Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 768: Vùng Đất Hắc Ám



Chương 768: Vùng Đất Hắc Ám

Cuối cùng, bốn người họ được mời vào phòng nơi Nephis đang ngủ...lần này là ở trên giường bệnh viện thay vì bên trong một cái buồng ngủ như là quan tài. Những quản trị viên của Học Viện muốn tránh có thêm thiệt hại, nên nhờ sự trợ giúp của tổ đội của Ngôi Sao Thay Đổi là một bước lôgic.

Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc ngay khi thức dậy có lẽ sẽ khiến cô bình tĩnh lại. Và nếu không...có bốn Bậc Thầy ngay bên cạnh là đủ để giải quyết bất cứ sự phức tạp gì có thể xảy ra.

Khả năng cao là vậy...

Sunny đứng ở góc phòng, nhìn Nephis với biển hiện ủ rũ. Gương mặt tái nhợt, mái tóc bạc. Trong hai năm qua, cậu đã thường xuyên thấy cô thông qua cái nắp trong suốt của buồng ngủ, tắm trong ánh sáng mờ ảo. Bây giờ khi cô đã ở ngoài và quay về thế giới thực, Ngôi Sao Thay Đổi có vẻ...thực chất hơn nhiều. Và dễ tổn thương đến kì lạ.

Cô thật sự đã quay trở lại.

Cậu thở dài.

Cassie ngồi trên một cái ghế bên cạnh giường, còn Effie và Kai thì đang nghỉ ngơi trên sô pha. Không ai trong số họ biết khi nào Nephis sẽ thức dậy, và họ đã chờ vài tiếng đồng hồ rồi. Không phải thảo luận, cả bốn người quyết định giữ im lặng. Nên...đến hiện tại, họ đã khá chán.

Còn Sunny thì càng lúc càng căng thẳng.

Khóe miệng cậu hơi giật giật.

'Sự chờ đợi này giết mình mất. Đúng là tra tấn mà.'

Cậu không cho rằng Nephis sẽ lợi dụng năng lực cô có để điều khiển cậu. Nhưng mà tốt hơn là nên chuẩn bị cho tình huống tệ nhất. Vì lý do đó, Sunny đang thầm ngẫm lại toàn bộ những biện pháp khôn khéo mà cậu đã nghĩ ra để có thể lách qua quyền lực tuyệt đối của cô ta ở vị trí chủ nhân của cậu. Luôn luôn có biện pháp này nọ...sở hữu một nô lệ không nguyện ý là việc không dễ. Đặc biệt là một kẻ mạnh mẽ và nhiều tài nguyên như cậu.

Đó đã là một trong những nguyên nhân mà cậu đã lựa chọn giết Quái Thú Gương thay vì khuất phục nó, một lúc lâu trước đây.

Dù vậy, Sunny vẫn không kiềm được mà hơi thấy sợ hãi.

...Sau một lúc, cậu lắc đầu và khẽ nhúc nhích. Rồi, không bị ai phát hiện, Sunny yên lặng hòa vào bóng tối.

Ẩn nấp trong sự ôm ấp hắc ám của chúng, cậu chần chừ vài giây, rồi gọi ra Ác Mộng. Một cái bóng to lớn xuất hiện gần cậu, quanh cậu...đây là hình dáng vô dạng thật sự của con hắc mã.

Sunny cho phép bản thân được cái bóng to hơn phủ lấy, rồi ra một mệnh lệnh trong đầu. Thứ xảy ra tiếp theo...khó diễn tả.

Cậu đã chỉ làm việc này vài lần trong quá khứ, và mỗi lần đều kì lạ như vậy. Nó hơi giống đi đến thế giới Mộng Ảo, nhưng mà cũng khác.

Mệt chờ đợi, Sunny đã quyết định đi đến giấc mơ của Neph. Dù sao thì cũng không có ý nghĩa gì để kéo dài sự trông đợi lo lắng này. Cậu phải xem thử liệu Ngôi Sao Thay Đổi có còn tỉnh táo hay không. Cậu phải biết cô vẫn là...cô.

Nhanh chóng, Sunny thấy bản thân trên một vùng đất tăm tối.

Bên dưới cậu là một dốc đứng, với những làn sóng dữ dội đập vào vách đá bên dưới. Cách một đoạn, một ngọn hải đăng cao xinh đẹp, thắp sáng trong hắc ám tuyệt đối với ngọn lửa rực rỡ.

