Chương 805: Nói Chuyện Với Gương
Khi mà phản chiếu của cậu đột nhiên nói chuyện, Sunny giật mình và nhảy lùi ra sau, một biểu hiện bất ngờ hiện lên mặt cậu.
Cậu trợn to mắt nhìn cái gương, rồi chửi thề và giữ im lặng vài giây. Cuối cùng, Sunny nghiến răng mà khẽ kêu:
"Tao không biết. Tao chỉ là đã phát triển một thói quen nói những thứ linh tinh trước gương phòng hờ chuyện như này xảy ra. Ai biết được lần này mày thật sự xuất hiện chứ?!"
Mordret, người mà đang mang gương mặt cậu, chớp mắt vài lần, rồi bật cười:
"Vậy đó là một cú lừa? Trời ạ...không tin được tôi lại bị chiêu như vậy gạt."
Phản chiếu của Sunny lắc đầu.
...Bản thân Sunny, người cảm thấy cực kì rối rắm bởi hình ảnh của mình bị Hoàng Từ Không Gì Cả chiếm lấy, hít vào một hơi, rồi rít lên:
"Mày làm cái quái gì ở đây? Mày thật sự mất trí rồi sao?! Đây là cứ điểm của Gia Tộc Valor!"
Mordret nhún vai.
"Tại sao? Tôi không thể đi đến vũ hội của chính mình hay sao?"
Sunny đè nén khát vọng muốn ôm mặt.
"Không nếu mày muốn sống!"
Nhưng mà tính lại, thì Mordret chết hay sống liên quan gì đến cậu? Thật ra thì, sẽ rất tuyệt vời nếu con quỷ gương rắc rối kia bị bắt giữ và bị tiêu diệt hoặc là bị cầm tù lần nữa bởi gia đình hùng mạnh của hắn. Sunny sẽ bớt một việc phải đau đầu nếu họ làm vậy.
Đương nhiên là trừ khi Mordret quyết định đưa ra những bí mật của cậu...
'Chết tiệt thật!'
Trong lúc đó, Hoàng Tử Không Gì Cả hờ hững huơ tay.
"À, đừng lo lắng quá Sunless. Tôi không đến đây để làm gì cả. Tôi chỉ muốn nhìn bữa tiệc một chút mà thôi. Không ai sẽ phát hiện cả."
Dựa trên nụ cười tự tin của hắn, Mordret có vẻ khá chắc chắn với câu nói đó. Việc này có lẽ có nghĩa là hắn đã kiếm được ít nhất một dụng cụ chống tiên tri mạnh mẽ. Ừ thì...chỉ mỗi việc gia tộc Valor mạnh mẽ quyền lực đã không thể truy dấu hắn, đã cho thấy khả năng đó.
Nếu không nhờ cú đoán mò của Sunny, thì đúng là không ai sẽ phát hiện cái phản chiếu thoắt ẩn thoắt hiện này.
Mordret nhìn cậu và lưỡng lự vài giây. Rồi, hắn nói với giọng suy tư:
"Cậu biết không Sunless...với một người mà cứ chối bỏ những sự liên quan đến các đại gia tộc, cậu đúng là chạm vai với họ khá nhiều."
Sunny phẫn nộ đến mức bị mất đi tài ăn nói trong một giây:
"Và đó là lỗi của ai hả thằng con hoang?! Nếu mày không khiến tao liên lụy với đống lộn xộn của mày, thì tao đã sống vui vẻ ở nơi nào khác rồi!"
'Ừ thì...có lẽ vậy.'
Mordret ngượng nghịu ho khan. Rồi, hắn lấy lại bình tĩnh và nói với giọng hơi trách cứ:
"Tôi đã xin lỗi rồi, không phải sao? Dù sao đi nữa...có phức tạp hay không cũng vậy, cậu nên cẩn thận chọn bạn cho mình, Sunless."
Sunny lườm cái phản chiếu một lúc.
"Tao đang gặp deja vu? Tao thề là vừa mới có cuộc đối thoại y hệt như này với một người khác chỉ vài phút trước. Mày không có tình cờ cướp cơ thể của Seishan đó chứ?"
Mordret khẽ nghiêng đầu.
"Tôi không nghĩ vậy? Ờ...Seishan là ai?"
Sunny mở miệng, rồi cau mày.
'Không...hắn sẽ không làm vậy.'
Tên khốn thần kinh này đã bị săn lùng bởi một đại gia tộc. Giết một nữ thừa kế của một cái khác sẽ không có lợi gì cho hắn cả.
"Một...người quen. Đừng bận tâm về cô ta."
Mordret mỉm cười.
"Nếu cậu nói vậy. Tôi phải nói, cậu đúng là có rất nhiều người quen thú vị."
Một biểu hiện tò mò xuất hiện trên gương mặt của phản chiếu.
