Nhưng nghĩ lại danh tiếng của Thôi Lan, nghĩ đến tính tình của nàng, lại cảm thấy nhất thời xúc động cũng là chuyện có thể xảy ra.
Cho nên, Kinh Triệu Doãn đề nghị đến hiện trường xem xét.
Nhiếp Thông biết vị Kinh Triệu Doãn này là người nói được làm được, bởi vậy không bao giờ sợ chuyện bị làm lớn.
Nói là đến hiện trường xem xét, nhưng muốn chứng minh có phải thật sự bị trượt chân hay không thì rất khó khăn. Rốt cuộc đã mấy ngày trôi qua, chẳng lẽ hòn đá khiến Thôi Lan trượt chân vẫn còn ở đó? Chuyện này làm sao chứng minh được?
Nhưng không sao cả, mục đích của Nhiếp Thông vốn không phải để chứng minh chuyện này.
Chỉ cần Kinh Triệu Doãn ra tay điều tra, một vài manh mối sẽ tự nhiên lộ ra.
Ví dụ như, người cần Bạch Mộc Tử cứu mạng mà Thôi thái y bắt mạch lúc trước, rốt cuộc là ai? Dù sao cũng không phải Nghiêm Nhã.
Vết thương của Nghiêm Nhã không nặng, Thôi thái y đường đường là một thái y, lẽ nào lại không nhìn ra?
Theo Nhiếp Thông tìm hiểu, lúc Thôi thái y bắt mạch là cách một lớp màn giường. Người bên trong đưa tay ra để Thôi thái y bắt mạch, nên ông căn bản không thấy rõ người bên trong rốt cuộc là ai.
Nghiêm gia cố ý tìm một người cần Bạch Mộc Tử cứu mạng để diễn màn "thay mận đổi đào", chuyện như vậy sao có thể không để lại chút dấu vết nào? Chỉ cần Kinh Triệu Doãn điều tra nghiêm túc là có thể phát hiện.
Sau khi phát hiện ra rồi suy ngược lại, thì những việc mà Nghiêm gia đã làm sẽ trở nên rõ ràng.
Quả nhiên, Kinh Triệu Doãn dẫn người đến hậu viện Nghiêm gia, hoàn toàn không có cách nào phán đoán Thôi Lan là trượt chân thật hay cố ý. Nhưng khi hỏi thăm hạ nhân trong phủ, vẫn nghe ra được những điều bất thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Rất nhanh, Kinh Triệu Doãn phát hiện người mà Thôi thái y bắt mạch lúc trước căn bản không phải Nghiêm nhị tiểu thư, mà là một người đã được đại phu chẩn đoán cần dùng Bạch Mộc Tử mới có thể cứu mạng. Người đó được Nghiêm Dịch Hải mang về phủ dưỡng một ngày, sau đó chuyện Nghiêm Nhã bị ngã liền xảy ra.
Thôi thái y biết chuyện, sắc mặt đương trường trở nên vô cùng khó coi. Ông chỉ thẳng vào Nghiêm Dịch Hải, giận dữ nói: "Ngươi lừa ta? Ngươi, ngươi căn bản không cần dùng Bạch Mộc Tử… Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, ngươi không muốn nghe lời lão gia nhà ngươi mà đưa Bạch Mộc Tử cho Thôi gia, nên mới bày ra vở kịch này, muốn ta tự động từ bỏ Bạch Mộc Tử, thậm chí còn lợi dụng cả con gái ruột của mình?"
Trách không được, trách không được lúc trước khi bắt mạch ông cứ cảm thấy có gì đó không đúng.
Đúng rồi, vết thương của người kia căn bản không giống như mới bị.
Chỉ là lúc ấy người của Nghiêm gia cứ ở bên tai ông chỉ trích Thôi Lan, vừa khóc vừa la, lại còn đòi tính sổ, ông lo cho con gái yêu nên lòng dạ rối bời, bất giác bỏ qua những chi tiết nhỏ.
Thôi thái y hổ thẹn vô cùng, nếu ông phát hiện sớm hơn, có lẽ con gái ông đã không phải chịu đựng những lời đồn đãi vô căn cứ này.
Nhiếp Thông cũng tỏ vẻ không thể tin nổi, kinh ngạc nhìn Nghiêm Dịch Hải hỏi: "Nhạc phụ, lời Thôi thái y nói có phải là thật không? Vì Bạch Mộc Tử mà người cố ý để Thôi Lan trượt chân đẩy ngã thê tử của con? Sao người có thể làm như vậy? Người muốn hại c.h.ế.t nàng sao?"
"Ta không có!!" Nghiêm Dịch Hải thề thốt phủ nhận, "Sao ta có thể làm ra loại chuyện này, Bạch Mộc Tử đúng là đã dùng cho Nghiêm Nhã, nếu không nó đã mất mạng rồi."
Hắn nhất quyết không thừa nhận mình đã hãm hại con gái, thậm chí còn tức giận muốn lao đến đánh Thôi thái y.
"Con gái ngươi suýt chút nữa hại c.h.ế.t con gái ta, bây giờ vì sự trong sạch của nó mà còn muốn đổ hết tội lỗi lên đầu Nghiêm gia chúng ta, ngươi rốt cuộc có lương tâm không?"
Kinh Triệu Doãn nhíu mày, lập tức có người tiến lên ngăn Nghiêm Dịch Hải lại.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thôi thái y đã lấy lại bình tĩnh, nghe vậy liền cười lạnh một tiếng: "Nghiêm lão gia không cần kích động như vậy, muốn chứng minh rốt cuộc ai đã sắp đặt tất cả chuyện này, thực ra rất đơn giản."