Sunny quan sát nó một lúc, rồi đẩy Ác Mộng đi dọc theo mép vực. Ngồi trên yên ngựa, cậu cưỡi con ngựa đen và cố không nhìn quanh quá nhiều.

Mộng ảo là nơi kì lạ. Nó không tuân theo lôgic của thế giới thực và luôn trôi chảy, luôn thay đổi. Người mơ càng mạnh mẽ, chúng đôi lúc càng có vẻ cứng cáp.

Chúng cũng nguy hiểm cho những kẻ Mộng Du như là Ác Mộng và Sunny. Những mối đe dọa chứa trong chúng có lẽ không phải thực, nhưng mà bởi việc xâm lấn vào những không gian tâm thức này, những vị khách không mời phải xem chúng là thực.

Đó là tại sao Ác Mộng thường quay trở lại mang theo những vết thương. Nếu một người Vượt Bậc mơ thứ gì đó mạnh mẽ, thì con hắc mã phải chiến đấu với sinh vật đó như thể nó là thực. Nhưng mà, không chỉ những con quỷ đáng sợ là đưa ra mối đe dọa. Những đối thủ cũng được bản thân giấc mơ tăng cường, nên sức mạnh của họ phụ thuộc vào sức mạnh của người mơ. Nên hình dạng thật sự của chúng là không quan trọng lắm.

Nephis...là rất mạnh. Nên những cơn ác mộng của cô chắc chắn là cũng phải khủng khiếp.

Nhanh chóng, quan cảnh xung quanh thay đổi. Bờ biển hắc ám và tòa hải đăng biến mất, thay vào đó, những con đường của một thành phố đổ nát xuất hiện từ hư vô. Với chút chần chừ, Sunny nhận ra những hình dạng quen thuộc của những tòa nhà đá trong Thành Phố Hắc Ám. Nhưng mà, chúng cùng lúc cũng là những tòa tháp hợp kim của Thủ Đô Công Hãm. Bề mặt bị phá vỡ, với khói và lửa thoát ra từ những vết nứt.

Một con đường rộng rải đầy đổ nát và lửa cháy, và PTGTCN sang trọng nằm lật ngang cách đó một đoạn, khung sườn cường lực đầy lổ hỏng. Máu đổ ra trên nhựa đường tan chảy từ cửa sổ vỡ nát.

Sunny chẩm rãi đến gần PTGTCN rồi nhảy xuống khỏi lưng Ác Mộng. Sau khi chần chừ một giây, cậu cúi xuống và nhìn vào trong.

Có vài cái xác ở bên trong, đều mặc đồ bình thường. Ghê rợn nhất là, những người đó đều thiếu đi gương mặt, và thay vào đó trông như những ma nơ canh mặt trơn. Nhưng mà, da thịt của họ thì khá thực...và bị rách nát ghê gớm.

Cau mày, cậu nhìn đi và quan sát xung quanh. Không mất lâu để cậu phát hiện một đường máu dẫn ra khỏi PTGTCN đang cháy.

Để Ác Mộng lại, Sunny theo sau vết máu đó.

Cậu băng qua đường và tiến vào tiền sảnh của một tháp thương mại thông qua cái lỗ to trên tường nó. Nhìn quanh, Sunny phát hiện cái tiền sảnh kì lạ trông tương tự bến bờ yên lặng của dòng sông hắc ám mà họ đã từng băng qua, một thời gian rất lâu trước kia, lúc tìm kiếm thi hài của Lãnh Chúa Đầu Tiên.

Sương trắng xoáy quanh trên nước, đầy những tiếng thì thầm lặng lẽ.

Chỉ có một thứ là có vẻ không phù hợp - một cái bàn lễ tân lớn đứng cách đó không xa, chìm trong bóng tối.

Sunny chậm chạp đi về phía nó rồi đi quanh.

Đằng sau bàn, tựa lưng vào nó, một cô gái trẻ với mái tóc bạc ngồi trên mặt đất. Gương mặt tái nhợt và yếu ớt, đôi mắt xám ấn tượng hoàn toàn thiếu đi ánh sáng. Cô mặc quần áo bình thường, nhuộm máu.

Sunny thở dài, rồi nói:

"Chào Neph."

Cô gái trẻ chậm rãi ngước lên...rồi mỉm cười.

"Chào Sunny."