"Ngôi Sao Thay Đổi đó...khá là thú vị nhỉ. Cứ nghĩ gia tộc Bất Diệt Hỏa có thể quay trở lại sự huy hoàng của quá khứ...và với sự giúp đỡ của một Mộng Chủng trẻ tuổi nữa chứ! Có lẽ tôi nên chiếm lấy cơ thể cô ta. Cậu nghĩ sao Sunless? Tôi có nên?"
Hắn ta rõ ràng đang cố tìm kiếm phản ứng từ Sunny, nhưng mà may mắn không ở bên phía hắn. Sunny đơn giản nhún vài và hờ hững nói:
"Cứ tự nhiên."
Có vẻ như thể cậu hoàn toàn không hứng thú với việc Mordret có giết và thay thế Nephis hay không.
Đương nhiên là cậu không phải...không thật sự. Cậu chỉ nghĩ rằng Hoàng Tử Không Gì Cả sẽ vô cùng hối hận nếu thử cắn nuốt linh hồn của Ngôi Sao Thay Đổi. Cô ta không chỉ là một Bạo Chúa, khiến việc chiến đấu với cô là một cơn ác mộng, cậu còn có nghi ngờ linh hồn cô cũng sở hữu một dạng phòng ngự đáng gờm của chính nó.
Nephis đã cho thấy truyền thừa của Thần Mặt Trời đã cường hóa nó bằng cách nào đó. Nhưng đó chỉ là tính đến số lượng của lực lượng của cô. Còn có vấn đề chất lượng...Sunny có dự cảm rằng Mordret sẽ tự thiêu sống bản thân nếu dám thử xâm lấn vào Hồn Hải rực rỡ kia.
'Đó đúng là cảnh tượng đáng xem ha?'
Cậu liếc nhìn phản chiếu, rồi lạnh lùng nói:
"Mày chỉ muốn nói nhiêu đó? Vì nếu vậy thì...tao có một vũ hội phải quay lại."
Rồi, Sunny khịt mũi và nói thêm:
"Và nhân tiện, chẳng phải mày đó có một bài diễn văn rất chảnh chó về việc tao nên cầu nguyện không bao giờ gặp lại mày, lần cuối chúng ta thấy nhau? Khá là tự phụ khi lại tự mình đặt bản thân trước mắt tao. Còn chọn đúng nhà vệ sinh nữa chứ!"
Nụ cười của Mordret hơi tái đi.
"À, chuyện đó...tôi không quên về việc đó đâu Sunless. Nói thật, tôi vẫn khá bực mình về chuyện cậu đã làm. Nghĩ đến thì, có lẽ tôi nên làm gì đó để giảm đi sự bực bội này. Nói thử, ai là người cậu trân quý ít nhất trong số những người bạn của cậu?"
Sunny đấm vào cái gương, khiến nó vỡ tan. Mordret cười to, nhìn cậu chăm chú từ những mảnh vỡ. Gương mặt hắn...gương mặt của Sunny...trở nên biến dạng vì những vết nứt.
"Ôi Sunless, Sunless...xúc động quá..."
Sunny nhìn đống gương vỡ vài giây, rồi nghiến răng nói ra:
"Tao trân quý toàn bộ bạn của mình, thằng con hoang. Tình cảm không phải thứ mày có thể cho một con số giá trị bên cạnh, và rồi so sánh con số nào lớn hơn...ừ thì, tao đoán kẻ như mày thì không thể biết được. Mày không chỉ không quan tâm đến ai, khả năng cao là cũng chưa từng có ai quan tâm đến mày."
Cậu tiến lên một bước và nhìn thẳng vào phản chiếu của bản thân.
"Mày thích nói to nói lớn lắm Mordret, và khiến nó như thể tao nên sợ mày. Nhưng mà ngược lại cũng vậy. Tao cũng có thể đáng sợ khi muốn. Suy nghĩ lâu...và suy nghĩ kĩ...trước khi biến tao thành kẻ địch. Hoặc là mày sẽ học được nỗi sợ hãi bóng tối."
Mordret ngừng cười và yên lặng nhìn cậu vài giây thật lâu. Nụ cười chậm rãi biến mất.
Sau vài giây im lặng, Hoàng Tử Không Gì Cả thở dài.
"Vậy thì chúng ta hiểu lẫn nhau. Đừng trở thành kẻ địch, Sunless. Nghiền nát cậu sẽ không mang lại cho tôi chút vui vẻ nào cả."
Dứt lời, hắn biến mất, như thể chưa từng ở đó. Phản chiếu vẫn trông như vậy, nhưng mà sự hiện diện xa lạ có vẻ như đã đi khỏi nó.
Còn lại chỉ là hình ảnh giận dữ, biện dạng, và tan vỡ của Sunny.
Cậu nhăn mặt, rồi quay đi.
'Để xem ai nghiền nát ai, thằng con hoang. Nếu lúc đó đến...'