu tiên và thân nhất của mình, cậu trông không quá vui, ngố à."
Sunny lườm cô.
"Ai nói chúng tôi là bạn?"
Effie khịt mũi.
"Đừng nói dối tôi, Sunny. Tôi biết cậu có cảm giác như nào với Nephis, và cậu có nhiều cảm giác đó đến mức nào. Cậu bị gì vậy hả?"
Cậu nhăn nhó.
"Nói dối? Làm sao tôi có thể nói dối?"
Sunny hạ thấp ánh mắt, chần chừ một lúc, rồi khẽ nói:
"Mạnh hơn...tôi muốn mạnh hơn cô ta. Tôi thật sự, thật sự đã cố. Và nói thật, tôi đang rất khó chịu vì toàn bộ đều chả có ý nghĩa gì cả."
Nữ thợ săn nhìn cậu với biểu hiện kì lạ.
"Đó là tại sao cậu lại vội vàng thách thức Ác Mộng Thứ Hai đến vậy?"
Cậu tựa ra sau, và quay mặt.
"...Ừm. Đó là một phần lớn của nó."
Effie chần chừ một chút, rồi chậm chạp lắc đầu.
"Nghe này Sunny. Tôi thật sự phải xin lỗi khi phải nói...nhưng cậu sẽ không bao giờ mạnh hơn Nephis được."
Cậu nhìn cô sắc bén, những tia giận dữ lóe lên mắt cậu:
"Ồ vậy ư? Tại sao?"
Cô thở dài.
"Thật sự thì đơn giản thôi. Cả hai đều xuất sắc, tài năng, và có ý chí tuyệt vời. Cả hai người đều phi thường mạnh mẽ. Nhưng, Sunny...cho dù cậu có lên Cấp Bậc mới nhanh đến mấy, có giết bao nhiêu Sinh Vật Ác Mộng, hấp thụ bao nhiêu mảnh hồn. Cô ta vẫn sẽ luôn đi trước."
Cô nhìn thẳng vào mắt cậu và buồn bã nói:
"Đó là vì cô ta có một thứ mà cậu thiếu. Nephis, cô ta có...một tín niệm vững chắc, Sunny à. Còn cậu thì không. Miễn sao việc đó không thay đổi, thì cậu vẫn sẽ luôn đi sau."
Trong lúc cậu phẫn uất nhìn cô, Effie đột nhiên nhếch mép và nhún vai.
"Nhưng này...ai quan tâm chứ? Tôi có ít tín niệm hơn cả hai người, và tôi rất tuyệt. Ai cần nó chứ...tôi thà có cái bụng no hơn là thứ như vậy!"
Nói xong, cô cười to và lại tấn công đống thức ăn, không để ý đến cuộc nói chuyện này nữa.
Nhưng mà Sunny thì vẫn bất động một lúc.
Một biểu hiện ảm đạm hiện lên mặt cậu.
Sau một lúc, cậu thở dài và yên lặng tiếp tục ăn.
'Tín niệm...tín niệm...ai cần nó chứ, đúng vậy...'