Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1431: Rất thích hắn



Cố Vân Đông nhướng mày, “Sao vậy?”

 

“Ta muốn đến quận vương phủ, tự mình nói rõ ràng với Quận vương gia. Chuyện này, phải có một lời kết thúc.”

 

Cố Vân Đông khẽ chau mày.

 

Trương Nghênh Nguyệt nói: “Chủ nhân không cần lo lắng. Quận vương gia trước đây đã nói, nếu ta không muốn làm thì có thể nói thẳng, ngài ấy sẽ không ép buộc ta. Lúc đó, Thang thiếu gia cũng có mặt làm chứng.”

 

“Được, vậy ngươi về chăm sóc mẫu thân trước đi.”

 

Lần này, Cố Vân Đông thật sự buông rèm xe xuống, xe ngựa bắt đầu lộc cộc lăn bánh.

 

Trương Nghênh Nguyệt đứng ở đầu hẻm, dõi theo chiếc xe ngựa ngày một xa dần, cho đến khi hoàn toàn khuất dạng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Trong xe, Cố Vân Đông liếc mắt nhìn Thiệu Thanh Viễn. Dường như cảm nhận được ánh mắt nóng rực của nàng, hắn cuối cùng cũng mở mắt ra, vươn tay kéo nàng lại, “Sao thế?”

 

“Ta có thể đoán được tiệm thuốc của chàng sau khi khai trương sẽ rực rỡ đến mức nào rồi.”

 

“Ừm?”

 

“Chàng xem nhé, lúc ở Tần phủ, chàng đã tỏa sáng một phen, khiến cho các thế gia quyền quý biết được bản lĩnh của chàng. Giờ lại trổ tài một chút, để cho bá tánh bình thường cũng biết y thuật của chàng cao siêu, ngay cả bệnh mà đại phu của y quán lớn cũng không chữa được, chàng lại chữa khỏi một cách dễ dàng. Cộng thêm danh tiếng trước đây của chàng, tiệm thuốc còn chưa khai trương đã nổi như cồn rồi.”

 

Thật đáng thương cho nàng, mở một tiệm trà sữa mà còn phải cực khổ đi khắp nơi quảng bá.

 

Thiệu Thanh Viễn nắm lấy tay nàng, “Sao lại nói là tiệm thuốc của ta? Ta chỉ phụ trách quản lý thôi, tiệm thuốc là của nàng, buôn bán phát đạt, tiền kiếm được cũng đều do nàng quản.”

 

Cố Vân Đông, “…” Nàng không thể nào chống cự lại được những lời ngon tiếng ngọt chân thành như vậy.

 

Người đàn ông này, đã thành thân rồi mà vẫn còn trêu chọc nàng như vậy, phải làm sao đây, nàng thực sự rất thích hắn.

 

Trong xe không có ai khác, chỉ có hai người họ, Cố Vân Đông không kìm được mà nhổm người tới hôn hắn một cái.

 

Thế nhưng, khi định lùi lại, eo nàng lại bị hắn đột nhiên giữ chặt.

 

Ngay sau đó, bên tai nàng vang lên giọng nói có phần nguy hiểm của hắn, “Nàng đã gặp Dịch Tử Lam, là chuyện gì vậy?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cố Vân Đông ngẩn người, bất giác sờ sờ mũi, cười gượng một tiếng, “Chỉ là… vô tình gặp phải thôi.”

 

“Hắn gây khó dễ cho nàng?”

 

Cố Vân Đông khẽ hừ một tiếng, “Sao có thể? Nương tử của chàng là loại người sẽ đứng yên để người khác gây khó dễ sao?”

 

Thiệu Thanh Viễn cắn nhẹ lên môi nàng, “Ừm, nương tử của ta là giỏi nhất.”

 

Cố Vân Đông, “…”

 

May thay, xe ngựa không lâu sau đã dừng lại ở cửa Thiệu gia.

 

Cố Vân Đông vội vàng buông Thiệu Thanh Viễn ra, nhảy xuống xe ngựa.

 

Cũng may lúc này trời đã sẩm tối, sắc mặt ửng hồng của nàng cũng không ai nhìn ra được.

 

Lúc vào cửa, Thiệu Thanh Viễn chỉ mỉm cười nhìn nàng.

 

Cố Vân Đông lườm hắn một cái rồi gọi mọi người ăn cơm.

 

Ngày hôm sau, Trương Nghênh Nguyệt quả nhiên không đến.

 

Thiệu Thanh Viễn đến Tống phủ, hắn mang tình hình của Trương mẫu đến thảo luận cùng Tống Đức Giang, muốn biết rốt cuộc là bị độc trùng gì cắn.

 

Cố Vân Đông thì dẫn Đồng Thủy Đào đến cửa hàng một chuyến. Điều làm nàng kinh ngạc là bên ngoài cửa hàng lại có mấy cỗ xe ngựa đang đậu.

 

Mấy vị phu nhân và tiểu thư hôm qua gặp ở Tần phủ đều đang ngồi trong xe ngựa nhìn về phía cửa hàng.

 

Cố Vân Đông vô cùng hài lòng, xem ra hiệu quả quảng bá ngày hôm qua vẫn rất tốt.

 

Nàng vào cửa hàng dạo một vòng, hỏi thăm tiến độ, phát hiện Bàng thợ mộc nhiệt tình mười phần, động tác cũng nhanh hơn không ít. Xem ra, không cần phải đợi nửa tháng nữa là có thể khai trương.

 

Xem xong, Cố Vân Đông liền dẫn Đồng Thủy Đào trở về Thiệu gia.

 

Nào ngờ nàng bên này vừa vào cửa, bên kia Tần Thụ đã tới.