Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1660: Mấy người này, lòng dạ không yên



Hai anh em rối rít cảm ơn, chuyện sau đó Thiệu Thanh Viễn liền giao thẳng cho Thiệu Văn.

 

Sau này nghe nói Thiệu Văn đã tìm được một căn nhà nhỏ cho thuê ở phố Hưng Thao, vì nhà rất nhỏ, vị trí lại hẻo lánh, nên một tháng chỉ tốn gần một lạng bạc là đủ.

 

Bên phố Hưng Thao có kẻ cầm đầu, nhưng tên đó nhận ra Thiệu Văn, thấy hắn đích thân đưa người tới thuê nhà, liền chỉ có thể thầm mắng một tiếng xui xẻo, không dám đến gây sự nữa, nhờ vậy mà hai anh em có thể an tâm ở lại dưỡng thương.

 

Thiệu Văn còn nói với họ, đã dặn dò bên Thiệu Ký, họ muốn lấy thuốc thì cứ đến Thiệu Ký, trong thời gian họ dưỡng thương, tiền thuốc đều được miễn phí.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Những việc này có Thiệu Văn lo liệu, Cố Vân Đông liền yên tâm.

 

Nàng và Thiệu Thanh Viễn nhanh chóng trở về Thiệu gia, Đậu Phụ Khang và Đoạn Uyển mấy ngày nay tạm thời ở lại Thiệu gia.

 

Sáng hôm đó Cố Vân Đông và mọi người ra ngoài sớm, lúc ấy hai người kia còn chưa thức dậy.

 

Bây giờ họ đã trở về, Đoạn Uyển lập tức tìm đến.

 

Hôm qua tiệc tân gia bận rộn cả ngày, Cố Vân Đông quả thực vẫn chưa có cơ hội trò chuyện cùng vợ chồng Đoạn Uyển.

 

Đến tận lúc này mới có dịp, hai cặp vợ chồng cuối cùng cũng có thể ngồi xuống hàn huyên.

 

Đối với việc vừa mới thành thân đã chạy đến Tuyên Hòa phủ của Đậu Phụ Khang và Đoạn Uyển, Cố Vân Đông vẫn rất ngạc nhiên.

 

Không ngờ Đoạn Uyển lại vẻ mặt hưng phấn nói, “Không phải ngươi bảo ta đến Tuyên Hòa phủ, xem thử Tân Mính Các sao? Sau này ta mở tiệm ở Vạn Khánh phủ, cũng không đến nỗi cái gì cũng không biết.”

 

Cố Vân Đông ngẩn ra, “Hai người đến đây là để xem cửa hàng?”

 

“Một nửa một nửa thôi.” Đậu Phụ Khang đáp lời, “Trước đây sau khi ngươi và Thiệu huynh thành thân, cũng đi thẳng lên kinh thành, tuy nói là có việc cần làm, nhưng cũng một phần là vì muốn hưởng thụ cái gọi là thế giới hai người. Ta và Uyển Nhi đều cảm thấy ý tưởng này rất hay.”

 

Cố Vân Đông, “…” Cho nên thực ra hai người chỉ là muốn ra ngoài chơi thôi đúng không?

 

Đoạn Uyển kích động, “Ta từ nhỏ lớn lên ở Vạn Khánh phủ, nơi đi xa nhất cũng chỉ là những vùng lân cận phủ thành. Lần trước nghe ngươi kể về Tuyên Hòa phủ, ta đã đặc biệt muốn đến. Vừa hay, cũng có thể xem Tân Mính Các kinh doanh ra sao, trong lòng ta cũng có sự chuẩn bị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Có trượng phu cùng mình ra ngoài, Đoạn Uyển không hề sợ hãi chút nào.

 

Quả nhiên, thành thân rồi cũng có cái lợi.

 

Cố Vân Đông bật cười, mấy người này sao ai cũng học theo nàng hết vậy?

 

Lần trước Nhiếp Song cũng nói như vậy, tháng năm thành thân với Liễu Duy xong liền chạy tới Vạn Khánh phủ.

 

Mấy người này a, đúng là lòng dạ không yên, còn cần phải trải qua sự rèn luyện của cuộc đời.

 

“Nếu đã đến để xem Tân Mính Các, vậy bây giờ ta dẫn ngươi đi dạo một vòng nhé?”

 

Cố Vân Đông nói rồi định đứng dậy, không ngờ Đoạn Uyển lại nắm lấy tay nàng, nói, “Không, không vội.”

 

“Hửm?”

 

Đoạn Uyển cười gượng một tiếng, “Chẳng phải là khó khăn lắm mới đến Tuyên Hòa phủ một chuyến sao? Vậy thì ta đương nhiên phải dạo quanh phủ thành trước đã, chờ dạo xong rồi, lại đến Tân Mính Các xem sau.”

 

Đến Tân Mính Các rồi, ít nhất cũng phải mất một hai tháng ở đó để tìm hiểu cách thức kinh doanh chứ? Đến lúc đó làm gì còn thời gian đi nơi khác chơi nữa.

 

Cho nên, vừa hay nhân cơ hội này đi đây đi đó một chút.

 

Huống hồ, hai ngày trước khi họ đến Tuyên Hòa phủ, Tân Mính Các vẫn chưa đóng cửa, nàng đã vào uống một ly trà sữa.

 

Nói thật, lúc đó nàng thực sự bị mô hình và đồ ăn thức uống bên trong Tân Mính Các làm cho kinh ngạc, cũng thực sự hừng hực khí thế muốn làm một phen lớn.

 

Chỉ là thời gian không cho phép, nàng đành phải rời đi trước.

 

Đến tối về khách điếm mới suy nghĩ kỹ lại, lúc này mới quyết định đi dạo Tuyên Hòa phủ một vòng trước.